• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Tôi ngẩng mặt lên thì đó là hà, con cô kim anh, hàng xóm cũ gần nhà tôi, e ngồi xuống , 2 đứa đều im lặng được 1 lúc thì hà mở lời

Hà: anh đỡ hơn chưa , dạo này bận học nhiều quá em cũng không biết, mà chuyện của a với ngọc...


Tôi ra hiệu cho e đừng nói thêm gì cả, tôi không muốn nghĩ nhiều đến nó nữa, hằng đêm tôi đều khóc, đều nhớ tới e và cũng vì tôi với cái lý do mắc xàm đấy, giờ hai đứa nhìn nhau như không quen biết,em lảng tránh tôi, haizzz đó cũng là lý do đầu tiên và cho đến bây giờ dường như là định mệnh gắn vào tôi. 1 thằng đã có người yêu nhưng vẫn thích đi chơi với những đứa con gái khác và coi chuyện đó như bình thường mà không hề quan tâm đến cảm xúc của họ


Hà: anh học vẫn ổn chứ, ờ ừm anh đỡ chưa ạ.?
ah.gif

Tôi:Em hỏi anh lần hai rồi đấy, hì anh đỡ nhiều rồi ,*cười* cảm ơn e.


Chuông reo ,em chào tôi rồi chạy về lớp,nhìn cái dáng lạch bạch của em tôi vẫn không thể nhịn cười, cũng lâu lắm rồi từ lúc em chuyển nhà, tôi không còn nói chuyện với e nữa, lên trường nên cũng ít khi nói chuyện , tính tôi là thế khi chuyển sang những thứ mới thì hầu như đều bị cuốn vào và quên đi cái cũ nhưng còn về tình cảm thì nó như 1 cái gai vậy đã cắm vào thì không thể rút ra được nữa


Tôi đi lên cầu thang thì giang ( 1 đứa học cùng lớp ngọc, hay chơi với tôi và nhận tôi là chú từ lúc đấy) cùng con bé ngân vếu( ngực to thôi rồi, cả trường không ai to bằng nó) chạy lại chỗ tôi, đưa tôi cái túi màu cam


Tôi: cái gì đây. ?


Giang: cái ngọc nó gửi chú, :


Tôi: mang đưa lại ngọc đi, chú không cần đâu,


Ngân: đùa ngọc không cầm , chú không lấy chả lẽ cháu cầm mẹ về giờ. :?


TÔi: thế cũng được.?
Ngân: thôi cháu đùa đấy, chú cầm đi , cầm đồ người khác đen lắm.


Tôi: có còn là người yêu nữa à, cháu nhắn ngọc là chú không cần nữa ok.


Giang *thở dài* : thôi chú cầm hộ bọn cháu , không khó xử lắm, đi mà chú


Tôi cầm lấy và mang lên lớp , bọn lớp nhìn thấy cũng hiểu qua rồi, vì đợt tôi tặng em , còn mang khoe cả lớp, với chúng nó cũng ủng hộ nhiều lắm, bỏ vào ngăn bàn tôi gục xuống bàn, thở dài và lại nghĩ đến em . Cố gắng để khỏi nghĩ đến, khỏi nhớ đến thì em lại càng xuất hiện trong đầu tôi, dường như đối với tôi em đã là tất cả.


Môt thời gian sau thì nhiều chuyện cũng xảy ra, quốc chia tay hằng rồi yêu giang( ở trên), hà thì có vẻ ngày càng thích tôi, còn ngọc thì vẫn giữ nguyên trạng thái như thế , thêm vào là tránh chạm mặt tôi ít lúc nào thì hay lúc đấy,hường bốc thì dạo này đi tán zai đại học nhiều nên tôi ít gặp, quốc quỳ thì hay đi đánh nhau, còn tôi thì vẫn thế ê chề , tuyệt vọng cho đến hôm đó ...


Valentine ( ngày thay đổi 1 con người).


Hôm đó thằng tùng lớp tôi tức tùng phạch (gương mặt nó như ca sỹ tim ý ) nên được rất nhiều gái thích , thì bọn con gái lớp 8a5 làm socola tặng quà các kiểu, giang , ngân thì mang socola lên đưa cho tôi nói là ngọc gửi, nhưng lúc đó tôi biết rằng 2 đứa nó chỉ cố làm cho tôi vui lên.Tự dưng lúc đó trong đầu tôi hiện lên rằng hay là nhân cơ hội này , tỏ tình lại với ngọc, nghĩ là làm tôi phóng ra ngoài cổng trường mua 1 hộp chocolate mới toanh (150k của tao .dm) thêm 1 bó hoa hồng lung linh giấu đằng sau lưng , bỏ áo sơ mi ra ngoài quần , thắt lại khăn quàng như kiểu cà vạt tôi chạy thẳng đến lớp ngọc, vừa đứng ở cửa lớp e, cả lớp ồ lên , ngọc thì đỏ mặt ngại ngùng , tôi quỳ xuống nói


Tôi: ngọc à, thực sự những ngày qa anh rất nhớ em , thiếu em anh thấy thật mất sức sống lắm, em dường như đã là cuộc sống của anh rồi, anh biết bọn mình có nhiều hiểu nhầm, còn trẻ nên những xích mích là không thể thiếu và cả hờn ghen cũng vậy, nhưng anh yêu em , nhiều lắm, tha thứ cho anh , quay lại bên anh nhé. anh yêu e thiên thần ạ


Ngọc rưng nước mắt và nói:


Ngọc: e xin lỗi , chúng mình thực sự không hợp nhau, cảm ơn a về mọi thứ nhưng e không thể đón nhận tình cảm của a được


Ngọc nói xong cả lớp im bặt, 1 khung cảnh rối bời , và hơn hết tôi sốc , sốc lắm cứ nghĩ rằng mọi chuyện có thể thay đổi, có thể tốt hơn nhưng khôngtôi đã nhầm, thứ gì đã mất thì không còn có thể với lại được nữa, tôi đứng lên*cười *:


Tôi: um, a hiểu rồi .
Tôi đi ra khỏi lớp và đi về khu thể chất , ngồi , không khóc , nhìn lên trời thở dài , rồi gục vào tường , và nghĩ rằng ngủ đi rồi mọi thứ sẽ qua thôi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK