Dịch bởi Lá Mùa Thu
Hành động của Diệp Tu làm Phan Lâm và Lý Nghệ Bác quay mặt nhìn nhau trên sóng trực tiếp.
"Không hiểu sao tôi lại nghĩ đến cụm từ đóng cửa thả chó." Phan Lâm thổn thức.
"Ha ha, có đóng cửa hay không không biết, nhưng thả chó thì thấy rất rõ." Lý Nghệ Bác cười.
"Đuổi sát gót luôn." Phan Lâm nhìn màn hình.
Trong góc nhìn Diệp Tu lúc này vẫn chưa thấy Sách Khắc Tát Nhĩ, nhưng con Goblin vẫn di chuyển theo hướng nhắm sẵn. Người mới chơi Vinh Quang cũng biết thú triệu hồi sẽ chỉ di chuyển khi được chủ nhân khiển, hoặc đang tự động tấn công mục tiêu, còn lại thì đứng yên chứ không đi lung tung. Do đó, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác chỉ biết cảm thán cho cách sử dụng Goblin như chó săn dẫn đường của Diệp Tu chứ chẳng cần giải thích sâu xa thêm, bởi nó quá đơn giản. Vâng, đơn giản là thế, nhưng trước Diệp Tu có ai nghĩ ra cách dùng thú triệu hồi cấp thấp nhất để xử lý một đối thủ hiểu rõ bản đồ như Dụ Văn Châu?
Được dẫn đường, Quân Mạc Tiếu truy đuổi rất nhanh. Nếu không phải mở rộng tầm nhìn bằng ba kỹ năng di chuyển trước đó, lúc này e rằng Quân Mạc Tiếu đã tóm được Sách Khắc Tát Nhĩ rồi. Ba kỹ năng kia đang cooldown, hắn khó thể đạt max tốc độ. May mà các kỹ năng khác vẫn còn, hắn càng lúc càng rút ngắn khoảng cách, cuối cùng cũng thấy bóng dáng Sách Khắc Tát Nhĩ.
Gobline đã lùn, chân lại ngắn, di chuyển khá chậm. Người chơi muốn bỏ xa nó không khó, nhưng Quân Mạc Tiếu cũng chỉ cần thời gian rất ngắn ngủi để bắt kịp con mồi.
Đoàng đoàng!
Vừa chạy, Quân Mạc Tiếu vừa bắn hai phát súng quấy rầy Sách Khắc Tát Nhĩ. Thế mà Dụ Văn Châu chẳng hề dao động, chẳng buồn khiển Sách Khắc Tát Nhĩ né đạn.
Diệp Tu bắt đầu cảm thấy không ổn. Bán bơ cho hắn, Dụ Văn Châu có thể thoát thân ư? Làm gì có khả năng?
Súng Máy Gatling!
Hắn bèn xài chiêu mạnh, xả đạn như mưa. Chưa đến mấy phát, Sách Khắc Tát Nhĩ liền bị bắn thành khói xanh, tan biến giữa sương mù.
"Ha ha ha ha ha!" Fan Lam Vũ trên sân nhà cười sung sướng lắm, tại biết từ trước cả rồi!
Anh có kế Trương Lương, tôi có mưu Hàn Tín!
Diệp Tu dùng thú triệu hồi lần theo dấu con mồi, xem như đã lợi dụng nguyên lý kỹ năng đến tận gốc rễ, nhưng đảo mắt liền bị Dụ Văn Châu ăn miếng trả miếng.
Thuật Phân Thân!
Cũng là một chiêu cấp thấp, thường được dân Ám Dạ sử dụng như Blink. Lúc này, Dụ Văn Châu lại dùng nó theo đúng cách nguyên bản nhất: Che mắt đối thủ.
Một đối thủ đầy kinh nghiệm như Diệp Tu chắc chắn không bị Thuật Phân Thân lừa gạt, nhưng con thú triệu hồi ngốc nghếch của hắn thì khác. IQ thấp, bị dụ tình chẳng phải là chuyện đương nhiên?
Goblin vừa khóa mục tiêu, Dụ Văn Châu lập tức cho Sách Khắc Tát Nhĩ kết ấn. Thế là sau đó, con mồi bị Goblin đuổi theo, bị Quân Mạc Tiếu nhằm vào, chỉ còn là cái bóng của Sách Khắc Tát Nhĩ.
Người thật ở đâu?
Ầm ầm ầm...
Giữa không trung bỗng vang lên tiếng nổ chói tai, bầu trời nứt ra thành Cánh Cửa Tử Vong đen kịt ngay sau lưng Quân Mạc Tiếu.
Dụ tình thành công, nếu Sách Khắc Tát Nhĩ vẫn không cho Quân Mạc Tiếu nổi một hai chiêu thì Dụ Văn Châu uổng làm đội trưởng Lam Vũ!
Vị trí anh đặt Cánh Cửa Tử Vong như chỉ hận không thể úp thẳng vô đầu Quân Mạc Tiếu. Như chẳng màng hiệu ứng khống chế đối thủ của Cánh Cửa, anh đặt nó cực gần để tạo sát thương nhanh chóng nhất.
"Một lựa chọn quá sáng suốt!" Lý Nghệ Bác khen, "Cách dùng Cánh Cửa Tử Vong để khống chế, tấn công và đợi Cánh Cửa kết thúc sẽ mang đến sát thương cao hơn, nhưng với cao thủ ở trình Diệp Tu, không chừng chưa kịp đánh đã để lộ hoàn toàn vị trí bản thân. Mà chưa kể, sức đe dọa của Cánh Cửa Tử Vong lên Quân Mạc Tiếu rất có hạn, vì khả năng di chuyển tốc độ của tán nhân giúp anh ta dễ dàng thoát khỏi nó. Vì thế, phóng Cánh Cửa Tử Vong sát mục tiêu là đẹp nhất, dồn sát thương nhanh gọn luôn."
Lý Nghệ Bác lần này phân tích rất hợp lý, và đó cũng là ý nghĩ của Dụ Văn Châu. Anh không ham đánh, vì anh quá hiểu một việc: Đừng bao giờ để hở dù chỉ một cơ hội cho Diệp Tu. Khả năng chớp lấy cơ hội của hắn không mảy may thua kém Hoàng Thiếu Thiên nhà anh. Đối phó một kẻ như hắn, tốt nhất có gì xài nấy, chứ nếu gom góp để dành thì đừng mơ còn mạng mà xài.
Ầm!
Cánh Cửa Tử Vong mở rộng, những luồng khí đen túa ra chộp lấy mục tiêu. Giản lược quá trình truy tìm, chúng lập tức nổ tung!
Đẹp! Quá đẹp!
Khán giả vỗ tay như sấm dậy.
Chỉ một hit đánh, nhưng gần như xé mất miếng thịt của Quân Mạc Tiếu. Mưa Hỗn Loạn với Bẫy Bão Cát trước đó khỏi so, rút được tẹo HP không đủ nhét kẽ răng.
19%!
Một hit, Quân Mạc Tiếu đi tong từng ấy HP.
Sách Khắc Tát Nhĩ của Dụ Văn Châu là một Sách Khắc Tát Nhĩ theo đường khống chế mạnh, sát thương cao. Xét ra, lối đánh cá nhân anh khá nghiêng về trường phái CD. Kiểu xả chiêu thành chuỗi để đếm liên kích hiển nhiên không thích hợp với anh cho lắm.
Nắm bắt cơ hội, đúng một đại chiêu, cắt luôn 1/5 cây máu. Thẳng thắn, dứt khoát. Quan trọng hơn, Dụ Văn Châu vẫn chưa để lộ vị trí Sách Khắc Tát Nhĩ. Lúc này anh đang nấp một bên, bắt đầu ngâm xướng kỹ năng thứ hai.
Lục Tinh Quang Lao!
Chỉ nhờ vào khoảng cách giữa Cánh Cửa Tử Vong và Quân Mạc Tiếu, tính toán một chút, Dụ Văn Châu đã đoán chính xác vị trí Quân Mạc Tiếu văng đi sau vụ nổ. Vị trí anh đặt Lục Tinh Quang Lao theo đoán định quả thật chuẩn không cần chỉnh. Diệp Tu đang cho Quân Mạc Tiếu chịu thân, định lăn mình đứng dậy thì bị sáu cột sáng giam cầm.
Bản thân Lục Tinh Quang Lao không gây sát thương, sát thương là đến từ bên ngoài khi con mồi bị giam lại. Dụ Văn Châu dĩ nhiên không bỏ lỡ cơ hội này, dù có phải để Sách Khắc Tát Nhĩ lộ diện chăng nữa.
Mũi Tên Nguyền Rủa, Mũi Tên Thiêu Đốt, hai chiêu cấp thấp gần như không cần ngâm xướng với Sách Khắc Tát Nhĩ. Kế tiếp là Bóng Lửa và Quỷ Ám, gây sát thương kéo dài.
Chiếc Khiên Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu thường làm người ta hộc máu vì diện tích đỡ đòn, nhưng lúc này bị Dụ Văn Châu chụp Lục Tinh Quang Lao quá chuẩn, Diệp Tu chỉ còn bó tay chịu trận. Chính vì diện tích quá lớn, Ô Thiên Cơ không thể giương lên thành khiên bên trong Lục Tinh Quang Lao. Bốn chiêu sát thương, hắn đành ăn trọn.
Vị trí Sách Khắc Tát Nhĩ đã lộ hoàn toàn, nhưng sau bốn kỹ năng, Dụ Văn Châu vẫn không tránh đi. Anh vung Lời Nguyền Diệt Thần trên tay, tiếp tục ngâm xướng...
Lần ngâm xướng này dài thấy rõ, muốn bằng cả thời gian Lục Tinh Quang Lao hết tác dụng. Lời Nguyền Diệt Thần chỉ về phía Quân Mạc Tiếu.
Diệp Tu dường như nhận ra gì đó, lập tức khiển Quân Mạc Tiếu giơ Ô Thiên Cơ lên đầu gần như cùng lúc. Hắn định bật Chong Chóng Máy, nhưng... muộn rồi.
Không thấy hiệu ứng hình ảnh, chú thuật vẫn làm đất dưới chân Quân Mạc Tiếu có động tĩnh. Chong Chóng Máy vốn sắp bay lên không trung, nhưng hai chân hắn vừa rời mặt đất thì cả người đột ngột sụp xuống.
Rừng rậm, sương mù...
Khung cảnh trên bản đồ vốn đã tối tăm đáng sợ, mà khi Diệp Tu hạ góc nhìn xuống chân, lại còn thấy cả một vùng đất rộng bị gieo ám lời nguyền. Những dòng chú thuật ghê rợn như giòi bọ lúc nhúc đầy đất, nguyên khu vực như biến thành một đầm lầy sền sệt. Tiếng khóc gào của linh hồn oán hận chen nhau lọt vào tai người. Quân Mạc Tiếu bay không được là vì có những cánh tay quỷ khẳng khiu đen đúa chui khỏi lòng đất, nắm lấy quần hắn cho đầu quỷ lòi ra, há miệng ngoạm chặt. Quỷ rướn nửa thân mình lên ôm chân hắn, ra sức bám vào nửa người trên của hắn, như muốn kéo hắn lún hẳn xuống vùng đất bị nguyền rủa này mới cam tâm.
Chỉ tính riêng hiệu ứng, đây quả là một kỹ năng xịn xò...
Đại chiêu mới level 75 của thuật sĩ, cao cấp hơn cả Cánh Cửa Tử Vong.
Trong thời gian kỹ năng diễn ra, nhân vật sẽ bị mất máu kéo dài và giảm tốc độ nặng, trừ phi rời khỏi AoE. Đáng sợ hơn, mọi chiêu di chuyển như Blink, Thuật Phân Thân, thậm chí Chong Chóng Máy của kỹ sư máy móc cũng sẽ mất tác dụng trên phạm vi. Hễ dùng là bị ngắt chiêu, vì nhân vật bị níu giữ rất gắt.
Lỡ rơi vào vùng đất bị U Hồn nguyền rủa, mất khả năng di chuyển tức thời, nếu số may đứng ngay rìa AoE để thoát liền thì không nói, chứ như Quân Mạc Tiếu bị Dụ Văn Châu ân cần đặt giữa phạm vi, muốn chạy hướng nào cũng đừng mơ thoát thân trước khi kỹ năng kết thúc.
"Coi như bị cậu chộp phải rồi..." Diệp Tu vẫn còn tâm trạng tán gẫu! Sau Cánh Cửa Tử Vong là bốn kỹ năng liên tục, thêm đại chiêu level 75 nữa, combo Dụ Văn Châu chọn quả thật đem đến sát thương cao nhất mà Sách Khắc Tát Nhĩ có thể đánh ra lúc này.
31%!
Đó là tổng damage combo tạo nên. Tuy U Hồn Đeo Bám là đại chiêu level 75 nhưng lượng sát thương không bằng Cánh Cửa Tử Vong, bởi sức khống chế tốt hơn, thuần hơn Cánh Cửa Tử Vong nhiều.
31% cộng thêm 19% từ Cánh Cửa Tử Vong, chỉ trong một đợt, Dụ Văn Châu đã rút gọn nửa cây máu Quân Mạc Tiếu. Sách Khắc Tát Nhĩ mạnh đến mức nào, anh đã dùng bàn tay mình thể hiện cho mọi người cùng thấy.
"Tiếc là chưa đủ." Dụ Văn Châu đáp. Đây là lời nói thật lòng. Lẽ nào anh không muốn giết luôn Quân Mạc Tiếu chỉ bằng một đợt tấn công? Anh muốn chứ, nhưng khi U Hồn Đeo Bám kết thúc, anh không nắm chắc sẽ khống chế được Quân Mạc Tiếu triệt để như thế nữa. Để lộ vị trí bản thân là mối nguy hiểm cực lớn cho anh. Anh phải tính trước một bước, dừng đánh và cho Sách Khắc Tát Nhĩ đi trốn.
"Cậu đánh được vậy là đủ vểnh mặt rồi, tới già có chuyện kể con cháu nghe." Diệp Tu nói.
"Tôi vẫn muốn chuyện kể huy hoàng hơn chút." Dụ Văn Châu nói.
"Thế thì bó tay, cậu còn chỗ dở mà!" Diệp Tu nói.
"Đó đâu phải bí mật gì?" Dụ Văn Châu nói.
"Anh có đặt sẵn một cái bẫy, đang chờ cậu đấy." Diệp Tu nói.
"Ồ? Nơi nào?" Dụ Văn Châu vừa trả lời xong thì biến sắc. Sách Khắc Tát Nhĩ đạp trúng bẫy thật!
Ngay kế tiếp, Quân Mạc Tiếu liền xuất hiện trước mặt anh. Mặt đối mặt, khoảng cách 0!
"Bẫy Bóng, sợ không?" Diệp Tu nói.