• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Lâm Tây đã bôi một lớp kem chống nắng thật dày trên mặt và cánh tay, Chu Dao chỉ cần giúp cô bôi sau lưng và chân nữa thôi. Cho nên cô ngoan ngoãn nằm sấp lên tấm thảm trên mặt đất, anh đổ kem ra tay nhẹ nhàng xoa lên lưng giúp cô. 

“Anh Chu Dao anh dùng lực một chút đi, cái này là kem chống nắng nhũ SPF50+++++ nếu bôi nhẹ quá sẽ không thẩm thấu đâu.” Lâm Tây nhắm mắt vừa hưởng thụ vừa tăng thêm yêu cầu. 

“…” 

Chu Dao không có trả lời cô nhưng lực cánh tay đúng là có tăng thêm, anh còn giúp cô bôi lên cặp ngực bóng loáng và sau ót. Khi bôi đến ngực cô đầu ngón tay anh vô tình lướt qua núm vú làm cho cả hai đều rùng mình. Xuống chút nữa là chân, Chu Dao bắt đầu từ bắp chân rồi từ từ hướng lên trên, khi đến đùi thì anh có chút do dự. Làn váy có thể che khuất nhưng quần thì không thể che đi chỗ muốn bôi sao? 

“Sao anh lại dừng lại vậy anh Chu Dao?” nữ vương đang vui vẻ lại bắt đầu thúc giục, Chu Dao nhăn mày ngăn lại những cảm xúc khác lạ trong lòng. Anh bất chấp tất cả, bàn tay luồn vào trong váy tiến đến nửa cặp mông đang lộ ra bên ngoài nhanh chóng bôi kem chống nắng lên đó. Sau cùng anh vỗ mạnh một cái lên mông cô. 

Lâm Tây xoay người ngồi dậy, cô bĩu môi làm nũng: “Anh đánh mông Tây Tây làm gì dạ, đau quá đi à ~” 

“Không làm gì hết, chẳng qua nhìn mông em cong nên anh muốn vỗ thôi mà. Bé yêu đau hả, anh xoa cho em nha?” 

Lâm Tây nhìn biểu cảm cười như không cười của Chu Dao thì không khỏi kinh ngạc, con người cổ hủ này hôm nay lại công khai ghẹo cô trước mặt bàn dân thiên hạ. Anh khác trước đây nhiều quá rồi, chắc là từ sau vụ vui vẻ trong rừng cây nên anh càng ngày càng phóng túng hơn. 

“Tây Tây, lần sau chúng tớ đi chơi sẽ không rủ cậu nữa đâu.” Đám bạn thân của Lâm Tây vui vẻ trêu đùa hai người: “Cậu và bạn trai tình cảm như vậy bọn tớ cũng không muốn trở thành bóng đèn, đã vậy hai người còn lạnh lùng rãi “cơm tró” nhiệt tình như vậy nữa chứ. Bọn tớ thấy cậu như vậy là không có được đâu nha.” 

“Không có mà, bọn tớ chỉ đang bôi kem chống nắng thôi. Các cậu làm quá thật sự luôn á.” 

Lâm Tây mỉm cười đi đến nhập bọn với đám bạn thân, mấy cô gái ríu rít trò chuyện với nhau, các bạn nam thì đi lấy đồ uống và đá lạnh. Mọi người cùng ngồi trên thảm đánh bài uống nước giải khát, ai nấy đều rất vui. 

“Mấy người các cậu đi đến đâu cũng đánh bài được, đi biển cũng không tha nữa. Muốn đánh bài quá thì ở nhà đánh đi chạy ra biển đánh bài làm gì. Đi biển mà không ai xuống biển bơi là sao?” Bất ngờ có một bạn học nêu lên ý kiến. 

Chu Dao cũng cảm thấy đúng, bây giờ có người nói hộ tiếng lòng của anh nên anh cũng gật đầu tán thành. 

“Đánh bài là trò chơi cơ bản rồi, cho dù là ở đâu cũng có thể chơi được. Nhưng mà đi biển thì cũng phải tắm biển nha, mọi người thay phiên nhau tắm biển đi. Ai mệt rồi thì lại lên đánh bài.” Một bạn học khác nghiêm túc nói. 

Mọi người đồng loạt cười vang, Lâm Tây nhân cơ hội kéo Chu Dao đứng lên: “Chúng tớ xuống bơi một vòng trước nhé, bạn trai tớ là công dân năm tốt đó. Nhìn các cậu đánh bài nãy giờ chắc là anh ấy rất khó chịu.” 

“Bọn tớ cũng là thanh niên năm tốt ha, chỉ có cậu thấy sắc quên bạn mới không phải cô gái tốt thôi.” Mọi người trong nhóm vui vẻ trêu Lâm Tây. 

Hai người tay trong tay đi ra biển, cuối cùng cũng được ở riêng với bạn gái làm lòng Chu Dao nhảy nhót không yên. Cái tên Michael kia cũng không có hành động gì, xem ra Lâm Tây bé nhỏ của anh vẫn an toàn. 

“Tây Tây muốn bơi sao?” Một con sóng nhỏ đánh tới khiến Lâm Tây nhổm lên, Chu Dao thấy vậy thì vội chạy lại giữ chặt eo cô, anh cúi đầu hỏi. 

“Vâng ạ, chúng ta đến chỗ nước sâu em bơi cho anh xem nhé.” 

Chu Dao có hơi lo lắng, nhưng anh vẫn chiều ý Lâm Tây. Cho đến chỗ nước biển đã quá ngực anh vẫn giữ chắc tay cô không buông. 

“Anh Chu Dao, anh buông ra trước đã. Em bơi cho anh xem nhé.” Lâm Tây không rút tay ra được chỉ có thể quay sang nói với anh. 

“Anh biết rồi, em không cần bơi cho anh xem đâu. Ở đây nguy hiểm lắm, anh không dám buông tay em ra.” 

“Hả? Chúng ta đã ra tới ngoài này rồi, anh không cho em bơi lội lẽ nào chúng ta chỉ nắm tay đi như vậy thật sao. Hihi không phải như vậy thật chứ.” Lâm Tây nhìn thấy bạn trai mình không có ý nhượng bộ thì bèn nghĩ cách khác: “Không cho em bơi cũng được, anh cõng em đi. Trong nước sẽ nổi lên anh cõng em chắc chắn không nặng.” 

“Không ở trong nước em cũng không nặng.” 

Chu Dao gật đầu mỉm cười, anh cõng Lâm Tây lên, hai tay anh giữ chặt hai đùi cô. 

Bộ ngực của Lâm Tây đè lên lưng anh, bên tai là âm thanh tươi cười và hơi thở ngọt ngào. Cảm giác rung động như khi bôi kem chống nắng lại lần nữa xuất hiện. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK