• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Hôm sau lên trường , vừa lên được lớp thì cả lớp lại ồ lên,
sleep.gif
dường như cứ mỗi lần tôi từ viện ra là lại được như người nổi tiếng ý mà cũng có phải là khen ngợi gì đâu, toàn trêu vs troll , vừa ngồi được vào chỗ thằng hưng la liếm ngay
Hưng: kinh nha, anh linh đánh nhau nha,
big_smile.gif
chưa đánh đã nằm ăn vạ nha
Tôi: nha nha cái ** , mày thử ăn phát tuýp vào đầu xem, có ngất không, lần trước bị thằng minh sa nó chốt vào thái dương chẳng nằm , lần này tao ăn tuýp thế là may mắn lắm rồi
Hưng: :]) d.m không nhắc lại chuyện cũ nha bạn, *thở dài* cũng may chúng nó dùng tuýp thường, chứ dùng tuýp bên trong pha bê tông thì chắc hôm nay Lớp mình phải tốn quỹ mua hương với hoa quả rồi
Tôi đánh vào đầu nó 1 phát : mồm thối vừa thôi, mà hôm qua thế nào, có thầy cô nào biết không.
Hải:
smile.gif
) mày nổi cmn tiếng toàn trường rồi, hôm qua công an lên đấy, nhưng kiểu mấy bà đang muốn trường mình không bị mất top điểm thành phố nên cố giấu nhẹm đi cơ mà tao nghĩ chắc mày vẫn phải đứng cột cờ đấy
Tôi: là sao.?
Nam mo: ngu si vãi lìn. tin đồn nhanh lắm, bọn trường nguyễn **** cũng biết cmnr . :]) có mấy e muốn làm quen mày đấy
Tôi: thôi xin, lại kiểu la liếm dựa cơ , tao đếch cần , thôi té đi tao ngủ tí
Hưng: ngủ kẹc gì , sắp vào giờ m* rồi , đây là nơi để học không phải giường ngủ nhé.
Tôi:
sleep.gif
oai vờ lờ thế, mày khá hơn tao không, thằng không gấu.
Hưng: ơ ơ, tao , d.m đếu cần nhé , không gấu đỡ tốn tiền.
Tôi:
smile.gif
thế sau này đợi khi nào tao có 2 con ,chắc mày mới lấy vk mất. Cố lên nhoé. lại đây thơm cái
sweet_kiss.gif

Hưng: d.m bị đánh vào đầu biến thái rồi à, tránh xa tao ra, *hét to* chúng mày ơi thằng linh bị 3đê.
Tôi:
sleep.gif
3đê ** , mày lôi chị mày ra đây biết 3đê hay không, thôi next đi.
Xong tôi lại ngồi như mất hồn chống chọi với mấy tiết học chán ngắt, cũng không hẳn gọi là chán mà là kiểu quá nhiều chuyện để suy nghĩ, tôi không tập trung được nên không muốn để tâm vào học, bà chủ nhiệm vào lớp , nhìn qua tôi với vẻ ngán ngẩm rồi cứ thế dạy,tôi thì gục xuống ngủ, đang mơ màng thì thằng ml hưng gọi
Hưng: linh , linh .
Tôi đang ngái ngủ: gì thế, im tao ngủ .
Hưng: d.m bố ai đợi mày ở cửa lớp kìa.
Tôi ngóng ra cửa lớp thì là bố thằng bảo béo,
Tôi đứng lên: em cô , em ra ngoài một lát à
CÔ cn: uk em ra đi
Tôi tiến ra định xem bố nó làm gì , ra đến cửa lớp ,
Tôi: chào bác, bác là ai, định gặp cháu có chuyện gì.
Bố bảo béo: uk chào cháu,bác là thắng ,bố của bảo mình ra chỗ khác nói chuyện được không .?
Tôi:Vâng , cháu cũng biết rồi mà tại sao phải ra chỗ khác, sao không nói ở đây luôn,
smile.gif
) hay định để ra chỗ khác để đánh cháu cho thoải mái.
Bố bảo béo: bác không có ý đó , chỉ đi nói chuyện thôi mà.
Tôi: thứ 1 : chẳng có gì để nói cả, thứ 2: những gì hôm qa cháu phải chịu, nếu còn lần sau thì con bác cũng chẳng yên thân đâu, nếu hôm qua không có bác dương chắc cháu cũng mất bàn tay rồi nhỉ.?
BỐ bảo béo: thực ra bác chỉ muốn xl, vì hiểu nhầm thôi.
Tôi: xin lỗi bác , cái từ xin lỗi cháu không cần đâu, tốt nhất bác nên tránh xa cháu ra . chuyện hôm qua cháu có thể xí xoá nhưng nếu lặp lại, cháu nghĩ bác nên cho con bác chuyển trường, c .
Sau đó tôi đi vào lớp, vào đến lớp rồi mới thở phào nhẹ nhõm , không biết lúc nãy mình có cứng quá không nhỉ, haizzzz, tôi hiểu bản tính của tôi lúc thế nọ , lúc thế kia, nhiều lúc có thể cứng với người khác nhưng nhiều lúc rất mềm yếu, thôi kệ mặc kệ mọi thứ ra sao thì ra , đành cố tránh được cái gì thì tránh vậy.

3 tuần sau ,tối hôm đó vừa đi học về, vừa bước vào nhà , chưa kịp hiểu chuyện gì mẹ kế thì ngồi trên ghế vs cây roi trên tay, sách vở của tôi thì tung toé ở dưới sàn , quần áo cũng thế, tôi thắc mắc : chuyện gì đây, tôi hỏi
Tôi: sao sách vở của con ở đây.
Mẹ kế: nói đi , tiền mày giấu ở đâu
Tôi: tiền gì ạ, chuyện gì vậy ạ. con có giấu gì đâu.
Mẹ kế: tiền trong ví, sáng nào tao cũng để ở đầu giường.
Tôi: mẹ để tiền trong đấy thì mẹ phải biết, sao lại hỏi con, con không lấy.
Mẹ kế:nhà không mày lấy còn ai vào đây lấy nữa, chẳng nhẽ ông bà lấy à, cái thuỷ nó lấy à.
Tôi: con biết làm sao được, con không lấy.
Kết thúc lời nói những đòn roi cứ thế vào người tôi, tôi lại đứng im để bị đánh, và tôi khóc,
Mẹ kế: khóc cái gì, oan ức lắm mà khóc,
Tôi: con đã bảo con không lấy mà,.
Mẹ kế: vẫn cãi , vẫn không nhận à.
Sau đó tiếp tục lại là những phát gậy vào người tôi , hàng xóm thì cứ bảo: đúng là cái thằng không ra gì, lại còn đi ăn cắp, mẹ kế thừa cơ thì nói thêm: đấy các bác xem, tôi nuôi nó ăn học thế rồi cuối cùng nó thành thằng ăn cắp thế đấy cứ thế đánh, một lúc sau ông bà không chịu được lao ra ngăn lại
Bà: thôi từ từ đã con, linh nó bảo không lấy biết đâu nó nói thật , con bình tĩnh lại đi , về phòng đi đã
Mẹ kế: mẹ cứ để con, con dạy thằng này, lâu không đánh nó hư thế đấy, học không ra gì toàn học thói ăn cắp.
Ông: thôi con ạ, để mai rồi xem sao, linh về phòng đi
Tôi đứng dậy và đi về phòng , vừa bước khập khễnh vừa đi, nằm lên giường, tôi khóc, khóc rất nhiều, tại sao lúc nào cũng là mình ,lúc nào mọi tội lỗi cũng đổ về mình , tôi hận , tôi hận nhiều lắm, lúc đó tôi chỉ ước gì bố đang ở đây, bố sẽ hiểu cho tôi nhưng không với thực tại thì bố đã mất rồi không còn nữa , tôi thì chỉ giữ suy nghĩ trong lòng rằng sẽ có lúc tôi những nổi đau này tôi sẽ trả lại đầy đủ ,không thiếu một chút nào hết, từng vết xước, từng vết thâm những phát đánh mà tôi phải chịu ,tôi sẽ trả đủ.Bà tôi gõ cửa , tôi khoá lại, giờ này tôi không muốn nói chuyện với ai cả.. khóc chán rồi thôi, vừa đau vừa mệt và tôi thiếp đi.
.
.
.
.
.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK