Mục lục
Truyện Chiến Thần Vĩ Đại Nhất Tần Trạm Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 333

Dùng linh mạch làm mắt trận, thủ pháp thế này, ngoại trừ việc cực kỳ hiểu rõ về địa thế ra còn phải có một khoản tiền lớn, Sở dĩ có thể lấy linh mạch làm mắt trận, nguyên nhân rất đơn giản, đó là vì một khi Khốn Long Trận mở ra, nội kinh của tất cả mọi người sẽ lập tức biến mất, biển thành người bình thường.

Đến lúc đó, người xông vào trong sẽ trở thành cừu non đợi người khác chém giết. “Nếu như đây thật sự là Khốn Long Trận, vậy minh vẫn còn cơ hội.” Tần Trạm hít sâu một hơi, thấp giọng thẩm thì.

Mắt đi nội kình rồi, như vậy tất cả mọi người phải dùng cơ thể để so đầu.

Trùng hợp là, thử mạnh nhất của Tần Trạm chính là cơ thể.

“Phủ.” Tần Trạm hít một hơi thật sâu, sau đó xoay người nhìn về phía Ngu Như Mỹ, ghé bên tai cô ta nhỏgiọng nói: “Nếu như tôi có thể đạt được linh mạch này, đến lúc đồ chúng ta mỗi người một nửa.”

Ngu Như Mỹ nhìn Tần Trạm, không nói gi. Tân Trạm há miệng, lập tức thờ dài, Khiến người ta có chút khó hiểu là: Không phải Ngu Như Mỹ rất lẳng lơ ư? Tại sao chuyện này lại tạo thành củ sốc lớn như vậy với cô ta?

“Mọi người tạm thời nghi ngơi.” Chu Định lạnh giọng nói: “Mười phút sau, tiến về phía linh mạch.”

Đám người Tô Vũ và Hàn Cửu Thiên tu tập lại một hỗ, Tần Trạm và Ngu Như Mỹ tụ lại một chỗ, Diệp Thành một thân một mình.

Trong lúc này, Tần Trạm luôn nhìn về ngọn núi phía xa xa, trong lòng của anh cũng không chắc chắn, rốt cuộc đó có phải là Khốn Long Trận hay không.

Vi vậy, Tần Trạm dứt khoát đứng dậy, đi về phía ngon núi cao nhất trong dãy núi. Đúng lúc này, Tần Trạm chợt nghe thấy Tô Vũ đang kể chuyện phong lưu đêm qua như khoe khoang.

“Thật không ngờ rằng Ngu Như Mỹ kia là con điểm nổi tiếng ở thủ đô, nhưng các người đoán xem? Cô ta vậy mà còn là xử nữ! Tôi cũng sợ tới ngây người!” Tô Vũ cẩu thả nói.”Anh Tôi nói đùa hả? Ngu Như Mỹ vậy mà còn lấn đầu tiến? Không phải anh vì khoe khoang nên mới nói vậy chứ?” Chung Bằng cười nhạo nói.

Tô Vũ liếc mắt nhìn anh ta, nói: “Ai nói dối là cháu trai của người đó!!

Sau đó, mọi người cười vang một trận. Sau khi Tần Trạm nghe thấy thể liền ngây ngắn cả người.

Anh lập tức hiểu ra, tại sao chuyện này lại tạo thành cú sóc lớn đến thế đối với Ngu Như Mỹ!

Qua nhiều năm như vậy, Ngu Như Mỹ chạy tới chạy lui giữa đám đàn ông, tuy rằng bị chiếm hời nhưng vẫn giữ mình trong sạch.

Mà ở đêm qua, cuối cùng cô ta lại bị cưỡng bức.

“Súc sinh.” Lửa giận của Tần Trạm lập tức vọt tới đình đầu, anh căm tức nhìn Tô Vũ, sát khí ập tới!

Tô Vũ nhanh chóng phát hiện ra luồng sát khí này, anh ta xoay người lại, lạnh lùng nhìn Tần Trạm nói: “Thế nào, cậu không phục hà?!

Tần Trạm lạnh mặt bào: “Tô Vũ, tên súc sinh, tôi sẽ không tha cho anh đầu!

“Cậu sẽ không tha cho tôi?” Tô Vũ không khỏi cười phá lên: “Cậu đúng là coi trọng bản thân mìnhdáy.

Sau đó, Tô Vũ xoay người sang cho khác, tiếp tục trò chuyện. Tần Trạm ngôi đó, chút đau khổ quần quanh trong long Sau chuyện của Hạ Khâm, lại trài qua nhiều đại nhân vật ở thù đô như vậy, Ngu Như Mỹ vẫn liều chết bảo vệ toàn thân.

Bây giờ bị Tô Vũ cưỡng bức, cú sốc mà cô ta phải chịu phải lớn đến đâu? Không dám tường tượng!

Cả trái tim Tần Trạm gần như đều run rẩy, trong lúc nhất thời áy náy với Ngu Như Mỹ đã đạt tới cực hạn.

Anh quay người đi xuống núi, đi thẳng tới trước mặt Ngu Như Mỹ.

Nhìn sườn mặt dần dẫn lạnh đi của cô ta, Tần Trạm há to miệng, cuối cùng vẫn chỉ nói ba chữ “Thật xin lỗi” đơn giản nhất, “Anh đã nói xin lỗi tôi rồi.” Ngu Như Mỹ bào: “Huống chi, chuyện này cũng không liên quan gì đến anh, cho dù tôi muốn hận cũng nên hận Chu Đình và Tô Vũ.”

“Tôi không biết cô vẫn còn lần đầu.” Nụ cười của16355 Tần Trạm cực kỳ đắng chát.

Ngu Như Mỹ cười hỏi: “Anh cho rằng tôi là một thứ rách nát đúng không?!

“Không phải không phải.” Tần Trạm dùng sức lắc đầu.

Ngu Như Mỹ cười nói: “Tôi nói rồi, chuyện này không liên quan gì tới anh.”

Nói thì nói vậy, nhưng Tần Trạm có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, kể từ tối hôm qua, Ngu Như Mỹ đã hoàn toàn thay đổi, ảnh sáng trong mắt cô ta cũng từ từ biển mắt.

“Được rối, cũng đã tàm tạm.” Lúc này bỗng nhiên Chu Định kêu lên một tiếng: “Mọi người đi theo phía sau tôi, nhớ đừng đi lung tung.”

“Väng!” Mọi người đồng thanh hô to.

Người đi sau lưng Chu Định đầu tiên chính là Tô Vũ, giờ phút này anh ta mặt mày đò lừ, cực kỳ oai phong.

Mà Tần Trạm thì đi sau cùng của đội ngũ, lúc này Tần Trạm giống như một con rắn độc, đang lạnh lẽo nhìn Tô Vũ.

“Đến nơi rồi.”

Chẳng mấy chốc bước chân của Chu Định đã2279 dừng lại.

Đưa mắt nhìn ra xa, dưới ngon núi này quà nhiên có một cái linh mạch! Mức độ đậm đặc của linh mạch này khó có thể tường tượng, đã hóa thành một dòng sông dài!

Giống như nước được ngưng tụ dưới sương mù dày đặ!

c “Đây chính là linh mạch!” Hiện trường lập tức trở nên sôi trào, một cái linh mạch khổng lồ như vậy quà thật nghìn năm khó tìm!

Lúc này, có một đội viên bị kích động làm choáng váng đấu óc. Anh ta không nói một lời, một bước nhảy về phía linh mạch!

“Muốn chết!” Chu Định hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên ông ta giơ tay lên, cách không vỗ một chưởng!

Cơ thể của đội viên kia lập tức nổ tung giữa không khi, sau đó tan thành mây khói! Cả thi thể cũng không lưu lại!

Cảnh tượng này lập tức khiến hiện trường yên tĩnh trờ lại.

Trong lòng tất cả mọi người đều hiện lên một suy nghĩ: Chu Định mới là người chính thức có được linh mạch này, nếu ông ta không cho, ai cũng không đượcan.

Nhìn vẻ mặt của mọi người, Chu Định có chút thòa mắn, ông ta lạnh nhạt nhìn lướt qua mọi người, nói: “Yên tâm, tất cả mọi người đều là thành viên đến để rên luyện, dĩ nhiên ai cũng có thể được chia linh mạch này, ngoại trừ ba ngưoi.”

Nói xong, ảnh mắt của Chu Định liền rơi vào người Tần Trạm.

“Tần Trạm, Ngu Như Mỹ, Diệp Thành, không có quyền được chia linh mạch, mọi người có ý kiến gì không?” Chu Định hỏi.

“Không có!” Gần như tất cả mọi người đều lớn tiếng hô như thể.

Nói đùa gì vậy, it di ba người có nghĩa là bọn họ có thể được chia nhiều linh mạch hơn!

Nếu không phài có Chu Định ở đây, chỉ sợ hiện trường đã sớm triển khai một cuộc tranh đoạt chém giết!

Tần Trạm lạnh nhạt nhìn đám người này, trong lòng không khỏi cười lạnh liên tục.

“Nếu như đây quả thật là Khốn Long Trận, các người ai cũng không chiếm được linh mạch này.” Tần Trạm cười lạnh trong lòng nói.14311 “Bây giờ bắt đầu phân phối ” Chu Đình thản nhiên nói: “Tô Vũ là người đầu tiên, thời gian là hai tiếng. Chúc Diêu, Đằng Ngạo, Hàn Cửu Thiên là một tiếng.”

Kết quả phần phối cuối cùng, Tô Vũ độc chiếm hai giờ, mà nhóm con em của gia tộc là một tiếng, về phần những người khác, đa phần đều chừng nửa tiếng.

“Căn cử vào tính toán của hiệp hội võ đạo, vứa khéo hấp thu toàn bộ linh mạch này, về phần có thể thăng cấp hay không phải xem tạo hóa của mọi người.” Chu Định nói, “Anh Hàn, chúng ta vậy mà ít hơn Tô Vũ cả một tiếng, anh cam tâm hả?” Đẳng Ngạo hỏi.

Hàn Cửu Thiên cười nhạt nói: “Không sao, tôi không quan tâm.”

“Anh Hàn thật là rộng lượng.” Đằng Ngạo chắp tay nói: “Tại hạ bội phục.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK