• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





Giang Tự Bạch đã ăn uống đủ no, cảm thấy rất áy náy, mặc dù không hiểu hắc long đang nói cái gì, nhưng nhìn hắc long liên tục ngửi hắn mấy lần, liền biết ngửi thấy mùi gì. Dù sao các phương diện của long tộc đều rất mạnh, kể cả năm giác quan cũng rất nhạy bén. Hắc long ôm Giang Tự Bạch vào trong lòng, một tay xoa tóc Bạch Bạch, đồng thời đưa mũi lại gần, hắn quả thực ngửi thấy mùi thịt nướng, không chỉ có mùi thịt nướng, mà còn có hương vị ngọt ngào của nước trái cây, nhưng mà mùi hương đã vơi đi một chút rồi. Hắc long nhíu mày, giọng nói lạnh lùng: "Chết tiệt tên Thiểm Điện Ngải Tư Khắc, hắn nhất định lại nướng thịt trên bãi cỏ, đáng chết, quả nhiên đi chung với đám người kia cũng chẳng tốt lành." Tính cách hắc long quái gở, hắn không thích qua lại với nhóm rồng con khác. Tất nhiên, do bản chất của long tộc, bọn họ có ý thức lãnh thổ rất cao, không hy vọng mình hoặc ai đó xâm phạm khu vực của người khác. Tên Ngải Tư Khắc kia, tuy rằng tính cách dịu dàng, nhưng lại rất thích ăn thịt nướng, hắn mỗi ngày đều đi săn, sau đó tự mình sơ chế con mồi rồi đưa vào lò nướng. Ian cũng thích ăn thịt, cho nên từ trước tới nay chưa thấy Ngải Tư Khắc phiền, nhưng hiện tại lại không giống vậy! Hắn là một con rồng có sủng vật, tiểu sủng vật không thích ăn thịt, nếu ngửi thấy mùi hương này, khẳng định sẽ rất khó chịu! Ian thấp giọng bất mãn với Giang Tự Bạch: "Bạch Bạch, xung quanh đây rất nguy hiểm, khi ta không có ở đây, ngươi ngàn vạn lần không được đi ra ngoài, biết không?" Giang Tự Bạch chột dạ hướng hắn ngây ngô cười, cố gắng lấy lòng hắc long bằng sự nhu thuận của mình, hơn nữa, vì dời lực chú ý của hắc long, hắn từ trong lòng ngực hắc long đi xuống, sau đó ôm cánh tay bị thương của hắc long, nhìn thấy miệng vết thương hắn có chút lo lắng: "Ngươi bị thương, ngươi xem, cánh tay chảy máu rồi." Long tộc bọn họ tuy rằng ở hình thái bán nhân, nhưng cánh tay vẫn là lớp vảy cứng rắn, nhưng vẫn có một số bộ phận lộ ra bên ngoài, làn da của Ian bị xước, bởi vì miệng vết thương rất sâu nên máu đang chảy không ngừng. Khi hắc long nhìn thấy Bạch Bạch ôm vết thương của mình, nhìn hắn bằng ánh mắt lo lắng, nhất thời mềm lòng: "Bạch Bạch, ngươi lo lắng cho ta sao? Ngươi thật tốt." Trách không được nhóm rồng con lại thích nuôi sủng vật như vậy, nguyên lai sủng vật là áo bông nhỏ. Ian đột nhiên cắp lấy nách của Giang Tự Bạch, nâng hắn lên như tiểu hài tử, sau đó nhẹ nhàng đặt Giang Tự Bạch vào trong ngực, hít một hơi: "A tiểu Bạch, ngươi thơm quá!" Cách đối xử với sủng vật này, ngay cả âm thanh cũng giống như một cái clip. Giang Tự Bạch lập tức đỏ mặt, liền giãy dựa từ chối, ngược lại không hề có tác dụng, hiện tại hắn không mặc quần áo, chỉ quấn lấy một cái chăn nhỏ! Hành vi của hắc long, giống như hành vi hít mèo đến nghiện của nhân loại, Giang Tự Bạch quả thực vừa xấu hổ, vừa bất đắc dĩ. Cuối cùng chỉ có thể nằm im cho hắn hít. Rõ ràng là hắc long rất thích hắn, không ngừng ôm hắn, hít vào mấy cái, sau đó đưa mặt lại gần hắn, nói chuyện ngắn gọn với hắn. Lúc đầu Giang Tự Bạch còn có chút áy náy, lo lắng hắc long phát hiện hắn lẻn ra ngoài bằng cửa sổ, kết quả hiện tại, ha hả, hắc long là một tên thô ráp đến quỷ còn chả phát hiện được. Hắn đánh giá cao hắc long quá rồi. Hắc long vừa quay lại, nước còn chưa kịp uống. liền ôm tiểu sủng vật hôn nhẹ, ôm một cái, rồi nhấc lên cao, nửa tiếng sau, hắn mới thảo mãn đặt tiểu sủng vật lại cái ổ mềm mại. Sau đó hắc long nằm vào trong ổ, dùng cái đuôi chọt vào mặt Giang Tự Bạch, tủm tỉm cười: "Bạch Bạch, ngươi nhất định là đói bụng rồi? Nên ăn cơm thôi." Nói xong, Ian đứng lên, đi đến một góc sáng sủa, mở ra một cái tủ âm tường, Giang Tự Bạch lập tức trợn mắt hà mồm: "OMG, long tộc giảo hoạt, vậy mà che dấu phòng bếp cùng tủ lạnh, đáng giận!" Tủ âm tường được mở ra, bên trong là một tủ đông âm tường cỡ lớn, Giang Tự Bạch có thể thấy rõ nửa cái tủ lạnh chứa đầy thịt! Tuy nhiên, nửa còn lại lại chứa đầy rau củ và trái cây. Hắc long lấy một cái đĩa, lấy hai cây rau diếp trên tủ ra, trộn lẫn với nhiều loại trái cây khác nhau, rồi quay lại với một đĩa đầy đủ. Hắn đặt cái đĩa tới trước mặt Giang Tự Bạch, xoa đầu hắn nói: "Bạch Bạch, nhanh ăn đi." Giang Tự Bạch: "......" Giang Tự Bạch phức tạp nhìn một bàn rau dưa, nhưng mà, hôm nay hắn đã ăn rất nhiều thịt nướng rồi, bụng rất no, cho nên hiện tại có ăn cũng không ăn nổi. Nhưng trước ánh mắt mong chờ của hắc long, hắn vẫn nhặt hai quả việt quất lên ăn. Quả nhiên, hắc long đơn thuần dễ lừa sau khi nhìn hắn ăn xong, liền yên tâm. Ian đã ăn cơm ở căn tin trường, cho nên nó cũng không ăn cơm mà chỉ cầm nước lên uống, sau đó ngồi cạnh Giang Tự Bạch, mở màn hình trí não nên, bắt đầu xem video huấn luyện ngày hôm nay. Giang Tự Bạch vừa ăn rau, vừa tò mò nhìn qua. Ian có chút cao hứng: "Bạch Bạch, ngươi cũng muốn xem sao?" Tiểu sủng vật bắt đầu dính hắn, đây là chuyện tốt, điều đó cho thấy tiểu sủng vật đang tiếp cận hắn, hơn nữa còn bắt đầu ỷ lại hắn. Hắn rất vui, vì thế trực tiếp ôm tiểu sủng vật vào trong ngực, Giang Tự Bạch lập tức ngồi trên đùi của hắn xem video. Tay hắn cũng không nhàn rỗi, không ngừng ở trên người Giang Tự Bạch x.o.a n.ắ.n, Giang Tự Bạch cảm thấy hắn sắp biến thành một con gấu bông mao nhung rồi. Nhưng vì để biết thêm về long tộc, hắn nhịn! Nội dung của video huấn luyện là những thước phim về khảo hạch tốt nghiệp của những rồng con đã từng học ở đây, những rồng con xuất sắc đã theo học ở học viện ngay từ nhỏ, thẳng đến khi bọn chúng trưởng thành, mới có thể được phân công sang các lĩnh vực khác nhau. Ian là học sinh xuất sắc nhất của học viện ở thế hệ này, đồng thời còn là con của tộc trưởng long tộc, cho nên tất cả mọi người ở đây đều kỳ vọng ở hắn rất cao. Gần đây hắn cảm thấy có chút áp lực, không phải lo lắng về vấn đề khảo hạch không tốt, mà cảm thấy cuộc sống như vậy thực sự không có ý nghĩa gì cả. Giống như ý nghĩa tồn tại của hắn là huấn luyện, khảo hạch, sau đó thỏa mãn mong muốn của mọi người. Nhưng mong muốn của hắn, lại không có ai để ý. Ian ôm Giang Tự Bạch, thấp giọng nói: "Bạch Bạch, ngươi có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ với ta không?" Hắn có chút phiền muộn: "Nghe nói tuổi thọ của sủng vật đều ngắn hơn so với long tộc rất nhiều, nhân loại các ngươi có thể sống bao nhiêu tuổi? Long tộc bọn ta có thể sống hơn 300 năm, nhân loại các ngươi có như vậy không?" Ian thầm nghĩ, có một số long tộc khi sủng vật của bọn họ chết, bọn họ liền lập tức đi mua sủng vật mới. Nhưng hắn cảm thấy không thể, bởi vì Bạch Bạch là độc nhất vô nhi, cản bản không có sủng vật nào có thể thay thể được, cho dù là một nhân loại khác cũng vậy. Khi Ian đang lo lắng, Giang Tự Bạch đã yên lặng ghi nhớ trong đầu: "Cường độ huấn luyện của long tộc vượt quá sức tưởng tượng của nhân loại! Nếu một ngày, long tộc muốn tấn công nhân loại, thì nhân loại sẽ không có sức mạnh để đánh trả!" Một rồng một người cùng nhau xem video huân luyện hơn một giờ, sau đó, hắc long thấy thời gian cũng không còn sớm, liền đứng dậy, ôm Giang Tự Bạch ra cửa: "Được rồi Bạch Bạch, ngươi nên đi tắm rửa, tắm xong rồi đi ngủ sớm một chút." Giang Tự Bạch đang chăm chú xem video, đột nhiên lại bị tắt, sau đó liền bị hắc long khiêng lên vai. Giang Tự Bạch: "......" Chết tiệt, mọi người trong nhà ơi, cuộc sống hằng ngày của sủng vật, thật sự rất thân bất do kỷ a. Hắc long khiêng Giang Tự Bạch tới ao nước, sau đó ôm Giang Tự Bạch, nhẹ nhàng xoa đầu hắn, duỗi đuôi kéo chăn nhỏ trên người Giang Tự Bạch: "Được rồi Bạch Bạch, nên đi tắm, vì vậy mau buông chăn nhỏ ra đi." Giang Tự Bạch: "......" Giang Tự Bạch dùng sức túm chăn, chết sống không thả: "Ta bị cảm, vì vậy không tắm rửa đâu, với lại đây là nước lạnh nha đại ca!" Cứu mạng, con hắc long này có biết nhìn không, hắn bình thường muốn tắm cho mèo con đều sử dụng nước ấm, con rồng này như thế nào cũng không chỉnh độ ấm của nước lên? Giang Tự Bạch quyết không nhượng bộ, nhưng với sức lực của hắn, đối với hắc long lại như phù du hám thị, đuôi hắc long cuộn lại, dễ dàng cuốn đi tấm chăn mỏng của hắn. Sau đó, hắc long ôm hắn thả vào trong nước. Hôm nay Giang Tự Bạch không có ý định tắm rửa, nam tử hán đại trượng phu, tắm nước lạnh cũng không sao. Vấn đề là lúc này hắn vẫn còn bị cảm, còn chưa uống thuốc. Chân Giang Tự Bạch vừa mới chạm vào nước, hắn lập tức khoa trương hét lên "Nha" rồi lao về phía trước, dùng hai tay ôm chặt cổ hắc long, lắc đầu điên cuồng: "Không muốn không muốn đâu, không đi tắm đâu!" Là một người được sinh ra trong một gia đình tử tế và chiều chuộng, Giang Tự Bạch chưa từng làm hành vi dọa người này. Nhưng mà hiện tại hắn đã trở thành sủng vật, tiết tháo hay thể diện gì đó, hết thảy đều không cần. Hắc long có chút kinh ngạc, nhanh chóng ôm lấy Giang Tự Bạch, vội vàng trấn an hắn: "Làm sao vậy Bạch Bạch? Ngươi không phải thích nghịch nước sao?" Giang Tự Bạch dùng sức lắc đầu, chính là không xuống nước. Hắc long đã hiểu, tiểu sủng vật hình như không muốn tắm rửa. "Được rồi, không tắm thì không tắm." Ian có chút tiếc nuối: "Ta còn muốn ngươi cùng ta tắm rửa mà." Hắn đặt tiểu sủng vật xuống mép hồ, nói với hắn: "Bạch Bạch ngoan ngoãn ở đây, không được chạy loạn, chờ ta tắm xong liền mang ngươi về." Nói xong, Ian liền đứng dậy bắt đầu c.ở.i q.uần áo, quần áo của long tộc rất đơn giản, bọn họ cũng không thích mặc quần áo, cho dù long giáo[trường học của long tộc] có đồng phục, nhưng Ian cũng chưa bao giờ mặc nó. Nửa người trên hắn cũng không mặc quần áo, đại bộ phận làn da đều được vảy bao phủ, trên cổ đeo vòng cổ bảo thạch màu đen, trên cánh tay là băng tay bằng bảo thạch, không chỉ vậy trên lỗ tai còn đeo khuyên tai màu đen. Long tộc thích bảo thạch lấp lánh, bọn họ dựa theo sở thích lựa chọn những bảo thạch đẹp mắt làm trang sức, trên người của Ian mang khá ít, còn con hỏa diễm long Áo Đề Tu kia mới mang nhiều. Ian c.ở.i q.uần ném sang một bên, sau đó đối mặt với Giang Tự Bạch, nhẹ giọng nói: "Bạch Bạch, ngươi thật sự không muốn tắm cùng ta sao?" Giang Tự Bạch ngồi dưới đất, vừa lúc đối mặt với Ian, ánh mắt của hắn vừa lúc nhìn đến nơi nào đó, mắt hắn lập tức mở ta, sắc mặt đỏ lên. Hắn theo phản xa quay đầu qua chỗ khác, hai tay ôm mặt. Ian: "......" Hắn nghiêng đầu qua một bên: "Được rồi, ta tắm một mình cũng được." Giọng điệu mang theo một chút mất mác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK