• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chu Dao không có cởi quần áo của Lâm Tây, anh chỉ xoa bóp vuốt ve những nơi có lông xù như là: ngực, vùng kín, mông. Lâm Tây có thể cảm giác được hơi thở nặng nề trầm đục bên tai. 

Lâm Tây bị vuốt ve đến tê dại, cô rất thoải mái, cô có thể cảm nhận được bên dưới của mình dần ướt, không bao lâu chắc chắn sẽ thấm ra ngoài rồi bị người nào đó phát hiện. Nhưng đau khổ nhất là cô không được rên ra tiếng, cô chỉ có thể kìm nén cảm giác sung sướng ở trong lòng ngoan ngoãn mặc cho chủ nhân trừng phạt. 

Cảm nhận được cơ thể mềm mại trong ngực run lên nhè nhẹ làm Chu Dao càng tăng sức xoa bóp những nơi mẫn cảm đó, anh liếm láp cần cổ và vành tai của thỏ con: “Tây Tây hôm nay cố tình ăn mặc như vậy chắc là để mê hoặc chủ nhân. Quà sinh nhật của anh chính là con thỏ nhỏ đáng yêu này sao? Thỏ con có bị đau không, thỏ con muốn làm gì nữa nào?” 

Làm gì là làm gì chứ? Lâm Tây bị anh liếm đến mất hồn, đầu óc cô bắt đầu lơ đễnh căn bản là không biết làm gì. 

“Thì ra là một con thỏ ngốc nghếch, bản thân muốn ăn cà rốt mà cũng không biết.” 

Cà rốt sao? Cà rốt gì chứ? Lâm Tây không hiểu nên quay đầu lại nhìn Chu Dao. Cô chỉ thấy anh khẽ mỉm cười rồi nhanh chóng chọc chọc nơi đó vào mông cô. 

“Á.” thì ra là cái đó! Lâm Tây cảm giác được thứ đó đã sưng to đang chọc vào mông mình, lúc này cô mới hiểu ra. 

“Trong sách có ghi thỏ con sẽ không phát ra tiếng, em chỉ là giả mạo thỏ con thôi. Anh phải lột da em ra.” Chu Dao không niệm tình chút nào, anh dứt khoát kéo áo ngực lông thỏ xuống rồi kéo Lâm Tây đứng dậy. Bên trong cô còn mặc một chiếc áo lưới mỏng, sau khi cởi chiếc áo ngực con thỏ kia ra thì hai quả anh đào đỏ mọng cũng nhanh chóng nhú ra. 

Chu Dao nhíu mày, anh miệng đắng lưỡi khô mà xoa thái dương: “Tây Tây, em cũng quá lắm rồi. Hầu gái, thỏ con, lại còn cả túi lưới nữa, anh cảm thấy mỗi lần chỉ có thể mặc một bộ nào ngờ em lại có thể một lần dùng cả ba… Thật sự muốn chết mà. Cho dù là chính nhân quân tử cũng không chịu nỗi kích thích hết lần này đến lần khác đâu. Em tự mình cởi đi, anh muốn nhìn.” 

Lâm Tây không còn chối cãi được nữa, cô cũng biết bản thân quá sức rồi. Nhưng trước giờ cô chưa từng mặc qua mấy thứ này cho nên thật lòng không biết phải mặc bộ nào. Cô ấm ức ngập ngừng giải thích: “Bởi vì em không biết anh thích bộ nào nhất, em chỉ có thể mặc vào hết.” 

“Anh thích hết! Thích nha hoàn nhỏ Lâm Tây, cũng thích thỏ con Lâm Tây, còn cái này—-” Chu Dao nắm đầu vú của cô hơi kéo ra một tí rồi lại buông tay làm cho Lâm Tây phải “ai da” một tiếng. Cô tủi thân nhìn anh. 

“Cái này dâm đãng quá, anh tịch thu. Sau này anh cho phép thì em mới được mặc.” 

Truyện được đăng tại WordPress Hậu cung của Công Chúa Cáo.

“???” Dâm đãng còn muốn em mặc? 

“Em cứ ngọ nguậy như vậy mà không nghĩ đến việc cởi quần sao? Vậy em mau lại đây đi, lại chỗ anh nè.” 

Lâm Tây ngoan ngoãn nghe lời đi đến giữa hai chân Chu Dao. Anh cũng không có cởi quần lót của cô mà chỉ vén nó sang một bên. 

Chu Dao sờ sờ nơi đó, nó đã ướt lắm rồi. Anh cho một ngón tay vào trong đảo một vòng, tay còn lại ôm eo Lâm Tây kéo cô sát về phía mình. Anh bất ngờ há miệng ngậm lấy đầu vú của cô, ngón tay đảo một vòng bên trong thịt huyệt rồi lại thêm một ngón. Trên miệng thì đổi hết đầu vú này đến đầu vú kia. 

Lâm Tây không cần nhẫn nhịn tiếng rên rỉ nữa, âm thanh từ cổ họng tràn ra: “Anh Chu Dao… A… A… Chúc anh sinh nhật vui sướng…” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK