25 lượt thắng liên tiếp là một kỷ lục rất imba.
Mọi người đều muốn biết khi nào nó sẽ chấm dứt, cũng như ai có thể chấm dứt nó. Người đó ắt hẳn cũng imba không kém. Thế nên những khi Hưng Hân đến sân khách thi đấu, khán giả đội chủ nhà sẽ ôm rất nhiều kỳ vọng với tuyển thủ solo trận đầu với Diệp Tu. Họ mong anh ta, hoặc cô ta, sẽ trở thành kẻ hủy diệt kỷ lục siêu cấp huyền thoại nhất lịch sử này.
Fan Vi Thảo dĩ nhiên không ngoại lệ. Khi tên Hứa Bân hiện lên trên bảng điện tử, khắp nhà thi đấu bùng nổ những tiếng hô hào như điên. Cao trào xảy đến ngay trận đầu solo là điều rất hiếm thấy trong giải đấu Liên minh, nhưng nay mọi việc đã khác, bởi sự xuất hiện của kỷ lục thắng liên tiếp mà Diệp Tu tạo nên.
Hứa Bân đứng dậy giữa tiếng hô hào ngập trời. Hắn bước lên sân khi bóng đối thủ Diệp Tu đã khuất sau cánh cửa phòng đấu.
Là đội chủ nhà, Vi Thảo chắc chắn không chọn bản đồ Võ Đài đơn giản như ý Diệp Tu. Để đối phó Diệp Tu, hôm nay Vi Thảo chọn Hậu Hoa Viên Sa Đọa, một tấm bản đồ đầy hoa cỏ, hòn non bộ và thác nước giả, mái đình, hành lang uốn khúc, địa hình vô cùng phong phú.
Trận đấu bắt đầu, hai nhân vật spawn ra hai góc.
Đã chọn bản đồ như thế, không thể không di chuyển vòng vèo. Hứa Bân vừa vào trận liền khiển Độc Hoạt đi vòng qua cánh trái. Đến một vị trí, hắn đạp lên hòn non bộ, nhảy vài phát, lên được đỉnh mái hành lang uốn khúc thuộc khu vực cánh bản đồ.
Bản đồ không lớn, vị trí hắn đứng đủ cao để thấy rõ toàn cảnh. Hứa Bân xoay góc nhìn một vòng, dễ dàng tìm thấy Quân Mạc Tiếu. Xem ra đã vào bản đồ thế này, Quân Mạc Tiếu cũng không ngại chơi trò vòng vèo với đối thủ. Từ đầu kia, hắn cũng cắt qua phía cánh. Khi Hứa Bân nhìn thấy hắn, hắn đã nhìn thấy Độc Hoạt trên mái hành lang trước rồi.
Đôi bên lọt vào tầm mắt nhau một cách đơn giản như thế, nếu còn luồn lách nữa thì vớ vẩn. Hứa Bân đứng pose hình trên mái hành lang, mắt dõi theo từng hành động của Quân Mạc Tiếu. Hắn thấy Quân Mạc Tiếu lao về phía mình.
Muốn xáp lá cà?
Vậy ban đầu cả hai đi vòng làm gì? Có lợi thế nào dành cho ai đâu?
Trên sóng trực tiếp, tổ ba người gồm một bình luận viên và hai khách mời chuyên môn cũng đang thảo luận.
"Cách làm của Hứa Bân chủ động hơn Quân Mạc Tiếu. Khi làm thế, anh ấy không thể không tính trước việc mình bị lộ tung tích. Có lẽ, đây chính là mục đích của anh ấy." Nguyễn Thành phát biểu.
"Tiếp cận rồi, Quân Mạc Tiếu đã vào rất sát tầm bắn rồi, nhưng anh ấy vẫn chưa tấn công." Phan Lâm kêu lên.
Quân Mạc Tiếu lao vào, Độc Hoạt không tránh. Tuy nhiên, Quân Mạc Tiếu không yolo một cách bất cần. Hắn đột ngột dừng lại giữa đường, đúng lúc Độc Hoạt trên mái hành lang khe khẽ nhích chân. Thấy Quân Mạc Tiếu phanh gấp, Độc Hoạt cũng vội ngắt di chuyển.
