Lâm Tây và Chu Dao ở chung lâu ngày cũng đã quen thuộc hơn nhiều. Anh trai nhỏ xinh đẹp lớn hơn cô mấy tuổi này đúng là chính nhân quân tử danh xứng với thực. Không những viết chữ đẹp đôi khi còn có thể dạy Lâm Tây vẽ Quốc Họa. Mọi việc trong nhà đều sẽ giúp đỡ, chưa bao giờ có một lời nói hay hành động mạo phạm đến cô. Mỗi khi cô ăn mặc hơi thiếu vải một chút anh chắc chắn sẽ né xa ba mét, anh vô cùng lịch thiệp không dám nhìn cô. So với hòa thượng trong chùa thì còn thành thật hơn.
Đôi khi Lâm Tây buột miệng nói mấy câu thô tục sẽ bị Chu Dao ngăn lại, cái gì mà phụ nữ thì nên lựa lời mà nói không được nói những từ ngữ không hay như vậy. Khi cô ngồi xếp bằng trên sô pha, Chu Dao sẽ nói phụ nữ thì nên đoan trang, thùy mị…. Khiến cho Lâm Tây cực kì đau đầu, vì vậy cô cố ý bày trò trêu chọc anh.
Hôm nay sau khi tắm rửa xong để kích thích được Chu Dao mà Lâm Tây cố tình mặc chiếc áo ống Hello Kitty mà lâu nay cô vẫn vứt một xó. Quả nhiên Chu Dao vừa thấy đã đỏ mặt, anh lấy cớ sợ Lâm Tây lạnh nên muốn khoác thêm áo khoác có mũ lên cho cô.
“Anh Chu Dao ơi, anh như vậy cũng quá cổ hủ rồi. Bây giờ có phải là Triều Tống đâu, mặc áo ống thì có làm sao chứ. Không tin anh xem đi, bọn em đi bơi đều là mặc như vậy hết đó.”
Vừa dứt lời Lâm Tây lập tức lấy cuốn tạp chí đồ bơi đã sớm được chuẩn bị đưa ra trước mặt Chu Dao.
Chu Dao chỉ thấy một mảng da thịt trắng bóng đập vào mắt, bên trong là những cô gái phô ra đủ loại tư thế gợi cảm. Toàn thân trên dưới chỉ có đầu vú và nơi riêng tư được một ít vải che đậy, còn ngực và mông đều lộ hơn phân nửa. Đối với anh thì thứ này thật khó coi.
Soạt một tiếng khép quyển tạp chí lại, mặt mày Chu Dao đen thui, anh chuẩn bị mở miệng giảng đạo lý với Lâm Tây. Nhưng cô đã nhanh hơn một bước, lấy hai tay che lỗ tai: “Em không nghe, em không muốn nghe. Em không cần mỗi ngày đều nghe anh nói mấy cái hủ tục cổ xưa đó.”
“Cô nương nói ai cổ xưa! Nữ nhi không ra nữ nhi, thứ sách báo dơ bẩn này có thể cho hài tử xem sao?”
Truyện được đăng tại WordPress Hậu cung của công chúa Cáo.
Lâm Tây bò ra cười không đứng dậy nổi, từ góc độ của anh thì có thể nhìn thấy rõ ràng hai bộ ngực sữa. Chu Dao vội vàng quay đầu sang chỗ khác , Lâm Tây lại cố ý cười nói: “Anh đang giả vờ đứng đắn đúng không, đàn ông có ai mà không thích xem gái đẹp mặc đồ bơi, trừ phi là gay.” Nói rồi cô lại mở tạp chí ra đưa tới trước mặt anh: “Anh xem kiểu bikini này có đẹp không? Hay là kiểu xẻ tà này đẹp hơn?”
Chu Dao muốn cướp cuốn tạp chí trong tay cô, nào ngờ Lâm Tây né tránh. Cô bất ngờ đụng phải tay vịn sô pha sợ hãi hét lên một tiếng, ngã về phía sau. Chu Dao vội vàng lao đến đỡ lấy ót cô để cô không bị đập đầu, cuối cùng cả hai cùng nhau ngã lên sô pha. May mà không có nguy hiểm gì.
Chu Dao nằm trên người Lâm Tây, anh cảm giác rất rõ mình đè lên hai khối thịt tròn tròn mềm mềm. Mùi thơm thiếu nữ tươi mát mê người từ cần cổ Lâm Tây không ngừng truyền tới, Chu Dao đột nhiên nhớ lại những hình ảnh bên trong cổ áo cô lúc nảy. Anh chỉ cảm thấy bụng dưới có một ngọn lửa nóng, nó nhanh chóng lan ra toàn thân.
“Xin lỗi, là tại hạ mạo phạm cô nương. Lâm cô nương, cô nương không sao chứ?”
Nhịp tim đập Lâm Tây rất nhanh, hai má đỏ ửng, cô cảm thấy có chút ngượng ngùng.
“Không có gì, do em không cẩn thận thôi. Đã nói anh đừng gọi em là Lâm cô nương nữa mà, cứ như đang đóng phim cổ trang vậy. Từ giờ anh cứ gọi em là Tây Tây đi, bạn bè em đều gọi em như vậy.”
Chu Dao do dự một chút rồi cũng gọi thử một tiếng: “Tây Tây.”
Lâm Tây cảm nhận trái tim mình chệch đi một nhịp, giọng nói của Chu Dao quá mức ôn nhu. Mãi cho đến khi đi ngủ, trong đầu Lâm Tây đều là hai chữ Tây Tây này. Cô không phải thích người ta rồi đó chứ.
Chu Dao cũng trằn trọc cả đêm không ngủ được, trong đầu anh đều là hình ảnh mấy mẫu áo tắm trong tạp chí cùng bộ ngực mềm mại của Lâm Tây. Nếu Lâm Tây xinh đẹp yêu kiều mặc loại quần áo đó thì… Chu Dao chỉ vừa mới tưởng tượng một chút mà người anh em không có tiền đồ đã vội ngóc đầu lên.
Anh âm thầm mắng bản thân đê tiện, vô sỉ ở trong lòng. Đến cuối Chu Dao thiếu nghị lực cũng phải rút khăn giấy ở đầu giường ra.