Lâm Tây không nghĩ đến tiểu xảo của mình thật sự lợi hại như vậy, có thể thuận lợi thu thập anh. Cô không hề hối hận chút nào, ngược lại còn có chút đắc ý. Có thể cùng người mình thích trải qua sự kiện trọng đại chứng minh cho việc trưởng thành, là một điều cực kỳ hạnh phúc lại còn rất may mắn.
Quan hệ tình dục của đàn ông và phụ nữ thật quá kỳ diệu, khi đã bước qua sợi dây này rồi thì hai người sẽ trở nên thân mật hơn. Một tiếng trước cô còn phải suy nghĩ cẩn thận, nơm nớp lo sợ. Vậy mà khi hai cơ thể chính thức giao hợp thì những cảm xúc kia đã hoàn toàn bốc hơi, không còn để lại dấu vết gì.
Lâm Tây cả người trần trụi ôm Chu Dao làm nũng, Chu Dao cũng có thể thân mật vuốt ve hôn cô. Hai người ngọt ngào như đường gắn bó như keo.
Nhìn thấy đường chân trời đã muốn chuyển sang chiều tà, hai người ở trong phòng học làm xằng làm bậy đủ rồi mới lưu luyến mặc quần áo vào. Sau khi lau dọn xong bằng chứng phạm tội thì cả hai vui vẻ nắm tay nhau đi về.
“Tây Tây.”
“Dạ?”
“Anh thích em.”
“Ừm, em cũng thích anh nữa.”
“Anh yêu em.”
“Em cũng yêu anh luôn.”
Hai người không che giấu được ý cười trên mặt, dọc theo đường đi mà nói với nhau những câu ngốc nghếch như vậy. Lần đầu nếm thử trái cấm, lần đầu cảm nhận được sự tốt đẹp của tình yêu.
Khi đi ngang tiệm thuốc Lâm Tây bất chợt nhớ đến gì đó, cô nắm tay Chu Dao cùng nhau đi vào mua một hộp áo mưa và thuốc tránh thai khẩn cấp.
“Em thấy không khỏe hả Tây Tây? Có phải vừa rồi anh vô tình làm em bị thương?” Chu Dao nhìn thấy cô mua thuốc thì trong lòng vô cùng lo lắng.
“Không phải không thoải mái, đây là thuốc tránh thai, tránh sau khi làm việc đó xong sẽ có em bé. Nhưng thứ thuốc này không tốt cho cơ thể lắm, không uống thường xuyên được. Vì vậy sau này anh phải dùng cái này, thứ này gọi là bao cao su, dùng nó thì sẽ có thể tránh thai.”
Lâm Tây kiên nhẫn giải thích cho Chu Dao về hai phương pháp tránh thai này, làm cho anh vô cùng bất ngờ. Anh đúng là từng nghe nhắc đến thuốc tránh thai, nhưng bao cao su là cái gì nữa chứ. Anh không biết ở bên trong cái hộp nhỏ xinh đẹp này là gì, vậy mà nó có thể khiến cho phụ nữ không cần uống thuốc.
“Nếu đã nói thứ thuốc này không tốt cho cơ thể thì Tây Tây đừng uống nữa.” Chu Dao cũng không rõ “không tốt” là như thế nào, cũng nghe không hiểu những thứ mà cô nói. Đơn giản anh chỉ muốn Lâm Tây không cần đụng đến thứ “không tốt” này: “Nếu có thai em chỉ cần gả cho anh là được mà, sau khi em sinh xong chúng ta cùng nhau nuôi dạy con khôn lớn.”
“…”
Woa, người đàn ông này đúng là tốt đến mức khiến người ta cảm động mà. Nhưng mà con cái có thể sinh một cách tùy tiện vậy sao?
“Anh Chu Dao, ở thế giới này việc sinh một đứa trẻ là vô cùng phức tạp. Cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ, cẩn thận giống như quyết định một việc lớn vậy đó.
Đứa trẻ sinh ra còn phải xem xét nhà ở, trường mầm non, trường cấp hai, trường đại học, tóm lại là rất tốn tiền. Còn chưa nói mẹ có thể có sữa hay không, ai sẽ là người trông đứa trẻ, giáo dục con thế nào mới tốt,…
Em vẫn còn đi học và cũng không có ý định bỏ học ở nhà sinh con. Ít nhất chờ sau khi em đi làm mấy năm dành dụm được ít nhiều mới nghĩ đến vấn đề này đi.”
Lâm Tây nói cả một tràng dài, có mấy từ Chu Dao nghe không hiểu được. Nhưng anh có thể nghe rõ ràng bây giờ cô chưa muốn có em bé, tuy trong lòng có chút mất mát nhưng anh vẫn tôn trọng quyết định của cô. Bây giờ đầu óc của anh đều là Lâm Tây Lâm Tây, chỉ cần làm cô vui vẻ thì cái gì cũng được.
“Việc đó… nếu sau này chúng ta lại thân mật với nhau nữa. Thì anh chỉ cần dùng thứ được gọi là “áo mưa” là em sẽ không cần uống thứ thuốc hại sức khỏe này đúng không?”
“Đúng vậy.” Lâm Tây khẽ mỉm cười, dứt khoát mà đáp. Lần đầu tiên bởi vì tình ý dạt dào nên cô đã phạm phải sai lầm, sau này dù có thế nào cũng tuyệt đối không thể tiếp tục bắn vào trong. Nếu thật sự làm ra mạng người thì người xui xẻo chính là cô.
“Sau này mỗi khi anh Chu Dao cùng em quan hệ… À thì là thân mật đó, thì nhất định phải nhớ dùng cái này. Nếu không sẽ không được làm, anh có đồng ý không?” Lâm Tây giữ cánh tay Chu Dao, ngẩng đầu lên nhìn anh còn không quên chớp chớp đôi mắt to tròn để làm nũng.
“Được chứ, anh đồng ý với em. Sau này anh đều sẽ dùng “áo mưa”, chỉ cần điều đó tốt cho em là được.” Chu Dao không chút do dự nhanh chóng đồng ý. So với việc áo mưa là cái thứ gì, thì anh để ý việc sau này còn có thể cùng Lâm Tây tiếp tục mây mưa. Nghĩ tới việc này thì trong lòng anh vô cùng vui vẻ, chỉ mong “mỗi lần thân mật” sẽ đến nhanh nhanh.