Vương triều Đông Nghi quy định, hoàng đế mặc long bào, cấp bậc vương gia chỉ có thể đủ mặc áo mãng bào. Tộc Cát Tháp Lý xưa nay thần phục cho Đông Nghi, hàng năm tiến cống xưng thần, cho nên cũng mặc áo mãng bào mà vương triều Đông Nghi ban cho.
Thiển Thiển chặt chẽ đi theo bạch mã của Hiên Viên Triệt, xem trong thành dân chúng Cát Tháp Lý quỳ đông nghìn nghịt, một mảnh tĩnh mịch nặng nề, trên mặt phụ nữ và trẻ nhỏ đều có lưu lại nước mắt.
Hoàn hảo, trên đất cũng không có quá nhiều vết máu, như vậy thuyết minh nhóm binh lính Đông Nghi cũng không có tùy ý giết hại, bằng không, Thiển Thiển nhìn thấy trường hợp huyết tinh này nhất định sẽ phi thường khổ sở.
Thập Lục quận chúa cũng chưa chết, tử sĩ phụ trách ám sát nàng lầm đem một gã công chúa cho rằng là nàng sát hại. Bởi vì Thập Lục quận chúa nhìn thấy sự tình không đúng, thừa dịp loạn thay đổi một thân y phục cung nữ chuẩn bị trốn xuất cung, lại bị Cát Tháp vương bắt lại, trói tay sau lưng muốn đem nàng giao cho Hiên Viên Triệt.
Thập Lục quận chúa liền quỳ gối phía sau Cát Tháp Lý vương, không rên một tiếng, ngẩng đầu, ánh mắt vừa vặn cùng Hiên Viên Triệt tiếp xúc, Thiển Thiển nhìn thấy trong ánh mắt của Thập Lục quận chúa vẫn tràn ngập ngưỡng mộ Hiên Viên Triệt thật sâu như trước. Dung mạo của nàng vẫn thanh tú như trước, chỉ là trên mặt nhiều thêm dấu vết tang thương của năm tháng.
Chắc là lâu ngày đối với cuộc sống bất mãn, suốt ngày trầm cảm mới thành như vậy!
Thiển Thiển gặp được Thập Lục còn sống, tâm tình thập phần kích động, lại nghĩ đến Hiên Viên Triệt sẽ không bỏ qua nàng ta, lại thương cảm lên, đem vành nón đè thấp, tận lực không cho Thập Lục nhận ra mình, để tránh nàng càng thêm chết không nhắm mắt --
Kỳ thật Thiển Thiển nhiều lo lắng, Thập Lục nhất định nhận không ra nàng.
Chín năm đi qua, thân hình bộ dạng Thiển Thiển đã sớm phát sinh thay đổi thật lớn.
Hiên Viên Triệt ở dưới sự vây quanh của binh lính đi vào hoàng cung Cát Tháp Lý, đây là một tòa phòng ở đôi đầy đủ mọi màu sắc, mái vòm tường trắng, cùng tường đỏ ngói xanh hoàng cung kinh thành Đông Nghi hoàn toàn bất đồng.
Thiển Thiển nghĩ rằng, có lẽ là bởi vì nơi này là chỗ hoang mạc, màu sắc đoen điệu, cho nên những người thống trị mới càng thêm nguyện ý đặt mình ở bên trong đủ mọi màu sắc sinh cơ bừng bừng đi!
Hiên Viên Triệt ngồi ở trên ngôi báu cao cao mà Cát Tháp Lý vương đã từng ngồi vào triều, Cát Tháp Lý vương còn có đệ đệ của ông ta bị áp quỳ xuống cách đó không xa, phía sau đi theo một mảnh đông nghìn nghịt, đều là hoàng thất hoàng tộc.
Thiển Thiển lại một lần đem ánh mắt chú ý tới trên người Thập Lục quận chúa, nàng không có cách nào không nhìn tới nàng ta, mặc kệ người này cỡ nào không làm người yêu thích, chỉ cần nghĩ đến đợi sẽ thiên nhân vĩnh cách ( giống âm dương cách biệt), nội tâm vẫn là tràn ngập không tha.
Lúc này Thập Lục quận chúa cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt vừa vặn cùng Thiển Thiển giao tiếp, Thiển Thiển chột dạ nhanh chóng cúi đầu xuống.
Giọng nói uy nghiêm của Hiên Viên Triệt truyền đến trong tai mọi người phía dưới: “Cát Tháp Lý vương! Thiên triều ta đối đãi ngươi không tệ! Hàng năm miễn trừ ngươi phần lớn lễ cống phẩm triều đình, thông cảm ngươi lớn tuổi thân thể yếu kém có thể không cần đến triều, bắt đầu từ ngày ngươi và tộc nhân quy thuận, đã liên tục gả sáu người công chúa ruột thịt cho người trong hoàng tộc của ngươi, ngươi còn có cái gì không biết đủ! Hiện tại làm cho sinh linh đồ thán, ngươi liền vừa lòng sao?”
Cát Tháp Lý vương mắt mờ, ra sức muốn thấy rõ ràng tướng mạo của Hiên Viên Triệt......