Chương 1363
“Còn nữa Tô Uyên tu dưỡng ở chỗ bà cũng tốn không ít tiền đúng không. Linh tệ trên người tôi không nhiều, để những cái này ở đây trước, sau đó tôi sẽ còn đưa tới sau.”
Tân Trạm đang nói lại đưa cho bà lão một túi đựng đồ.
Hành động này lại khiến Cực Hàn cung chủ sửng sốt.
“Tân Trạm, không cần miễn cưỡng. Tôi đã nói, vấn đề của Tô Uyên vượt quá phạm vi năng lực của cậu” Cực Hàn cung chủ nói.
“Lời nói lúc nãy của tôi có hơi nặng lời, nhưng cũng vì muốn tốt cho.
Tô Uyên”
“Dù sao thì cũng phải thử, Tô Uyên là vợ tôi, tôi không thể trông chờ vào người khác” Tân Trạm nói.
“Vậy cậu hãy nhớ, trạng thái này của Tô Uyên sẽ đạt tới đỉnh điểm sau mười lăm ngày. Tới lúc đó nếu cậu không lấy được vật cứu cô ấy thì cô ấy sẽ không qua được, vậy không còn gì cả”
Cực Hàn cung chủ vẫn có hơi khinh thường.
“Tôi nhất định sẽ lấy tiên đan cấp năm về”
Tân Trạm gật đầu, chắp tay cám ơn.
Vì Tô Uyên đang ngủ nên Tân Trạm chỉ nhìn cô vài cái cách trận pháp đại điện rồi quay người rời đi.
“Cung chủ, cậu nhóc này thật nực cười. Đan dược dược tôn cấp.
năm, e là cậu ta ngay cả tư cách nhìn một cái cũng không có” Bà lão không nhịn được khinh thường nói.
“Người trẻ tuổi cũng cần đụng vỡ đầu chảy máu mới hiểu sự chênh lệch. Khi cậu ta phát hiện bản thân làm gì cũng đều không giúp được thì sẽ rời xa Tô Uyên” Cực Hàn cung chủ lắc đầu nói.
Bà ấy đi tới bên đại điện nhìn Tô Uyên đang ngủ trên giường băng.
“Tô Uyên, đừng thấy bản cung tàn nhẫn, nhưng thiên hạ này không có người đàn ông nào có thể đáng tin cậy, cho dù là những vực chủ đó thì thế nào”
Đi ra khỏi phủ đệ của Cực Hàn cung, bầu không khí giữa ba người có hơi đè nén.
“Tân Trạm, cậu có cách lấy được tiên đan cấp năm thật hả? Còn là trong mười lăm ngày nữa?” Diệp Thành không nhịn được lên tiếng.
“Tôi có một chút phương hướng, hơn nữa dù sao cũng phải đi thử”
Tân Trạm hít sâu một hơi nói.
Cực Hàn cung chủ cho rằng mình làm gì cũng sai, Tân Trạm sẽ cho bà ấy biết rằng bà ấy đã sai. Nhưng không phải dùng mồm mà là hành động.
Du Túc kia là Dược tôn cấp hai, không chừng sẽ biết Dược tôn cấp năm. Với lại trong tay mình cũng có vật khiến Dược tôn động lòng, thử một chút, có lẽ có cơ hội.
Thấy bộ dạng Tô Uyên cũng không muốn rời đi mà bị cưỡng ép ở lại thành cổ Đông Hoàng, Tân Trạm càng đau lòng hơn.
Nhất định Tô Uyên biết tình trạng của bản thân, có lẽ cô ở lại chính là hy vọng có thể nhìn mình một cái lần cuối.
“Được, vậy cậu đi tìm đan dược, chúng tôi đi tìm manh mối của phượng hoàng băng trong thành” Diệp Thành cũng gật đầu nói.
“Những ngày qua, chúng tôi đã quen được một vài người bạn, nói không chừng sẽ có manh mối”
Ba người quyết định phân chia hành động, Tân Trạm để lại rất nhiều linh tệ cho bọn Diệp Thành.
Dù là hối lộ hay mua tin tức cũng không thể thiếu vật này.
Còn mình đi hội Dược sư thì linh tệ lại không quan trọng.
Hội Dược sư của thành cổ Đông Hoàng ở Bắc Vực là một cung điện chiếm diện tích rất rộng lớn.
Hội Dược sư xây dựng trông khí thế rộng rãi. Chỉ riêng cửa lớn kia đã dùng cả một khối tinh thạch màu ngọc cực kỳ hiếm thấy tạo nên, giá trị rất lớn.