• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Có thể là hôm sinh nhật hai người chơi quá trớn cho nên ngày hôm sau Lâm Tây đã đổ bệnh, cô bị sốt nằm gục ở trên giường. Chu Dao vừa tỉnh dậy đã nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ, anh còn không quên nấu cháo cho Lâm Tây. Sau khi đút cho cô ăn hơn nửa chén anh lại cho cô uống một viên thuốc hạ sốt. 

“Em thấy đỡ hơn chưa Tây Tây? Chắc chắn là do tối hôm qua em ăn mặc “mát mẻ” quá nên mới bị sốt. Là lỗi của anh cả, chỉ mải mê vui sướng để em trần truồng lâu như vậy… Anh hứa sau này anh sẽ không làm bậy như vậy nữa đâu.” 

Chu Dao đau lòng bạn gái, anh đối với việc bản thân đêm qua không biết tiết chế vô cùng tự trách. 

“Là do em muốn mặc mà sao lại thành anh làm sai rồi. Với lại bị sốt là do virus cảm làm ra, không sao đâu em nghỉ ngơi một chút là khỏe lại ngay mà. Quan trọng nhất là cháo anh Chu Dao nấu ngon lắm ạ.” 

Lâm Tây nắm tay Chu Dao, cô không ngờ anh lại tự trách vì chuyện này. Cô ăn xong một chén cháo nóng thì cả người đều là mồ hôi, Lâm Tây ngại ngùng nói với người đối diện: “Anh Chu Dao, trên người em cứ nhão nhão dính dính khó chịu quá. Anh có thể pha nước tắm giúp em không, em muốn tắm rửa một chút.” 

Chu Dao chau mày suy nghĩ, anh nói với cô: “Bây giờ em vẫn chưa hạ sốt, tắm rửa không tốt đâu, để anh lấy khăn lông lau người giúp em nhé.” 

Lâm Tây hơi đỏ mặt, ngoan ngoãn gật đầu. 

Chu Dao bưng chậu nước ấm đến, anh cho khăn lông vào trong đó, nhanh nhẹn cởi áo ngủ của cô ra giúp cô lau sạch phần lưng. Khi lau đến ngực cả hai đều cảm thấy ngại, ngây ngốc nhìn nhau rồi cùng bật cười. 

Đổi nước giặt khăn xong Chu Dao lại giúp cô lau tay, lau chân. Mồ hôi trên người Lâm Tây đều được lau sạch khiến cô vô cùng thoải mái. 

“Ừm… Tây Tây, anh muốn lau mông giúp em, em ngoan ngoãn không được nghịch ngợm nha.” 

“Dạ.” Lâm Tây nhỏ giọng đồng ý, cô nghĩ thầm gì mà nghịch ngợm chứ. Chỉ cần anh không có ý đồ xấu cô cũng không có nha. 

Nhưng mà Chu Dao thật sự rất chuyên tâm nghiêm túc giúp cô lau người, cho dù là lau nơi riêng tư cũng không có chút cẩu thả nào mà rất cẩn thận. Bởi vì bạn gái nhỏ bị bệnh rồi nên sự lo lắng của anh sớm đã lấn át dục vọng. 

Lâm Tây bỗng nhiên cảm nhận sự chăm sóc của anh giống như bọn họ là đôi vợ chồng già, chăm lo yêu thương nhau là điều đương nhiên. Cô tưởng tượng nếu như cô muốn kết hôn thì còn người nào thích hợp hơn người trước mặt hay không?Lâm Tây không có cách nào tưởng tượng mình và Chu Dao chia tay rồi cô sẽ hẹn hò với những người khác. Cô cảm thấy ngoại trừ Chu Dao cô sẽ không thể yêu một người nào khác. 

Tuy cô vẫn còn trẻ nhưng nếu nghiêm túc suy nghĩ thì việc này cũng không phải là không thể, bởi vì hơn nửa năm ở chung với nhau cô cảm thấy thật sự hạnh phúc. Kết hôn rồi không phải sẽ càng hạnh phúc hơn sao, chẳng có gì không tốt cả. 

“Tây Tây, chiều nay anh có tiết, lát nữa anh phải đi rồi, trong phòng bếp có cháo đó nha em còn có vài món điểm tâm em thích đó, nếu có đói thì em nhớ ăn nha. Nhiệt kế và nước anh để ở đầu giường. Vừa rồi em mới ăn cháo uống thuốc rồi bây giờ mau ngủ một giấc đi. Nếu lúc thức dậy em lại sốt nữa thì phải nhắn tin cho anh liền biết không, anh sẽ cố gắng tan làm sớm về đưa em đi bệnh viện. Tây Tây ngoan đừng có chơi điện thoại mãi thế, em phải nghỉ ngơi nhiều một chút có biết không?” 

Chu Dao dong dài dặn dò cô một đống việc, sau khi thay đồ xong anh hôn trán Lâm Tây để tạm biệt rồi mới ra khỏi nhà. 

Sau khi anh đi rồi Lâm Tây gửi tin nhắn cho bố mẹ mình, cô báo với họ mấy hôm nữa sẽ được nghỉ dài ngày nên cô sẽ về nhà một chuyến. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK