Đám bốn người Trảm Lâu Lan đã đến đủ, nhưng Quân Mạc Tiếu vẫn chưa thấy hiện hồn trên khung bạn tốt. Nếu đã là đồng minh, đương nhiên là hẹn cùng lúc rồi nhưng hiện tại bốn người đều đã đủ mặt mà đại thần vẫn còn chưa online, nhất thời làm cho cả đám vô cùng lo lắng.
“Sao đại thần còn chưa onl?” Bốn người đều lo lắng. Nghe thủ hạ báo cáo lại tình hình ba trận chiến tối qua, bốn người đều rõ ràng sự tồn tại của đại thần tuyệt không thể thiếu, không có đại thần, bọn họ không thể làm đách gì được.
Bỗng cả bốn đều lần lượt nhận được lời mời kết bạn, từ cùng một người tên Ngộ Đạo Quân, nhìn mục lý do: Quân Mạc Tiếu.
“Hả?” Bốn tên ngờ vực, xúm xít nhấn đồng ý.
“Tui đây.” Ngộ Đạo Quân sau khi được thêm bạn tốt lập tức pm.
“Đại thần?” Bốn người đều nghi hoặc.
“Đúng đó.”
“Sao lại đổi sang clone vậy?” Cả bốn đều khó hiểu.
“Như nhau cả thôi.” Diệp Tu thong dong đáp. Dùng clone đương nhiên là có lý do rồi, Diệp Tu phỏng chừng khi cướp BOSS thật sự, nếu các công hội lớn thấy Quân Mạc Tiếu chễm chệ phía trước chỉ e là sẽ bất chấp mà dùng toàn lực đánh chết hắn trước. Thế thì mần ăn gì nữa, mọi người đi cướp BOSS, tự dưng chọc cho người ta giết mình trước thì ô hô, cho nên Diệp Tu mới quyết định đổi clone.
Bọn họ cũng không thiếu clone, Ngụy Sâm và Trần Quả đều mua cả đống. Vì vậy Trần Quả bực bội nghĩ, muốn lập công hội thì cần éo gì phải chạy vạy nhờ vả người khác, gom nguyên đống clone trong tay lại không phải đủ quân rồi ư?
Và thế là công hội Hưng Hân đã oanh liệt ra đời sau khi gom hết đống clone kia. Chỉ có điều đúng là một công hội tịch mịch, ngoại trừ Trục Yên Hà của Trần Quả và pháp sư chiến đấu Lâm Sơn Thủy đã cùng rời khỏi Gia Thế khi ấy ra, thì không còn ai sáng đèn, bởi tất cả đều là clone, nguyên đống thẻ game đang nằm xếp lớp trong ngăn kéo, không chút hơi người.
Đám Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn còn chưa rời khỏi Nghĩa Trảm Thiên Hạ được năm ngày, đám bạn bè Trần Quả dụ qua cũng vậy.
Nay thì đỡ rồi, trên kênh công hội rốt cuộc cũng sáng lên cái tên thứ 3. Ngộ Đạo Quân, là acc mục sư trong đám clone. Trang bị nguyên bản trên người nhân vật này thì rách nát khỏi nói. Tuy rằng mấy ngày nay ba người đi sớm về tối nhặt mót thu hoạch không ít, nhưng Diệp Tu quá lười để chọn, bèn tìm Trần Quả lấy tiền sắm nguyên cây. Vậy là xong!
Sau đó liền gởi lời mời kết bạn cho bốn người kia, sau khi add iếc xong xuôi thì tập hợp đợi lệnh cày BOSS thôi.
Fan của hai nhà Luân Hồi và Lam Khê Các sau khi được câu lạc bộ cố gắng khuyên giải, rốt cuộc cũng không còn náo loạn gì lớn. Tuy ngẫu nhiên vẫn xảy ra chuyện đánh đấm, nhưng đương nhiên loại xung đột nhỏ này không đủ hình thành thị trường nhặt mót. Nên lúc này ba người bọn Diệp Tu cực kỳ rảnh rỗi không có gì làm. Diệp Tu đăng nhập Ngộ Đạo Quân đi dạo quanh, còn Đường Nhu và Bánh Bao thì đang huấn luyện.
Đúng vậy, là huấn luyện. Hiện giờ hai người đã không chỉ đơn giản là chơi game một cách vui đùa nữa. Diệp Tu đang chỉnh sửa và hoàn thiện phần mềm huấn luyện chuyên nghiệp.
Chiến đội chuyên nghiệp thật ra đều có các cách huấn luyện riêng, nhưng tất nhiên chương trình huấn luyện eSport thì phải dựa vào những phần mềm mô phỏng. Diệp Tu không biết tạo mấy phần mềm này, nhưng lại hiểu rõ về nguyên tắc và mức độ. Vì thế liền chọn phương pháp nguyên thủy nhất, sử dụng luôn cảnh trong Vinh Quang để thiết kế các phương pháp luyện tập. Tuy làm vậy không hiệu quả và tập trung chuyên môn bằng các phần mềm máy tính, nhưng giờ không còn cách nào tốt hơn.
Đường Nhu và Bánh Bao hiện đang cần phương thức huấn luyện chuyên nghiệp kiên trì bền bỉ đấy để rèn luyện và nâng cao kỹ thuật, hình thành phản xạ có điều kiện. Nếu chỉ áp dụng nó một hai ngày thì không có tác dụng, phải kiên trì như rèn luyện thân thể mới được. Hơn nữa, loại huấn luyện lặp đi lặp lại này càng lâu sẽ càng chán, nhưng nếu muốn chân chính trở thành cao thủ chuyên nghiệp thì không thể không trả giá bằng mồ hôi nước mắt được. Nếu như vẫn ôm tâm tình vui đùa giải trí thì cùng lắm chỉ có thể trở thành cao thủ trong game thôi.
Còn cao thủ chuyên nghiệp, thì phải chuyên nghiệp trước rồi mới tính đến chuyện cao thủ sau, muốn trở thành cao thủ thì trước đó phải có một thái độ chuyên nghiệp đã. Mà huấn luyện một cách kiên trì bền bỉ chính là một trong những thái độ của cao thủ chuyên nghiệp. Kiểu huấn luyện như vậy cũng sẽ là kiếp sống của một tuyển thủ chuyên nghiệp. Những người mới dựa vào huấn luyện để rèn luyện và nâng cao, các tay lão làng thì nhờ vào đó để duy trì, điều chỉnh. Vậy Diệp Tu thoạt nhìn hình như không hề rèn luyện chuyên nghiệp? Thật ra với trình độ của mình, hắn đã nắm rất vững các nguyên tắc trong đó. Chỉ cần luôn có sự tự giác, lúc bình thường dù đánh quái, PK hay thậm chí lúc di chuyển, hắn đều có thể sử dụng để rèn luyện, không cần phần mềm đồ gì hết. Với hắn thì không chỗ nào không phải là huấn luyện cả, thuận tay áng chừng là được.
Hiện tại Đường Nhu và Bánh Bao còn thấy mới mẻ, vẫn đang tích cực huấn luyện. Nhưng hôm nay, hai người còn chưa huấn luyện được bao lâu, hội trưởng Vũ Tận Tri của công hội Hạ Vũ đã nhắn tin bảo bên mình phát hiện BOSS vừa reset.
Là BOSS hoang dã cấp 70, Võ Sĩ Giác Đấu Vitellius của đấu trường Dolak.
BOSS này xét theo nghề chiến đấu thì chính là thích khách hệ Ám Dạ, nhưng lại cầm thuẫn như một kỵ sĩ. Kiêm nghề luôn là đặc điểm của đám BOSS, người chơi cũng đã quen, không xoắn xuýt lâu rồi. Mỗi khi đối mặt với BOSS hoang dã, thì bản thân BOSS thế nào chưa bao giờ là điểm chính, làm sao để trổ hết tài năng giết BOSS giữa một đống công hội mới là điều quan trọng.
“Nhanh nào?”
Tối hôm qua vì vắng đại thần đã lỡ đến 3 BOSS. Hiện giờ có đại thần đây rồi, bốn hội trưởng cũng tự mình tọa trấn, đây mới chính là toàn lực của họ. Hơn nữa, đây còn là tuần đầu tiên bọn họ chính thức cạnh tranh với các đoàn săn BOSS của các công hội lớn, kể từ khi bọn họ điên cuồng chiếm lợi tới nay.
BOSS hoang dã cấp 70, các công hội lớn tất nhiên cũng sẽ dốc hết sức. Thành bại lúc này mới thật sự kiểm chứng được sự hợp tác của họ có giá trị hay không.
“Xuất phát.”
Diệp Tu vừa thông báo cho Đường Nhu và Bánh Bao, vừa điều khiển mục sư Ngộ Đạo Quân di chuyển. Đường Nhu và Bánh Bao liền lập tức đổi clone. Nhân vật Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn của họ tuy không nổi danh như Quân Mạc Tiếu, nhưng các công hội lớn đều biết hai người này là đồng đảng của đại thần Diệp Thu, lên chiến trường phỏng chừng cũng không tốt lắm. Diệp Tu cảm thấy nên khiêm tốn một chút thì hơn. Bộ không thấy sau khi ba người đổi clone thì ẩn luôn tên công hội Hưng Hân trên đầu à? Tuy công hội này chỉ vừa thành lập ở Thần Chi Lĩnh Vực, nhưng chắc chắn đã có tin tức từ khu 10 truyền tới, các công hội lớn cũng biết đây là thế lực nhà ai rồi.
Hiện giờ, đại biểu cho Hưng Hân xuất chiến không chỉ có ba người họ, còn một người thứ tư.
Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Hắn cũng đã rời khỏi Mưu Đồ Bá Đạo, coi như chính thức chuyển sang Hưng Hân. Nhưng nhân vật của cậu ta cũng giống Quân Mạc Tiếu, rời công hội chưa đến năm ngày nên không thể gia nhập công hội mới.
Đều là thành viên chiến đội, Diệp Tu đương nhiên không giấu diếm tình hình công hội hiện tại. Cướp BOSS hoang dã cũng sẽ là mục tiêu cạnh tranh của bọn họ ở trong game. Nghe nói Hưng Hân muốn xuất chiến, Tay Nhỏ Lạnh Giá dù chưa vào công hội cũng vội vàng chạy đến.
Đấu trường Dolak ở phụ cận thành Mallow, muốn tới đó chắc chắn phải đi qua cổng dịch chuyển của thành Mallow. Hai bên liền hẹn nhau ở đây, khi Tay Nhỏ Lạnh Giá chạy tới, thấy không ít acc treo tên công hội lớn trên đầu, trang bị cũng toàn hàng khủng, không ngừng dịch chuyển đến đây sau đó đều chạy về cùng một phía.
Tay Nhỏ Lạnh Giá vừa thấy liền biết đại chiến sắp xảy ra. Cậu chuyển tầm nhìn, tìm người cùng chiến đội. Lập tức chợt có người gọi:
“Tay Nhỏ, bên này.”
Tay Nhỏ Lạnh Giá lại đảo góc nhìn một vòng, cậu nghe giọng nhưng không thấy người đâu. Sau đó, cậu nhận được lời mời nhập đội, người mời là Ngộ Đạo Quân.
“Hả?”
Tay Nhỏ Lạnh Giá lại chuyển góc nhìn thêm một vòng, rốt cuộc cũng thấy được ba nhân vật ở chân tường cạnh cổng dịch chuyển. Trong đó, Ngộ Đạo Quân là mục sư, một người là pháp sư chiến đấu, kẻ còn lại là lưu manh. Ba người đứng cùng một chỗ, nhìn rùng rợn không tả nổi. Đổi lại trước đây, nếu có người bảo Tay Nhỏ Lạnh Giá rằng ba người với trang bị thế kia chuẩn bị đi cướp BOSS hoang dã, Tay Nhỏ Lạnh Giá sẽ cười chết nó.
Sau khi vào đội, Tay Nhỏ Lạnh Giá thấy một tin trên kênh đội ngũ khiến cậu không còn nghi ngờ gì nữa:
“Bọn tui nè.”
Tay Nhỏ Lạnh Giá đi qua chỗ ba người, không đợi cậu hỏi Diệp Tu đã chủ động giải thích:
“Tên tuổi nổi tiếng quá dễ thấy, phải khiêm tốn.”
“……………”
“Ok, xuất phát thôi.” Diệp Tu nói.
“Bốn người chúng ta hả?” Tay Nhỏ Lạnh Giá hỏi.
“Quân đồng minh ở phía sau.” Diệp Tu trả lời.
“Không phải cũng chỉ có bốn người chúng ta?” Tay Nhỏ Lạnh Giá hiển nhiên không coi quân đồng minh là người một nhà.
“Cậu có ý kiến gì?” Diệp Tu hỏi.
“Không phải… hơi ít hả?” Tay Nhỏ Lạnh Giá vuốt mồ hôi, hơi ít? Có mà quá ít ấy? Phụ cận thành Mallow đều là khu luyện cấp 70, nên BOSS hoang dã chắc chắn cũng 70. Tay Nhỏ Lạnh Giá tuy chưa từng tham gia chiến đấu với đám cấp trên, nhưng xuất thân từ một công hội lớn, cậu ta chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy đó. BOSS hoang dã 70 tất nhiên phải do đoàn đội tinh anh mạnh nhất công hội xuất thủ, vậy mà bọn họ chỉ có bốn người?
“Này là nhiều đấy, trước khi có cậu thì bọn tui chỉ có ba người thôi kìa.” Diệp Tu nói.
“………….” Tay Nhỏ Lạnh Giá hoàn toàn câm nín, không lẽ đây chính là khí chất của chiến đội chuyên nghiệp?
Vừa đi Diệp Tu vừa liên lạc với bốn hội trưởng, sau khi trao đổi tọa độ điểm hẹn thì nhanh chóng chạm mặt. Khác với các công hội lớn như Lam Khê Các, Trung Thảo Đường, Mưu Đồ Bá Đạo, tuy bọn Trảm Lâu Lan, Việt Tử Khuynh, Bạch Khê Lưu Cảnh và Vũ Tận Tri chỉ là hội trưởng của các công hội nhỏ, nhưng cũng đủ để đa số quần chúng ngưỡng mộ rồi.
Bốn hội trưởng đều dẫn người đến. Bởi vì coi trọng, cho nên đều dẫn theo những nhân vật mạnh nhất của công hội, chỉ nhìn trang bị thôi cũng thấy được. So sánh với trang bị cùi bắp rách nát của bốn người Hưng Hân… Đây mà là năm nhà đồng minh ư? Tay Nhỏ Lạnh Giá hơi hoảng hốt. Cậu đương nhiên biết rõ, đám người này chịu liên minh với họ chắc chắn không phải vì thực lực công hội, mà là vì đại thần. Nhưng lúc này mọi người đứng cạnh nhau, nhìn ngang dọc thế nào cũng thấy nhà mình yếu thế hơn. Thế mà ba vị nhà mình vẫn nhởn nhơ kia kìa.
Chứ sao… Nhân số của họ giờ là nhiều đấy.
Lúc trước chỉ có ba người thôi.