• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Sáng hôm sau tỉnh dậy, quay sang chị họ vẫn đang ôm tôi ngủ ngon lành, tôi cúi xuống thơm vào mà chị, chị rất thương tôi , dù chỉ là họ hàng nhưng chị như một người chị ruột của tôi vậy , dù lắm lúc cuộc đời tôi rơi vào bế tắc , hố đen chị vẫn kéo tôi dậy. Vệ sinh cá nhân xong, tôi để lại bức thư chủ yếu là chửi vs đe dọa, đọc xong hài lòng, tôi đang bước ra khỏi cửa thì chị họ kêu lại .
Tôi: chị dậy sớm thế.?
CHị: có em dậy sớm ý , đi học gì từ 5h30 thế này.
Tôi:
cat.gif
. tại em còn lên trường đá cầu với mấy đứa bạn nữa , ăn sáng ạ.
Chị: tiền ăn sáng không có thì ăn gì ?
Tôi: ơ.
pudency.gif
sao chị biết .
Chị dúi cho tôi tờ 50k,
Tôi: ơ. em.
Chị: em em cái gì, ăn gì đấy rồi mua sữa uống, người còm nhom thế kia, mắt hơi sưng lên rồi đấy.
Tôi: em biết rồi.
CHị: uk. lát chị lại lên thụy khuê rồi , nhớ những gì chị dặn nhé, làm cái gì phải suy nghĩ hệ quả và những người khác phải chịu nữa chứ không chỉ riêng em.
Tôi: em biết rồi mà, chiều chị em mình lại nói chuyện nhé.
CHị: chiều chị lên thụy khuê rồi, hôm qua bà gọi điện , bố mẹ chị không qua được nên chị xuống.
Tôi: Cảm ơn chị, hôm qua không có chị không biết giờ này em ở trại cải tạo nào rồi.
Chị:
sleep.gif
lại ăn nói kiểu người lớn rồi đấy * chị nựng má tôi* linh này , chị chỉ thích em trẻ con như trước thôi. Được không.
TÔi im lặng.
Chị: Chị quý và thương cái đứa mà mỗi lần chị cho kẹo đều cười đùa và vui tươi như trước .
Tôi: Rồi ai cũng phải lớn chị ạ, muốn được trẻ con lắm nhưng không thể chị ạ,
Chị không nói gì , tôi lên xe và đạp đi, haizz thế là chị lại lên thụy khuê, um thì chị còn công việc không thể lo cho tôi mãi thế được , đạp xe lăng quăng lên trường , định rẽ vào quán nét thì gặp tuấn vs hải .
Tôi: Kinh. hôm nay hai đứa mày đi sớm nhể.
Tuấn: uk. chán vl.
Tôi: chán cái đếu gì.
Hải: con kẹc, hôm qua lên lớp thì bơ phờ , hôm nay phởn thế.
Tôi: Nỗi buồn của ngày hôm qua, niềm vui của hiện tại
Tuấn bịt tai: thôi, thôi ,thôi ông lại văn vẻ rồi. có lên lớp không.
Tôi:
sleep.gif
phải lên chứ .
Gửi xe xong, cả ba đứa lại lôi nhau lên lớp , tôi rẽ qua lớp ngọc, cái giang vs mấy đứa đang đang ngồi ăn trong lớp, tự dưng muốn nói chuyện với nó.
Tôi: 2 đứa chúng mày lên lớp đi, tao qua đây tí.
Tuấn: lại nói chuyện với gái đấy.
Tôi: kệ tau.
sleep.gif
ghen à,
Hải: tao mà phải ghen vs mày à. toàn yêu 2 lưng.
Tôi: — kệ bố nhớ. đi đi.
Tôi rẽ vào lớp giang, giang cũng không ngạc nhiên lắm , vì bình thường thi thoảng đến sớm tôi vẫn rẽ vào lớp ngọc chơi , thấy tôi bọn kia đứa thì đi giặt khăn, đứa thì quét lớp, chắc hôm nay chúng nó trực nhật , tôi ngồi xuống cạnh giang.