"Khoảng cách này..." Ba người trên sóng trực tiếp bắt đầu bàn về lý do Quân Mạc Tiếu dừng đột ngột.
"Nằm ngoài phạm vi Anh Dũng Bật Nhảy của kị sĩ." Xét kỹ năng hai nghề đang có trong trận, họ nhanh chóng kết luận.
"Ồ? Anh Dũng Bật Nhảy có sức đe dọa lớn đến vậy?" Phan Lâm nói.
"Chớp cơ hội giành quyền chủ động cũng tốt mà." Nguyễn Thành nói.
"Nhưng có vẻ như Diệp Tu đã nhận ra điều đó." Lý Nghệ Bác nói.
"Hai tuyển thủ đang dè chừng nhau, không ai nhường ai!" Phan Lâm nhận xét.
Đứng ngoài phạm vi tấn công xa nhất của kị sĩ Độc Hoạt, Quân Mạc Tiếu bất ngờ ngâm xướng phép thuật như chỗ không người. Độc Hoạt thấy vậy vẫn không nhúc nhích. Khoảng cách này không thể xem là quá gần với phép thuật, Hứa Bân cho rằng mình có thể chờ đối thủ ngâm xong.
Bão Tuyết!
Mưa đá, hoa tuyết ầm ầm rơi xuống. Độc Hoạt sải bước né đi. Bão Tuyết khó thể bắn trúng một đại thần như hắn lắm. Thế là Diệp Tu ngâm tiếp hai phép thuật khác của pháp sư và thuật sĩ, Hứa Bân vẫn nhẹ nhàng khiển Độc Hoạt né chiêu, dường như không có ý định phản công.
"Hứa Bân đang bắt đầu mài..." Lý Nghệ Bác nói.
Phan Lâm thì bắt đầu mệt tâm. Các trận đấu của Hứa Bân luôn chậm như rùa, thường xuyên làm khó bình luận viên. Bây giờ hắn một mực né các phép thuật không có sức đe dọa của Quân Mạc Tiếu, chả biết đang âm mưu gì đây.
"Không định xuống chơi à?" Diệp Tu chat.
"Không vội." Hứa Bân thản nhiên trả lời.
"Vậy anh lên đó nghen?" Diệp Tu hỏi.
"Được!" Hứa Bân vui vẻ đồng ý.
Quân Mạc Tiếu giương Ô Thiên Cơ gấp ngược, tiếng kim loại lách cách vang vọng, đã biến thành Chong Chóng Máy bay lên, vừa bay vừa chăm chú quan sát Độc Hoạt.
Quả nhiên, Độc Hoạt có hành động!
Hứa Bân gọi đối thủ lên chơi với mình, khi đối thủ làm theo thì hắn lại bất ngờ cho Độc Hoạt hạ xuống.
Anh Dũng Bật Nhảy!
Độc Hoạt đã thật sự dùng kỹ năng này. Húc người về phía trước, vung kiếm kị sĩ chém ra. Có điều Quân Mạc Tiếu vẫn đang ở khá xa. Diệp Tu đâu có ngu mà khiển Chong Chóng Máy đến gần hắn?
Độc Hoạt rớt đất trong tiếng ầm vang làm bối cảnh. Luồng sóng khí tạo nên bởi Anh Dũng Bật Nhảy mang theo xung chấn, san bằng cả một khu vực.
Độc Hoạt đột nhiên phất tay về phía Quân Mạc Tiếu: Trào Phúng!
Quân Mạc Tiếu mất khống chế, lao thẳng vào Độc Hoạt. Tuy nhiên, Trào Phúng không ảnh hưởng con mồi thao tác tấn công. Quân Mạc Tiếu lập tức ra chiêu, Độc Hoạt nhấc tay trái, tấm khiên Thành Lũy Thở Than nổi tiếng kiên cố nhất toàn Vinh Quang giương cao, đón lấy Quân Mạc Tiếu đang ôm kỹ năng lao vào mình.
"Trong thủ có công!" Nguyễn Thành nói.
"Lấy thủ làm công!" Lý Nghệ Bác nói.
Trúng Trào Phúng, Quân Mạc Tiếu xem ra không còn lựa chọn nào khác, chỉ đành đâm đầu vào khiên. Khiên là loại trang bị chấp mọi chiêu tấn công, chỉ cần đỡ được Quân Mạc Tiếu, Độc Hoạt có thể bắt đầu phản kích.
Cơ hội!
Khán giả gào lên trong lòng.
Nhưng, Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu đã giương rộng.
Lấy khiên đập khiên.
Khó ai dự đoán được tình huống này sẽ dẫn đến diễn biến nào kế tiếp. Tấm khiên mang đến cho cả hai bên khả năng giảm thiểu sát thương đến mức thấp nhất, kèm cơ hội chiếm quyền chủ động dưới sự che chở của nó. Ưu thế Hứa Bân vốn có đã bị san bằng. Hai tấm khiên va vào nhau, Quân Mạc Tiếu từ không trung cũng đáp đất. Lực đập ngang nhau, nhưng nếu xét sức nặng của khiên, Ô Thiên Cơ miễn cưỡng mới tính là loại khiên nhẹ, khó lòng sánh nổi Thành Lũy Thở Than, Vinh Quang đệ nhất khiên.
Thuẫn Kích!
Độc Hoạt tiếp tục dùng kỹ năng.
Quả nhiên Ô Thiên Cơ không địch nổi, Quân Mạc Tiếu bị Thành Lũy Thở Than húc trúng, văng lên trời, bỗng nhiên tan biến thành bọt xà phòng.
Thuật Phân Thân!
Độc Hoạt chỉ húc vào một cái bóng giả, mà bóng thật đã bắn ra sau tấm khiên và trước mặt hắn.
Tác dụng khống chế của Trào Phúng, Diệp Tu không để vào mắt. Hắn còn cần tiếp cận con mồi là khác, nên mượn việc hút thù hận, trực tiếp áp sát Độc Hoạt.
Ngân Quang Lạc Nhẫn!
Kiếm đáp bên chân, lao thẳng xuống trúng người Độc Hoạt, khiến hắn bật ngửa ra sau. Tuy vậy, hiệu ứng đẩy ngã của Ngân Quang Lạc Nhẫn không phải cưỡng chế, có thể dùng thao tác Chịu Thân lộn mình đứng dậy. Bất ngờ thay, Độc Hoạt lại không thực hiện thao tác Chịu Thân mà lăn hẳn ra đất luôn.
"Đẹp! Phán đoán quá chuẩn!" Nguyễn Thành cất tiếng ngợi khen. Quân Mạc Tiếu Ngân Quang Lạc Nhẫn xong thì bồi ngay một hit Rút Đao Trảm, nếu Độc Hoạt Chịu Thân đứng dậy, chắc chắn sẽ ăn chém. Ngược lại, hành động nằm thẳng cẳng của Độc Hoạt giúp hắn tránh được Rút Đao Trảm trong gang tấc. Vừa thoát chiêu, hắn lập tức lật dậy, giơ khiên lên che trước người.
"Chậm rồi!" Lý Nghệ Bác kêu lên. Ý thức của Hứa Bân rất chuẩn, nhưng thao tác hình như không theo kịp. Hắn có khiên bảo vệ, mà Quân Mạc Tiếu vẫn là người nắm giữ thế chủ động, do đó hắn nên lợi dụng cú bật người dậy của Độc Hoạt để phản kích Quân Mạc Tiếu mới đúng.
Ngờ đâu Quân Mạc Tiếu lại ngừng tấn công.
Một vệt màu u tối lóe qua Thành Lũy Thở Than đang che trước mặt Độc Hoạt.
"Bật Bão Táp Phản Kích rồi!" Lý Nghệ Bác bừng tỉnh. Bảo sao Độc Hoạt không phản kích, Quân Mạc Tiếu cũng ngừng tấn công, thì ra là vì Độc Hoạt đã bật Bão Táp Phản Kích, kỹ năng hút toàn bộ sát thương trả cho đối thủ.
"Chậm vốn là đặc trưng của Hứa Bân mà!" Nguyễn Thành cười.
Lý Nghệ Bác hơi hơi nhục, nhưng không cách nào phản bác, bởi hai lần Hứa Bân xử lý thế tấn công từ Quân Mạc Tiếu đều bằng đặc trưng đánh chậm của mình.
"Thế tấn công của Diệp Tu hình như bị gián đoạn." Phan Lâm nói.
"Đúng vậy. Bỏ thao tác Chịu Thân và bật Bão Táp Phản Kích đã kéo chậm tiết tấu, Diệp Tu không tấn công liền mạch được, bị kẹt rồi." Nguyễn Thành nói. Cục diện đang bất lợi cho Hưng Hân, y hí hửng trong lòng lắm, chẳng qua không thể biểu lộ ngoài mặt. Càng tỏ rõ lập trường, càng phải thể hiện mình hững hờ đách care.
Không nên "Ha ha thấy chưa, nó đánh ngu lắm".
Nên "Hờ hờ, bố biết mày ngu, sao, có gì mới?"
Đó mới là nghệ thuật.
Nhưng Lý Nghệ Bác bỗng cười, "Chắc chưa?"
Đang đứng trước mặt Độc Hoạt, Quân Mạc Tiếu đột nhiên biến mất.
Nói chính xác hơn là, biến mất khỏi góc nhìn của Độc Hoạt. Cả người Quân Mạc Tiếu chớp một phát, đã lách đến vị trí Thành Lũy Thở Than che mất tầm nhìn.
Hứa Bân vội hạ Thành Lũy Thở Than xuống thấp một tí, nhưng vẫn không thấy Quân Mạc Tiếu đâu, bởi Quân Mạc Tiếu cũng ngồi xổm xuống. Hứa Bân bèn gác Thành Lũy Thở Than sang ngang một tẹo. Ngay vào lúc này, bóng Quân Mạc Tiếu lóe lên, nhích ngược hướng Thành Lũy Thở Than.
Di chuyển bằng kỹ năng!
"Qua được rồi!" Phan Lâm gào to.
Quân Mạc Tiếu vòng qua Thành Lũy Thở Than trong nháy mắt, bắt đầu thộp cổ Độc Hoạt hỏi thăm sức khỏe.
"Quân Mạc Tiếu thực hiện kỹ thuật qua người hệt như bóng đá, vượt qua Thành Lũy Thở Than của Độc Hoạt." Phan Lâm nói.
"Ha ha, so sánh của Tiểu Phan rất hay. Theo anh nói, Quân Mạc Tiếu trốn sau khiên lại còn ngồi xổm xuống, đều là động tác giả để lừa đối thủ?" Lý Nghệ Bác cười.
"Ha ha, anh nói chỉ có đúng." Phan Lâm cũng cười khen.
Nhìn người ta hạnh phúc có đôi, Nguyễn Thành thầm khóc trong lòng. Tuy không dám đặt kèo vào kẻ đối đầu với Diệp Tu, nhưng y vẫn rất hi vọng kỷ lục của hắn sớm bị chấm dứt. Đó là thành tích để Hưng Hân vểnh mặt ngang đường chim bay, sao y có thể không ghét?
Tiếc quá, chắc không chấm dứt được hôm nay...
Vượt qua Thành Lũy Thở Than, Quân Mạc Tiếu thế là tóm được con mồi. Bão Chiêu Tán Nhân bắt đầu, chuỗi kỹ năng ào ạt dồn xuống đầu Độc Hoạt, Thành Lũy Thở Than có mạnh đến mấy cũng không ngăn nổi.
"Gặp tình huống này, tôi nghĩ... Hứa Bân muốn co kéo cũng hết cách..." Phan Lâm nói.
"Hết cách." Lý Nghệ Bác ban đầu không dám mạnh miệng, giờ thấy Độc Hoạt khóa chân Quân Mạc Tiếu không thành công, bị Quân Mạc Tiếu dùng kỹ năng di chuyển né khiên, đè đầu ra đánh, hắn mới dám kết luận.
Kỷ lục thắng, vẫn đang tiếp tục đếm.
Đây, đếm đây: 26!