• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Tỉnh dậy, vệ sinh cá nhân xong, vẫn cay cú chuyện hôm qua , tôi đi học thật sớm, 5h phóng xe ra quán anh dương ngồi, ngồi được một lúc thì hường bốc đến, thấy vết thương trên tay tôi, nó hỏi ngay.
Hường: có chuyện gì vậy, nhìn bơ phờ thế , tay sao đây.
Tôi: hôm qua bị đánh
Hường: what, ai đánh , tại sao.
Anh dương: mày bị sao thế, ai đánh m.
Tôi tường thuật lại mọi chuyện, nghe xong hường bốc phán như thật.
Hường: tao nghi lắm, mẹ kế mày vốn ghét mày như thế, có khi nào bịa chuyện kiếm cớ đánh mày không.
Tôi: tao không chắc, nhưng t nghĩ mất thật
Anh dương: haizzz. nhà chú như thế a cũng chẳng biết nói thế nào nữa.?
Hường: hay là em gái mày.
Tôi: tao không chắc, mới học lớp 1 nó cần tiền làm gì.
Hường:tao nói không thừa, mày điều tra thử xem, tao giúp
Tôi: uk, thôi lên lớp, có gì tao tính
Trải qua 5 tiết học căng thẳng , tôi rủ hà đi chơi,tất nhiên là em đồng ý ngay, tôi đèo em đến quán trà sữa gần coopmart, trò chuyện một hồi em cũng nhìn thấy mấy vết lằn trên tay tôi,
Hà: ck sao thế.?
Tôi: không có gì mà.
Hà:Ck đừng giấu em,
pudency.gif
có chuyện gì ck kể em nghe đi, đừng giấu em.
Tôi: um. thì hôm qua ck bị nghi ăn cắp tiền , rồi ăn đòn.
Hà: sao cơ.? *suy nghĩ một hồi * dì anh đánh ck à.
Tôi: um. anh bảo anh không lấy nhưng không một ai tin anh.
smile.gif
cả hàng xóm cũng nghĩ vậy, ai cũng bảo anh là thằng ăn cắp hết. em có tin anh không.
Hà ôm tôi: ck đừng nghĩ thế, ck bảo ck không lấy thì em tin mà ,
pudency.gif
tại sao chưa biết rõ dì anh đã đánh ck như thế.? ck còn đau không * hà xoa xoa mấy chỗ bầm của tôi.
Tôi:
cat.gif
em tin ck là tốt rồi,
big_smile.gif
có em anh đỡ đau rồi.
Hà: ^_^ dạ. mà ck ơi em kể ck chuyện này.
Tôi: uk . em kể đi.
Hà:Sáng nay thằng dũng tỏ tình em.
Tôi: hở, dũng nào.
Hà: dũng bên 7a3 ý.
pudency.gif

Tôi: và em đồng ý.
hà: tất nhiên là không rồi, *em thơm má tôi*
cat.gif
em có anh rồi mà . yêu anh.
Tôi: anh cũng vậy.
Ngồi một lúc đưa em đi về, ra đến cầu thang tôi gặp ngọc, em đi cùng với nhóm lớp em, nhìn thấy tôi tay trong tay vs hà em khựng lại, tôi nhìn rõ ánh mắt em lộ vẻ thất vọng, lớp em hiểu chuyện nên đi qua chào tôi rồi tiền thẳng lên lầu , tôi nắm tay hà đi thẳng, ra chỗ gửi xe hà hỏi
Hà: ck vẫn còn tình cảm với chị ngọc à
Tôi: không mà. * mặc dù lúc đó tim tôi như nhói lên vậy, nhìn thấy em một cảm giác buồn vui lẫn lộn, em quá quan trọng đối với tôi dường như không thể thay thế được ).
hà: thật không đấy.
Tôi: thật mà , anh có em rồi. anh không có suy nghĩ khác đâu.
Hà: ck nhớ nhé. *em thơm má tôi*.
Tôi đèo em về , đến nhà em thì mẹ em đợi trước cổng, nhìn tôi với ánh mắt bực tức .
Hà: con chào mẹ.
Mẹ hà: đi đâu giờ này mới về.
Hà: con nhờ anh linh đưa con đi mua đồ trang trí báo lớp.
Mẹ hà: cái thằng vô học đấy thì biết cái gì, đi vào .
Hà: kìa mẹ, sao mẹ lại nói thế .
Mẹ hà: thế đồ đâu.
Hà: mua xong bọn con đem đến nhà hà lớp trưởng rồi mà.
Mẹ hà:Lý do gớm, đi vào .
Hà đi vào, tôi thì nín nhịn vì biết nói ra chỉ khiến hà thêm tội và khó xử , tôi bị xúc phạm có thể chấp nhận được nhưng hà không đáng phải bị thế (mặc dù việc sau này tôi làm khiến em còn đau khổ hơn nữa. anh xin lỗi).
Mẹ hà đi qua tôi: tao không biết mày cho nó ăn thứ gì để bây giờ nó nói dối cả tao, tao nói rồi, tao sẽ làm mày phải suy nghĩ lại, tao hy vọng đây là lần cuối tao nhìn thấy mày đi vs con tao. Xong mẹ hà đi vào nhà .
Tôi quay xe và đi , bao nhiêu chuyện xảy ra , cứ thế nối tiếp, mọi thứ tốt đẹp dường như biến mất khỏi tôi, tặc lưỡi: thôi kệ chuyện gì đến cũng sẽ đến và phải chấp nhận thôi.
Chiều hôm đó được nghỉ , tôi vs thằng hưng và quốc ra nét ngồi đến hơn 6h chiều về , về đến nhà thì khác lạ,đồ ăn ngon rồi các kiểu,chị họ tôi đang ở nhà tôi thắc mắc cái quái gì đây , tiệc à, tôi hỏi chị tôi.
Tôi: có chuyện gì vậy ạ.
Chị: ăn xong sẽ biết.
Ăn cơm xong, hơn 8h mẹ kế lôi thủy ( tức em gái cùng cha khác mẹ của tôi ) vào phòng, rồi đánh một trận tôi nghe lỏm được, thì ra thủy chính là người lấy , ở trường em có đứa bắt nạt xong ép em phải về lấy tiền đưa cho nó, lúc đó tôi khùng lên lao vào phòng đạp mẹ kế , rồi hét.
Tôi: d.m bà bỏ nó ra .
Mẹ kế: không phải chuyện của mày , biến.
Tôi: d.m im đi,
Ông bà vs Chị tôi chạy vào, chị tôi ôm lấy cái thủy: bình tĩnh lại hết đi.
Tôi điên tiết lao xuống bếp, đập tan cái nồi vs mấy cái bát cho hả giận, nhìn thấy con dao, tôi như điên máu, cầm lên tiến về phòng mẹ kế, bà tôi nhìn thấy chạy lại ngăn
Bà tôi: linh, cháu làm gì thế, bình tĩnh nào .
Tôi: cháu phải giết nó .
Tôi lao vào định xiên , mẹ kế lui lại vào góc, chị tôi giữ tay tôi.
Chị: mày bình tĩnh lại đi, chưa đủ điên sao,
Tôi: Chị tránh ra , đây là việc của em, em làm em chịu.
Chị: mày chịu, thế nhà không phải chịu à , không nghĩ đến chị thì nghĩ đến ông bà chứ.
Lúc đó bà tôi khóc, tôi như kiềm chế lại
Tôi: điên hết rồi.
Tôi vứt dao ,ra khỏi nhà và đi, vừa đi vừa rơi nước mắt, cuộc đời này dần đẩy mình đến bước đường cùng sao , ngẩng mặt lên trời :Linh à, chị hãy trở về với em đi, em phải làm sao đây, em cần chị . tôi gào lên: phải làm sao ……………. ngồi gục xuống vệ đường và khóc , một lúc sau một bàn tay xoa lấy đầu , tôi ngẩng lên là chị họ, chị nói:
CHị họ: chị biết em buồn , biết em giận nhưng làm cái gì cũng phải suy nghĩ, nghe chị , về nhà ngủ đi
Tôi: em không biết phải làm thế nào nữa chị ơi, gánh nặng , tội lỗi .
CHị họ: Chị hiểu mà , về ngủ đi, sáng mai tỉnh táo rồi em sẽ thấy khá hơn thôi. nghe chị
Chị dìu tôi về nhà, phòng mẹ kế thì đóng chặt cửa, tôi đạp cửa mấy phát , chị tôi nói: Bình tĩnh đi. , ông bà vẫn ngồi ở ghế, ánh mắt buồn, thủy thì rưng rức khóc ,
Tôi: cháu không sao , ông bà đi nghỉ đi ạ.

Ông bà dỗ dành thủy rồi đưa đi ngủ , tôi thì vào phòng , nằm phục lên giường, chị họ nằm cạnh, tôi quay lại ôm chị.
Tôi: em buồn lắm , em xin lỗi vì lúc nãy nói những lời không phải nhưng em khộng kiềm chế được,
Chị họ: chị hiểu mà , nhắm mắt ngủ đi được không , chị ôm tôi vào lòng , tôi không kiềm chế nữa bật khóc .
Tôi: không có bố mẹ, học hành không ra gì , tôi tệ đúng không hả chị , sai lầm khi em sinh ra đúng không.
Chị họ: Đừng nói thế , Bố em rất kì vọng ở em mà, nhìn em như này em nghĩ bố em có vui được không, nghe chị nhắm mắt ngủ đi.
Tôi: cho em ôm chị nhé, đừng để em lại một mình,.
Chị họ: um rồi ngủ đi, chị hát em ngủ nhé…
Tôi: dạ.
Chị hát và tôi nhắm mắt, vừa ôm chị vừa ngủ, lúc đó cảm thấy bình yên lắm , tôi tưởng tượng rằng mẹ đang hát cho tôi, đang ôm đứa con này ngủ , một nụ cười hạnh phúc trong nước mắt. Cảm ơn chị .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK