• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Thể lực của Chu Dao mạnh mẽ hơn người, ôm bạn gái lâu vậy mà anh cũng không thấy mệt. Nhưng cứ giữ mãi một tư thế thì anh hơi lo Lâm Tây sẽ cảm thấy chán, vì thế sau khi Lâm Tây bé nhỏ ở trong lòng anh cao trào một lần rồi thì anh cũng nhẹ nhàng buông cô ra cũng rút côn thịt cứng như thép của mình ra theo. 

Lâm Tây mơ mơ màng màng không biết vì lý do gì mà nhìn anh chằm chằm: “Anh Chu Dao, sao anh lại dừng lại rồi. Anh không cần Tây Tây nữa sao?” 

“Trái dưa ngốc!” Chu Dao búng nhẹ lên trán bạn gái nhà mình. “Em mau xoay người lại chu mông cao lên đi.” 

“Dạ…” Lâm Tây hiểu ý anh, mỉm cười ngọt ngào, cô nhanh chóng quay lưng về phía Chu Dao chu mông lên. Cô còn chủ động vén tà váy lên cao, để lộ ra quần lót màu trắng đang ôm trọn bờ mông nuột nà. Điều này làm cho máu trong người Chu Dao như sôi sục, hô hấp nặng nề. Anh xoa xoa mông của cô, nhanh nhẹn tuột quần lót qua khỏi mắt cá chân của cô sau đó vò thành một cục nhét vào túi quần của mình. 

“Tây Tây, mông em trần trụi để lộ hết ra ngoài em có thấy sợ không? Nếu như có ai đi ngang nhất định sẽ mình thấy cúc huyệt nho nhỏ xinh xắn của em đó nha, em có xấu hổ không?” 

Lâm Tây cảm thấy Chu Dao lúc này quá xấu xa đi, đã là lúc nào rồi mà còn xấu hổ hay không xấu hổ: “Anh Chu Dao không phải cũng bị lộ ở bên ngoài giống em sao, anh còn lộ… lộ cái…” 

“Anh lộ cái gì vậy Tây Tây?” 

“Thì là… là lộ… lộ cái dùng để cắm vào em đó… Aizzz, thì là cây gậy giữa hai chân anh đó, anh đúng thật là, nhanh lên đi có được không hả?” 

Lâm Tây thật sự nổi giận, cô cũng không thèm lựa lời trực tiếp thúc giục Chu Dao. 

Chu Dao lại cảm thấy bạn gái nhỏ nhà mình khi say chơi đùa thật vui, nhưng mà anh cũng lo cô bị người ta thấy lắm. Không để cô giận dỗi thêm nữa, bàn tay anh khẽ vuốt ve hạt đậu nhỏ trơn trượt. Lại một lần nữa tiến vào cơ thể Lâm Tây, anh cùng cô hai cơ thể hòa làm một. 

Lâm Tây chống tay lên thân cây để tìm điểm tựa, bên dưới bị Chu Dao hung hăng ra vào. Bên trong khu rừng yên tĩnh không ngừng vang lên những tiếng “phốc phốc”, đó là âm thanh hai túi trứng của anh đập vào mông cô. 

Mặc dù vội vàng ra vào trong cô, nhưng anh vẫn rất cẩn thận dùng tà váy che kín mông của Lâm Tây lại. Tuy bản thân anh cũng rất muốn ngắm, nhưng ở đây là ngoài trời. Anh không muốn vì bất cứ lý do nào mà người khác có thể nhìn thấy cơ thể Lâm Tây, cô là người của anh, là người mà anh trân trọng nhất. Chỉ một mình anh được thưởng thức mỹ vị. 

Nhưng anh vẫn duỗi tay xuống dưới làn váy để vuốt ve cặp mông bóng loáng, mông của Lâm Tây mềm mại và rất đàn hồi. Là nơi mà Chu Dao cực kỳ thích. Đôi lúc anh sẽ đè bạn gái mình xuống rồi gặm cắn mông cô ấy, để lại dấu răng đo đỏ trên làn da. Đây là trò chơi bí mật của hai người, khoái cảm đang truyền đến trong lòng bàn tay lúc này gợi lên trong đầu anh hình ảnh mông thịt trắng nõn in rõ dấu răng vẫn còn dính nước bọt. 

Chu Dao tăng tốc lao đến, ngón tay lần mò đến miệng huyệt. Anh muốn cảm nhận thịt huyệt bị côn thịt làm cho mềm nhũn, mỗi khi đi vào lại trào ra không ít mật dịch. Người đang chu mông để cho anh tùy tiện ra vào là cô gái mà anh thích nhất, từng tấc da thịt trên người cô đều thuộc về anh, còn có cả mật huyệt ẩm ướt se khít, hay hạt đậu nhỏ hồng phần xinh xắn, còn cả tiếng rên rỉ yêu kiều, và đôi thỏ trắng đáng yêu cùng hai quả anh đào mọng nước… 

Cho dù là trong rừng cây tối tăm, nhưng trong đầu Chu Dao vẫn có thể vẽ ra hình ảnh cô gái trần trụi. Cô không ngừng cắn nuốt côn thịt của anh, cô nở nụ cười say động lòng người, ánh mắt của cô vì bị dục vọng ăn mòn mà mê man. 

Lâm Tây bị làm đến chân tay bủn rủn, hôm nay Chu Dao thật sự quá lâu. Vốn dĩ say rượu làm choáng váng đầu óc đã khiến Lâm Tây không thể chống đỡ nổi nữa, nhưng anh cứ liên tục ra vào trong cô đưa cô lên cao trào hết lần này đến lần khác. Cuối cùng tiểu huyệt run rẩy cũng kẹp cho người phía sau bắn ra. 

Chu Dao rút côn thịt ra ngoài, bắn tinh vào bãi cỏ ngay rễ cây. Anh sảng khoái thở ra một hơi, sau khi mặc quần áo đàng hoàng xong cũng nhanh chóng giúp cô sửa sang lại váy. 

“Em mệt quá~~” Lâm Tây cảm giác hai mắt không mở nổi nữa. 

“Để anh bế em, Tây Tây mệt quá thì tựa vào lòng anh ngủ một giấc đi em. Ra khỏi công viên chúng ta bắt xe về nhà nhé.” Nói hết câu anh lập tức dùng kiểu bế công chúa mà bế cô đi.” 

Người bạn trai đến từ cổ đại này rất biết chăm sóc người khác, tinh lực còn dồi dào, bây giờ còn biết bắt xe nữa, quá hoàn mỹ rồi! Lâm Tây vu vơ suy nghĩ, rồi từ từ thiếp đi trong lồng ngực ấm áp của bạn trai…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK