Chương 2308
Có điều vừa nấy vì tránh thoát truy binh sau lưng, thiếu nữ vừa quay đầu liền hoảng sợ nhìn thấy hai bóng hình xuất hiện ở trước người của cô. Thân hình thiếu nữ lập tức ngừng lại, muốn lùi lại về sau.
Nhưng mà sau lưng lại lần nữa xuất hiện một bóng hình, triệt để vây quanh cô ở giữa.
“Các, các người muốn làm gì”
Sắc mặt cô gái khẩn trương lên, cắn chặt hàm răng.
Bản thân thật sự là không may, trong ba ngày này cô vẫn luôn chú ý cẩn thận, vốn cho rằng không có nguy hiểm gì. Kết quả vừa mới buông lỏng cảnh giác, liền bị ba người này phát hiện lập tức đuổi theo bản thân suốt dọc đường, hiện tại đang vây quanh cô.
Biết sớm như vậy, cô nên nghe theo anh Diệp Thành, không nên lén đi ra ngoài.
Mà nhìn qua diện mạo trang phục của ba người này, hiển nhiên là ba tên ma tu, trong lòng cô lập tức càng thêm sợ hãi.
“Chúng ta không muốn làm cái gì cả, chỉ có điều không nghĩ tới số mệnh lại tốt, gặp được một thân thể Huyền Âm, cho nên dự định rút khô máu huyết của cô, sau đó đem đi luyện hóa kiếm chút Linh tệ”
“Các người lầm rồi, tôi không phải là thân thể Huyền Âm gì cả”
Thiếu nữ nghe vậy liền biến sắc, cô cuống quít di chuyển mấy bước về một bên.
Nhưng ba người này lại vô cùng cảnh giác, lập tức di chuyển theo.
đắt: Cô chỉ có thể tung ra thủ đoạn uy hiếp cuối cùng.
“Nhà họ Diệp ở Bắc Vực?”
Nghe được thiếu nữ phun ra cái danh này, bước chân ba người này đều dừng một chút.
“Không sai, hơn nữa tộc trưởng chính là ông nội của tôi, ông ấy thương yêu tôi nhất, nếu các người làm cái gì đối với tôi, ông nội nhất định sẽ đem các người đi rút gân lột da, tra tấn một nghìn năm “Thiếu nữ cắn răng nói.
“Ha ha hai”
Có điều cô vừa nói xong, cả ba người này lại đều cười lên.
“Tôi còn tưởng ở đâu, hoá ra là Bắc Vực, nơi này chính là dãy núi của Ma vực, những năm này nhà họ Diệp của cô tại Bắc Vực cũng đã nay không bằng xưa, chớ nói chỉ là ở nơi đây”
“Chỉ cần giết chết cô, có ai có thể biết được là do chúng †a làm, có điều ngược lại cô đã nhắc nhở tôi, chuyện này cần phải làm cẩn thận một chút”
Nói xong, người cầm đầu nọ nhanh chóng tung ra một trận bàn.
Thứ đó bay lên đón gió, trong chớp mắt đã hóa thành một cái trận pháp có phạm vi mấy trăm mét, bao phủ tất cả mọi người trong đó.
“Cảm ơn rất nhiều, bây giờ cho dù có ai đi qua cũng không thể thấy cảnh chúng tôi ra tay”
Người nọ cười to, ba người cũng sợ trì hoãn sẽ phát sinh biến cố, đồng thời vọt về phía cô gái.
Sắc mặt cô gái tái nhợt, trong tay siết chặt bùa nổ.
Cô ấy tuyệt đối không thể bó tay chịu trói được, chỉ cần ba người này đến gần chút nữa cô ấy sẽ kích nổ nó, cùng lắm thì đồng quy vu tận.