Hưng Hân chiếm ưu thế rồi chăng?
Sự chủ động tuyệt đối của Hưng Hân khiến rất nhiều người nghĩ vậy.
Thế trận là thứ rất linh động, trong khi ưu và khuyết trên trình độ có thể được quan sát qua số liệu rõ ràng: Máu. Thanh HP của tám tướng trong trận đều đã sứt mẻ ít nhiều sau thời gian, nhất là dưới tình huống thiếu trị liệu. Tính theo tổng giá trị HP cả đội, Hưng Hân vốn không bằng Luân Hồi. Hai lần trao đổi đều bắt đầu bằng việc cố gắng san phẳng cách biệt của Hưng Hân, nên họ chấp nhận hi sinh HP. Trao đổi xong, tiết tấu trận đấu rơi vào tay Hưng Hân và họ đã phát động thêm hai pha focus Vô Lãng của Giang Ba Đào.
Focus là phương thức chủ yếu để giết một người trong trận đoàn đội, nhưng khi nào thì dồn sát thương, khi nào không nên và khi nào ngừng là cả một vấn đề. Một đợt focus thành công không đơn giản là năm người cùng nhào vào đánh đấm một người, vì nếu chưa cân nhắc đủ mọi yếu tố, tất cả sẽ trở nên rời rạc. Thời cơ mà Hưng Hân chọn cho đợt focus này rất hoàn hảo. Quân Mạc Tiếu và Mộc Vũ Tranh Phong đã dồn dame, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn lập tức gia nhập. Vấn đề cần quan tâm kế tiếp là lúc nào nên dừng tay thả mồi, vì đôi khi ham đánh sẽ phải trả giá gấp bội.
Tuy nhiên, Luân Hồi không có ý định chờ Hưng Hân tính toán mọi thứ. Họ muốn chặn thế tấn công của Hưng Hân trước khi Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn vào chỗ. Tổng giá trị HP nghiêng về Luân Hồi thật đấy, nhưng máu Vô Lãng đã trượt quá 50%, là nhân vật ít máu nhất trên chiến trường lúc này. Nếu Luân Hồi không cản trở Hưng Hân vây đánh hắn, rất có thể Giang Ba Đào sẽ trở thành người kế tiếp dừng cuộc chơi.
Thậm chí cho dù cứu được Vô Lãng trước lúc HP về 0, hắn cũng trở thành một gánh nặng khi chiến đội đã không còn trị liệu. Nếu phải chọn, tổn thất 50% chia đều cho cả đội vẫn ngon hơn một người chịu, ngon hơn rất nhiều là đằng khác.
Thuật Phân Thân!
Quyết định giúp Giang Ba Đào gánh một phần sát thương, Ngô Khải triển khai kỹ năng di chuyển thuộc loại nhanh nhất cho Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, tự đưa mình vào giữa trận địa tàn sát của Hưng Hân. Hắn không ngần ngại chọn một vị trí xấu nhất cho mình, tiện cho ba người Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn giáp công hơn cả Vô Lãng.
Hưng Hân nên đổi mục tiêu không? Nếu đổi, tổng sát thương sẽ phân tán. Còn nếu không đổi, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lại đang đứng chắn giữa Hàn Yên Nhu, Bánh Bao Xâm Lấn và Vô Lãng. Họ buộc phải lựa chọn, đường nào cũng có ưu khuyết.
Quân Mạc Tiếu ra tay.
Đúng, đánh tôi đi nào!
Ngô Khải đã sớm chuẩn bị tâm lý. Đổi mục tiêu sẽ có lợi hơn cho Hưng Hân, vì nếu khăng khăng với Giang Ba Đào, đợt focus này sẽ không còn hoàn hảo. Quay qua đánh Ngô Khải, ít nhất vẫn lời thêm chút sát thương.
Dĩ nhiên, Ngô Khải cũng chẳng đứng yên làm thịt cá trên thớt. Quyết định thí máu, hắn sao có thể không tính toán trước trong đầu? Hắn không phải Bánh Bao mà đánh tới đâu lắp não tới đó. Hắn là một tuyển thủ chuyên nghiệp đúng nghĩa, biết đi một bước tính ba bước, nên mới chọn một vị trí quá độc cho Thuật Phân Thân: Gần sát với Diệp Tu. Diệp Tu sẽ là người đầu tiên đánh hắn, chừa chút cơ hội cho Giang Ba Đào trở mình. Bản thân Ngô Khải lúc đó cũng chẳng đến mức bị ba mặt giáp công, có thể phối hợp với Giang Ba Đào xoay sở tình hình.
Bàn tay Quân Mạc Tiếu vồ tới.
Kỹ năng chụp bắt!
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc nhìn thấy rất rõ. Tên này muốn quăng hắn đi để tiếp tục focus Vô Lãng, quả nhiên không phải dạng vừa. Không hổ danh là cao thủ trù tính thế trận dù đang kẹt trong nước sôi lửa bỏng!
Đâu có dễ vậy!
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc nhanh nhẹn nhích sang bên, vừa né chiêu vừa dắt mũi Quân Mạc Tiếu về phía mình và rời xa Vô Lãng. Hắn cho rằng hành động này của Quân Mạc Tiếu chính là bước khởi đầu cho việc chuyển dời mục tiêu.
Phải nắm bắt thời cơ, dắt mũi toàn Hưng Hân!
Ngờ đâu Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc nhích đi mà Quân Mạc Tiếu cua về, bàn tay chộp thẳng tới Vô Lãng.
Quăng Ném!
Vô Lãng bị ném đi không xa, vừa vặn ập vào Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc.
Móa!
Ngô Khải không khỏi chửi thề. Diệp Tu còn chơi ác hơn hắn tưởng tượng. Lựa chọn focus ai ư? Ném hắn đi tránh quấy nhiễu ư? Không, không hề. Chỉ với một động tác giả, Diệp Tu đã đẩy Ngô Khải lẫn Giang Ba Đào vào cùng một chỗ, gom lại đánh chung!
Tham lam quá, đừng hòng!
Ngô Khải vội khiển Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc nhảy lùi, tránh đường cho Vô Lãng té xuống. Bỗng nhiên, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc mất điều khiển và nhào về phía trước.
Móa móa móa!
Giờ hắn mới nhận ra, một cú đẩy và một cú nhảy đã khiến Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đến gần hơn với tướng Hưng Hân phía sau. Không kịp phản ứng, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ngã sấp mặt, ăn trọn sát thương ào ào trút xuống. Hắn không phải bị quét chân, mà người phía sau đã húc thẳng vào lưng hắn.
Bá Vương Liên Quyền, đến từ tên lưu manh của Hưng Hân!
Dùng đại chiêu, không nhắm vào Vô Lãng mà nhắm vào Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Hưng Hân thật sự muốn gom hai tướng vào xử cùng lúc. Chẳng lẽ mọi việc hắn làm chỉ là tự đưa mình vào lưới?
Lửa đạn tưng bừng nuốt chửng Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Vô Lãng. Hưng Hân hăm hở dồn dame. Tuy rằng họ có ba nhân vật không mạnh về AoE, việc focus cùng lúc hai người cũng lấy đi tổng lượng máu nhiều hơn dự tính.
Tổ ghi hình nhanh chóng đưa ra bảng so sánh tổng giá trị HP của hai đội. Hưng Hân vốn kém hơn một chút, hiện đã vượt lên dẫn trước Luân Hồi.
Liệu họ có thể giết luôn hai tướng Luân Hồi?
Fan Hưng Hân khấp khởi mong đợi một diễn biến phi thực tế. Hưng Hân rất tranh thủ thời gian, nhưng sự thật là Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn chỉ kịp hoàn thành một combo. Nhất Diệp Chi Thu đã có mặt tiếp cứu, Nhất Thương Xuyên Vân đằng xa cũng bắn phá không ngừng nghỉ, thậm chí xách súng chạy tới như một tay cận chiến chuyên nghiệp.