• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Ban đêm, Chu Dao cứ mãi lăn lộn trên giường không ngủ được. Trong đầu anh đều là hình ảnh kích thích lúc sáng, cơ thể tươi trẻ của Lâm Tây vì bị tình dục tra tấn mà lộ ra biểu cảm ngọt ngào, cùng với cảm giác sung sướng khi anh đi vào trong cô. 

Trong lúc anh đang vô cùng khó chịu rối rắm không biết có nên tự mình quay tay qua một lần hay không, thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa. 

“Anh Chu Dao, anh đã ngủ chưa?” 

Lâm Tây nhỏ giọng, giống hệt mèo con ở ngoài cửa hỏi anh. 

Chu Dao nhanh chóng xoay người bước xuống giường, anh vội vàng mở cửa. Lâm Tây mặc một chiếc váy ngủ ngắn đến đầu gối đứng ở bên ngoài. 

“Chưa ngủ, anh vẫn còn thức. Tây Tây tìm anh có chuyện gì sao?” 

Không thể phủ nhận dù là chính nhân quân tử thì sau khi trải qua lần đầu tiên cũng trở nên ngu ngốc. Sự việc rõ ràng vậy rồi còn muốn con gái nhà người ta tự mình thừa nhận sao? 

Lâm Tây bĩu môi, giọng nói có chút tức giận: “Tại sao giờ này anh còn chưa ngủ? Anh đang làm gì đó?” 

Chu Dao nhận ra Lâm Tây đang không vui thì cũng không biết nói gì mới tốt. Dù anh có ngốc đến mấy thì cũng không thể không thấy cô cầm theo một chiếc gối. Anh ngạc nhiên, hào hứng nhưng cũng rất ngại: “Anh không ngủ được, nếu không thì em ngủ cùng anh được không?” 

… 

Lời này cũng thẳng thắn quá rồi, cho nên vừa nói xong mặt mày Chu Dao lập tức đỏ bừng đến tận lỗ tai. Lâm Tây vừa rồi còn đang dỗi vậy mà giờ cũng bị anh làm cho vui vẻ cười hì hì. 

“Em cũng không ngủ được, tại vì không có ai muốn đến ngủ cùng em, em… em không còn cách nào chỉ có thể tự mình đến tìm anh.” 

“Anh…” Chu Dao không biết nói gì mới tốt, vì vậy anh trực tiếp kéo tay Lâm Tây lôi vào phòng. 

Lâm Tây chỉnh lại gối đầu cẩn thận, chui vào bên trong chăn mỏng. Cô chừa nửa giường còn lại cho Chu Dao, vui vẻ mỉm cười nhìn anh. 

Chu Dao cũng nhanh chóng nằm xuống bên cạnh cô, đây là lần đầu tiên anh chung giường với người khác. Cảm thấy có chút hồi hộp nhưng rồi anh cũng ráng lấy hết can đảm quay sang ôm người bên cạnh. 

“Tây Tây, nếu không thì từ giờ em cứ ngủ ở đây đi. Mỗi ngày anh đều dỗ em ngủ, như vậy em sẽ không khó ngủ nữa.” 

“Phì…” Lâm Tây cười xấu xa: “Cái gì mà dỗ em chứ, rõ ràng là anh ngủ không được muốn em dỗ anh ngủ. Anh suy nghĩ gì đừng tưởng em không biết.” 

Chu Dao nhìn cô gái tinh nghịch trong lòng đang vui vẻ mỉm cười, nhịn không được mà cúi đầu hôn lên trán cô một cái: “Vậy em nói thử xem anh đang nghĩ gì?” 

“Đang anh nghĩ… Hì hì… Anh đang nghĩ đến việc dùng thử “áo mưa” mới mua lúc nãy đúng không?” 

Bị nói trúng tim đen khiến Chu Dao cảm thấy mất mặt, để che giấu sự xấu hổ của mình nên anh quay sang chọc ghẹo Lâm Tây. Anh chọt lét cô, hai người vui vẻ cười khanh khách. 

Chơi đùa được một lúc thì Lâm Tây phát hiện ra cái đó đã cứng lên đang chọc vào người mình. 

Chu Dao cũng biết bản thân đã có phản ứng, nhưng mà lần này anh không xấu hổ buông Lâm Tây ra, ngược lại còn dùng ánh mắt sâu thẳm chăm chú nhìn cô. Giọng nói có hơi khàn khàn: “Em nói không sai, anh đúng là có ý định dùng thử “áo mưa”. Anh muốn học cách sử dụng nó, em có thể hướng dẫn cho anh chứ Tây Tây?” 

Lần này lại tới lượt Lâm Tây đỏ mặt. Khi tới thời điểm thật sự thực chiến thì da mặt của người con gái luôn mỏng hơn. 

“Được ạ, vậy anh đi lấy đi. Nhưng mà em cũng không biết dùng, thôi thì chúng ta lên mạng tra thử đi.”

Chu Dao cầm áo mưa đến, Lâm Tây cũng vừa hay tìm được một video hướng dẫn. Chị gái xinh đẹp trong video làm mẫu bằng một cái côn thịt giả. Khó thì không khó, nhưng thật sự khiến người khác ngứa ngáy trong lòng. 

“Anh Chu Dao mau lấy thứ trong hộp ra đi, chúng ta tập luyện một chút.” Lâm Tây khí thế bừng bừng, hai mắt phát sáng, hệt như sắp làm việc gì vô cùng quan trọng. 

Tuy đã từng xảy ra quan hệ, nhưng ở trước mặt bạn gái ngang nhiên móc thứ đó ra vẫn khiến Chu Dao thấy xấu hổ. Nhưng anh đã đồng ý với Lâm Tây mỗi lần đều dùng thứ được gọi là “áo mưa” này, cho nên nếu anh muốn thì nhất định phải qua được cửa này. 

Anh đỏ mặt chật vật rút ra cột thịt to lớn đã sớm sưng to của mình, côn thịt hơi hồng hồng hiên ngang đứng ở đó. Bộ dạng quá mức hung mãnh khiến cả hai đều xấu hổ. 

“Bây giờ em đeo nó cho anh nha.” Lâm Tây nuốt một ngụm nước miếng, xé rách túi kiếng đựng “áo mưa”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK