Sau khi hai người về nhà, Lâm Tây tâm trạng rối bời mà đem mấy món đồ chơi đi rửa sạch rồi sát khuẩn. Không chỉ tò mò cảm giác khi dùng mấy thứ này, mà còn là dùng cùng với bạn trai. Điều này khiến cho Lâm Tây khó tránh khỏi thấp thỏm.
Sau khi xử lý tốt mọi thứ Lâm Tây tay chân luống cuống nhìn Chu Dao. Anh dùng ánh mắt trấn an cô, chàng trai khẽ nở nụ cười: “Lúc Tây Tây xem Xuân Cung Đồ không phải rất tự nhiên sao, tại sao bây giờ đến lượt em trải nghiệm thì lại sợ hãi?”
“Không có, em không có như vậy nha.”
“Hửm? Vậy em nói anh nghe xem, thứ này phải dùng thế nào nhỉ? Ví dụ từ quả trứng màu hồng nhạt này trước đi.”
Lâm Tây đỏ mặt ấp úng trả lời: “Cái này… là… là trứng rung. Anh ấn cái nút đó nó sẽ hoạt động. Sau đó đặt nó vào… vào… vào… Anh Chu Dao em, em bật truyện tranh cho anh xem. Anh tự mình tìm hiểu được không?”
“Chẳng phải em đã xem qua rồi sao, lại còn xem không ít nữa. Không cần phải phiền phức vậy đâu, em tự mình sử dụng cho anh xem là được rồi.” Chu Dao xấu xa nói.
“Ơ?” Ánh mắt Lâm Tây cố tình né tránh anh.
“Tây Tây…”
Chu Dao trầm giọng gọi tên cô. Không hiểu sao Lâm Tây cảm thấy nổi da gà, lỗ tai tê dại. Theo như những gì mà mấy hôm nay cô tổng kết được thì khi anh gọi cô như vậy chắc chắn tiếp theo sẽ làm chuyện xấu.
Tuy là Lâm Tây cảm thấy rất chột dạ nhưng mà cô không thể kháng cự lại sự dụ dỗ của trai đẹp. Chu Dao chỉ cần dùng một nụ hôn ướt át đã có thể dễ dàng đốt cháy ngọn lửa dục vọng trong cô. Hai đôi môi chạm nhau có thể nói ra tình yêu mà không có từ ngữ nào diễn tả được, anh thay đổi góc độ để đòi hỏi càng nhiều hơn từ cô. Đầu lưỡi mềm mại ướt át ở trong miệng Lâm Tây liên tục cọ xát, giống như đang khiêu khích cô nhưng thực chất là đang tự thỏa mãn dục vọng của bản thân.
Hai chiếc lưỡi liên tục đảo vòng quanh, quấn quýt triền miên.
Truyện được đăng tại WordPress Hậu cung của Công Chúa Cáo.
Lâm Tây giống hệt một đứa trẻ đơn thuần chỉ lo chăm chú hôn môi cùng anh. Trong lúc cô không để ý cúc áo đã sớm bị người ta cởi sạch, khi cô giật mình phát hiện ra thì anh đã cởi luôn cài áo ngực của cô. Bởi vì trước ngực đột nhiên cảm thấy thả lỏng muốn cô không phát hiện cũng rất khó.
Cảm nhận được động tác hôn môi của cô có hơi dừng lại nên anh buông cô ra, ánh mắt chứa đựng ý cười nhìn cô bạn gái nhỏ không biết là ngây thơ hay đơn thuần của mình. Đã xem qua không ít Xuân Cung Đồ vậy mà bây giờ còn xấu hổ như vậy.
Chu Dao cẩn thận giúp Lâm Tây cởi áo sơ mi và áo ngực, cặp thỏ trắng nhanh chóng hiện ra. Anh nhìn cô mỉm cười, đặc biệt thưởng thức nơi đó của cô: “Tây Tây, nơi này của em thật đẹp. Vừa trắng lại vừa mềm.”
Lâm Tây đỏ mặt, cô cười ngọt ngào đáp lại: “Anh mới là toàn thân đều đẹp nha, bức tranh trần truồng lần trước em vẽ anh em còn không muốn cho người khác xem luôn đó.”
Lời nói thẳng thắn của Lâm Tây làm Chu Dao cảm động, trong lòng dâng lên cảm giác vui mừng khó nói thành lời. Ngoại trừ gia đình của anh ra thì chưa có ai từng thẳng thắn khen ngợi vẻ ngoài của anh cả, tuy rằng anh tự biết bản thân mình đúng là ngọc thụ lâm phong. Nhưng cái thời ấy làm gì có người phụ nữ nào dám khen đàn ông đẹp trai.
Ai mà không thích nghe những lời như vậy chứ, hai người không những nói lời hoa mỹ khen đối phương mà còn cố tình dùng những lời đầy khiêu khích. Đây khác nào là đang làm cho ngọn lửa dục vọng càng lớn hơn, vậy nên rất nhanh phần dưới của Lâm Tây cũng bị lột sạch.
Chu Dao bế cô đặt lên sô pha, anh đè lên người cô tiếp tục hôn môi. Cùng lúc đó bàn tay to lớn không ngừng vuốt ve mơn trớn cơ thể cô, mỗi chỗ nó đi qua đều để lại dấu vết trên da thịt trắng nõn. Nhưng mà anh không hề quên mất việc quan trọng, khi Lâm Tây đã bị anh chơi đùa đến mềm nhũn thì anh cũng nhanh chóng đứng lên đi lấy trứng rung.
“Nào, Tây Tây. Cái này cho em, mau sử dụng cho anh xem thử đi.”
… Cái gì? Anh vẫn còn chưa quên vấn đề này sao?