Tôi: người đẹp đến sớm nhể.
Giang: thôi xin chú , cháu bị dị ứng với từ đấy .
Tôi: đùa tí thôi mà.
Giang im lặng, tôi lại tiếp.
Tôi: Hôm nay vắng nhỉ.
Giang: vắng cái gì , giờ này làm gì được mấy người đến, chắc chú đến đây vì chuyện hôm qua
Tôi: um.
Giang: thôi thì cháu cũng nói luôn, chú cháu với nhau, cháu không thân với ngọc lắm nhưng hôm qua chú làm thế không thấy có lỗi với ngọc à.
Tôi: ý cháu là.?
Giang: nhìn thấy người mình yêu đi vs cô gái khác , nắm tay , thân mật các kiểu liệu có tổn thương.
Tôi: nhưng có còn là người yêu đâu, ngọc là người bảo chia tay.
Giang: Nó nói thế nhưng chú biết được nó nghĩ gì không.? . hôm qua cả buổi cả lũ ăn , nó thì cứ ngồi đấy nghĩ , xong một lúc thì lại về .
Tôi: chắc mệt .
Giang: cháu cũng không hiểu chú luôn, nó nói không còn tình cảm, lên lớp thì thất thần ,Nghỉ chơi cờ vua được 2 tuần rồi , nghỉ bóng bàn , học hành chả ra sao cả.
Tôi: cháu lại nói quá lên rồi , như kiểu mấy bộ phim ý.
Giang: ý chú là cháu chém , chú hỏi mấy đứa học cờ vua vs bóng bàn xem.
Tôi im lặng .
Giang: chú nói gì đi chứ , im lặng làm cái gì hay cháu nói đúng.
Tôi: chú có người khác rồi ,chắc thôi cháu ạ.
Giang: chú vẫn còn yêu ngọc , cháu biết nhưng giữ mãi tình cảm như thế liệu có đáng không.?
Tôi: chấp nhận thôi.
Giang: cháu chỉ nói thế thôi, chú đừng giận dù gì thì cũng là bạn cùng lớp , cháu không thể để nó buồn thế được.
Tôi: um.
Tôi ra khỏi lớp ngọc, bước đi nặng trĩu , vậy là em còn tình cảm với tôi , tại sao em phải che giấu đến thế, tại sao em không nói thẳng cho tôi biết, tại sao. lỗi lại là tại tôi, *thở dài* thứ đã mất không thể lấy lại .

Anh muốn hét lên vào ngay lúc này là : I miss u baby boo !
* Anh thừa nhận với em rằng là : Im so im so fool !
* Xin lỗi giờ không đủ
* Nhìn lại quá khứ buồn,mọi thứ đã quá muộn
* Anh như thể đang rơi và không thể cất được lên lời
* Giả sử 1 ngày nào đó ngày mai không hề tới, thế giới không còn ánh trời
* Thì anh vẫn muốn gặp lại em, để hỏi em rằng : Em thế nào, em yêu thương ơi !?
Lên lớp gục mặt xuống bàn , chán nản , tuyệt vọng, mấy đứa ở lớp biết tôi lại buồn , cũng không kiếm cớ để trêu tôi như mọi hôm nữa, được một lúc chuẩn bị vào tiết học thì quốc gọi.
Quốc: linh ra tao bảo.
Tôi đứng dậy ra khỏi lớp, chắc thằng này lại rủ đi ăn đây.
Tôi: tao không đi ăn sáng đâu, mày ăn một mình đi.
Quốc: ăn cl. rủ mày đi chơi thôi.
Tôi: không có tâm trạng đâu.
Quốc: thì cũng không có tâm trạng học đâu, đi ra nét với tao.
Ngẫm lại uk với tâm trạng này vào học tôi cũng không tiếp thu được , sau cái gật đầu hai thằng lại lôi nhau ra nét ngồi, tôi nhắn lại với thằng tuấn bảo cô hôm nay bị ốm, nhờ nó viết luôn dùm cái đơn rồi kí vào. Ra quán thằng quốc thì bắn đột kích tôi thì cứ gục đầu xuống ngủ , chán nản ,thất vọng.Chợp mắt không được bao lâu quốc lay tôi dậy,
Quốc: linh, mày có định về không.
Tôi: um có.
Lại đạp xe về nhà ăn cơm trưa, nhìn mặt mẹ kế tôi chán nản chẳng buồn ăn, tôi đợi một lời xin lỗi, chẳng hiểu vì sao đến bây giờ tôi vẫn chờ đợi lời xin lỗi đó , bị xúc phạm, bị đánh vào lòng tự trọng một lời xin lỗi có thể xoa dịu , đằng này thì không , chẳng quan tâm .Đang ăn thì cái thủy chẳng may đổ bát canh vào người tôi, tôi gầm lên
Tôi: mày làm cái đéo gì thế.
Thủy: em, em xin lỗi . Em không cố ý.
Tôi: không không cái đéo gì .
Mẹ kế: linh , mày nói cái gì thế .? .
Tôi: d.m bà im đi , cẩn thận không đéo sống mà ra khỏi nhà đâu.
Mẹ kế: tao là mẹ mày , mày định làm gì
Tôi: cứng mồm nhỉ, bà đéo phải mẹ tôi, tôi nói rõ như thế , có là mẹ tôi thì cũng đéo bao giờ tôi là con bà.
Mẹ kế: cho mày ăn học mà mày nói thế à,
Xong tát tôi, tôi ném cả bát cơm vào mẹ kế , rồi bỏ vào phòng , đằng sau là tiếng chửi rủa ., ức quá , tôi lấy cặp đi học cho vào cũng không có gì nhiều 2 bộ quần áo , 375k , một con điện thoại 1200 , tôi lao ra khỏi nhà trong sự ngỡ ngàng của cả nhà .
Tôi: Bao giờ Mẹ con bà cút khỏi đây thì tôi về .
Tôi bước thẳng ra cửa lên xe, hàng xóm thì ngó ngó , tôi phang lại luôn.
Tôi: d.m nhìn cái lol. lần sau biết chuyện hẵng nói , đéo phải hóng hớt rồi bơm đểu .
Tôi phóng xe đi, thì quốc gọi
Tôi: chuyện gì .
Quốc: Chiều học không.
Tôi: không, bỏ nhà rồi.
Quốc : cứng vl. đang ở đâu. nói chuyện tí .
Tôi: thôi. tao cần yên tĩnh một thời gian, khi nào rảnh gặp.
Quốc: d.m suy nghĩ kỹ đi không lại hối hận
Tôi: kỹ lắm rồi . thôi nhé.
Tôi lại đạp mà giờ cũng chẳng biết đi đâu, định rẽ vào quán anh dương nhưng nghĩ tốt nhất không nên rẽ mấy chỗ quen biết, nhỡ ai gặp lại không hay ,đang đạp thì thằng tuấn gọi .
Tôi: cái gì .
Tuấn: đang đâu.
Tôi: đâu còn lâu mới nói , bỏ nhà rồi.
Tuấn: d.m, đú tao à.
Tôi: con lợn gợi tình . là sao.
Tuấn: tao vs thằng hải cũng đang bỏ nhà đây.
Tôi
pacman.png
ãi cả hợi, hai đứa mày đang đâu.
Tuấn : gần yên xá , qua đi.
Tôi vòng lại qua yên xá, thấy hai đứa chúng nó đang mấp mé ngoài quán cầm đồ , tôi hỏi .
Tôi: sao đứng đây, đi thôi.
Tuấn:tao có 300k , nhưng thằng hải không có đang tính cắm điện thoại
Tôi: d.m bỏ nhà lại còn không có tiền , đến chịu.
Hải: thì tức quá tao bỏ đi luôn.
Tôi: haizzz. thôi đưa đây tao vào cắm , được bao nhiêu thì sống bấy nhiêu.
Bước vào quán tôi đưa ra 3 cái máy , 2 cái 1280 vs một cái 1200 , chị chủ quán.
Chị chủ quán: 300k 3 máy em ơi.
Tôi: sao ít thế chị , nâng cho bọn em ít đi.
Chị chủ quán : thế này là nhiều lắm rồi em ạ, chị biết chúng mày cắm rồi cũng không có ý định chuộc lại đúng không . thôi thì 350k . giá chót em đồng ý thì ký giấy.
Tôi: vâng.
Đang định tháo sim, chợt nghĩ đến hà , chẳng nhẽ bỏ đi lại không nói với em câu gì , định nhắn cho em một tin cho yên tâm nhưng nghĩ thế nào lại thôi, tôi không muốn em phải lo lắng thêm cho tôi nữa.
Ba thằng 3 xe đạp lóc cóc đạp hơn 10km đến ****, đạp mỏi chân tới một quán nét , yên tâm là không ai tìm được , ba thằng quyết định trú tại đây luôn, sơ qua về thằng tuấn: bố nó làm công an, mẹ nó làm bác sĩ nếu trốn gần gần bố nó điều người phát là tìm thấy ngay nên đi càng xa càng tốt, bố nó cứ ép nó học liên tục, thằng bé lắm lúc chán , hôm nay cãi ông già bị ăn mấy tát chảy máu mồm ức quá nên bỏ , còn thằng hải thì bố mẹ nó cãi nhau liên tục, còn sắp tính tới chuyện ly dị , nó buồn vì không giúp được gì cũng bỏ đi. 3 thằng ba hoàn cảnh đi vs nhau, đúng là đời .3 thằng chọn 3 máy trong cùng , rồi nghịch đột kích , thuốc nước đốt liên tục, đói ra ngoài cửa mua bánh mì ăn , Một tối do quá buồn ngủ tôi vs thằng hải lên lầu của quán nét ngủ , vì quán nét này có 1 tầng lầu ai thích ngủ thì lên đó ngủ . MÙi người nồng nặc , lúc đầu suýt nôn nhưng thôi kệ có chỗ ngả lưng còn hơn không , tôi vs thằng hải ngủ say như chết thằng tuấn thì cứ bắn đột kích .
CHợp mắt đến 8h sáng , ra ngoài sân sau quán rửa mặt , thay đồ , cu tuấn kêu:
Tuấn: bố tổ hai ông, không quen thức đêm còn cố, mất cái ăn.
Tôi: là sao.>.<.
Tuấn: Thì lúc 5h sáng thấy tao còn chơi , anh chủ quán rủ đi ăn sáng, anh ý bao, anh ý bảo gọi cả mày vs thằng hải luôn nhưng lên gọi hai đứa mày ngủ như cún ý . gọi mãi không được nên tao vs ông ý đi ăn. haizzz.z
Tôi : haiazzz.
pudency.gif
uk.
Tuấn: Được ăn phở nhé.
Tôi: thôi thôi. xin,.
Thằng hải chạy lại cốc đầu cu tuấn
Hải: con cờ hó ăn mảnh nhé.
Tuấn: mảnh kẹc. ai bảo hai đứa mày không ăn, ngu thì chết.
Tôi: thôi . chơi đi.
Tôi mở yahoo lên thì thấy một dòng tin nhắn của một người mà lâu rồi cũng không liên lạc, (chị lan) chị lan này sinh năm 94 học mỏ địa chất ( em sẽ kể về chị trong 1 chap khác ) nhỏ hơn chị lan kia tức chị họ tôi 3 tuổi ( chị họ sinh năm 91 ) .
Chị lan:buzz buzz.
Tôi: em đây sao vậy chị.
Chị lan: lâu không , nói chuyện, chị đang buồn , nói chuyện với chị tí .
Tôi: em đang bỏ nhà.
Chị lan: what. tại sao.
Tôi: nhiều chuyện chị ạ, em mệt lắm .
Chị lan: nghe chị về đi được không , hay gặp chị đi… chị em mình nói chuyện
Tôi: thôi chị ạ, em ngủ đây
Chị lan: từ từ đã, nói chuyện với chị đã, em vẫn dùng số cũ chứ.
Tôi: vâng. nhưng em out đây, 2 hôm em không ngủ rồi.
CHị lan: um. nghỉ đi. nghe chị ,về nhà sớm đi.
Tôi out yahoo, lại đâm đầu vào đột kích , chơi 4 ngày thì hết sạch tiền , ba thằng cắm nốt 3 chiếc xe đạp .được gần 200k chơi với ăn được thêm một ngày , trong túi lúc đấy còn 15k , ba thằng lại đi bộ hơn 10km về nhá , trời thì tối như mực, ba thằng lang thang, vừa đói vừa rét, may tìm được hiệu tạp hóa vào mua 3 cốc thạch ăn lấy ăn để rồi cạn tiền cố gắng đi hơn 3 tiếng đồng hồ , lâu như thế vì ba thằng thì cạn sạch tiền , đói , rét vừa đi một tí lại nghỉ , đến khoảng 9h tối thì về đến nhà tôi, nhà mở sẵn cửa , bố mẹ của 2 thằng đang ngồi uống nước , ông bà tôi đang tiếp chuyện , ngó sang phòng mẹ kế thì không thấy đồ đạc đâu cả cái thủy nữa, chị họ tôi gọi xuống bếp , nấu cho ba thằng mỗi thằng một bát mì, đúng là đói ăn gì cũng ngon ba thằng ăn nhanh như chớp hết cả cái lẫn cặn , chị họ không mắng gì cả , chỉ bảo ăn từ từ , được một lúc thì lên gặp bố mẹ tuấn và hải , Bố mẹ tuấn và hải cảm ơn ông bà tôi rồi đưa hai thằng nó về , còn tôi thì ngồi giữa nhà, không nói gì cả chờ đợi xem điều gì đến với mình , nhưng không xảy ra gì cả, ông bà chỉ bảo có mệt không, đi ngủ sớm đi , chị họ sau khi rửa bát xong lên giường nằm cạnh tôi.
Chị họ : còn đói không.?
Tôi: có ạ.
Chị họ: chị nấu thêm bát mỳ nữa nhé.?
Tôi: thôi ạ, muộn rồi để ông bà ngủ đi chị
CHị họ: um, thế bỏ đi rồi ngẫm được gì chưa,
Tôi: không đâu bằng nhà, nhưng em không hối hận.
CHị họ: uk, lần sau mà còn thế nữa chị không để yên đâu nhé.
Tôi gối đầu vào tay chị, chị ôm tôi thủ thỉ: Nghe tin em bỏ nhà , chị xuống luôn , chị tìm quanh đất hà đông , không thấy em đâu cả , lên cả lớp em rồi , gặp cả hà , mà em vs hà có quan hệ gì đấy.
Tôi: anh em bình thường thôi. hàng xóm cũ mà chị.
Chị họ: thế mà chị hỏi nó, nó sốc lắm, còn bảo tìm được em thì gọi ngay cho nó , chắc không phải quan hệ bình thường.
Tôi: vâng .
Chị họ:haizz. lại tình yêu .
Tôi:thì em chị cũng lớn rồi mà.
CHị họ: uk . cậu nhóc lớn lắm rồi, mai đi học chứ
Tôi: vâng. mai em đi chị lại lên trên kia à.
Chị họ: uk . nghỉ mất 5 hôm rồi đấy.
Tôi: em xin lỗi, lại khiến chị lo lắng.
CHị họ: biết chị lo thì lần sau đừng thế nữa nghe chưa.
Tôi: em biết rồi , chị lại ôm em ngủ nhé.
CHị họ: thế có hát không nào.
Tôi:
cat.gif
có ạ . chị hát em ngủ ngon lắm.
CHị họ: nịnh là giỏi thôi .
Chị lại hát, tôi nghe được một lúc thì ngủ say , hôm đó quả thật ngủ rất ngon, hơn là ngủ ở quán nét nhiều, đúng là không đâu bằng nhà mình. Cho đến ngày hôm sau...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK