• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Chiều hôm đó như dự định, đang thay đồ để chuẩn bị 3h đi với em thì thằng quốc điện .



Quốc: linh 7 hở mày đang đâu đấy.?



Tôi: Nhà , lát đi chơi rồi.



Quốc: đi đâu,hôm nay hẳn là đi chơi cơ



Tôi: đi vs hà, hàng xóm ngày xưa gần nhà tao ý.



Quốc: Vãi loằn , kinh nhở cũng bắt cá hai tay cơ đấy.



Tôi: lèo nhèo vl, có chuyện gì



Quốc: Vừa thấy em ngọc nhà mày đi với thằng bảo béo, tao định xông vào múc rồi cơ mà chưa rõ như thế nào d .m.



Tôi: Ở đâu..



Quốc: Thôi biết làm gì , kệ đi không đáng phải quan tâm .



Tôi: Chắc mày nhìn nhầm thôi.



Quốc: nhầm cc, tao chưa già mà lú đâu.



Tôi nghĩ : thằng bảo là người yêu cũ năm lớp 8 của ngọc không thể nào có chuyện quay lại như thế được, chẳng lẽ nó biết ngọc đá mình giờ nó định tán lại, mày cũng được đấy bảo ạ.



Tôi: đợi ở đấy



Tôi chạy xuống nhà , đạp xe phóng đi như điên, 15p sau thấy thằng quốc lấp lé ở quán nước , tôi dừng .



Tôi: đâu rồi.



Quốc : đi



Tôi với nó dạo quanh tầng 1 , ngó quanh một hồi không thấy em , bước lên tầng 2 với suy nghĩ : đừng , chắc thằng quốc nhìn nhầm thôi, em không phải người như thế, khộng

phải thật đâu . Quay sang bên hàng sách lớp 9 tôi đã nhìn thấy cảnh đó, một trong những nguyên nhân khiến sai lầm của tôi càng thêm sai lầm, em vs bảo hai người đang đùa nghịch nhau, em thì đọc sách thằng bảo thì thi thoảng vuốt má,nghịch tóc em, nhìn ngọc lúc đấy vui tươi lắm không như một vài lúc đi với tôi, nụ cười mà có lẽ tôi chưa bao giờ được nhìn thấy em hạnh phúc đến thế, những ý nghĩ khác dường như tan biến khi được nhìn thấy em cười, nụ cười toả nắng ,hồn nhiên , một lần nữa, tôi đau, thực sự đau lắm vì người bên em lúc đó không phải tôi mà là một người khác có lẽ tôi đã quá quan trọng hoá vào tình yêu đầu này , ước mơ và hi vọng , nước mắt chỉ trực trào ra thì *bộp*



Quay ra đằng sau thằng quốc *vỗ vai*

Quốc: Có xúc nó không.



Tôi: Thôi đi , về thôi.



Tôi đi thẳng tới chỗ em, thằng quốc cũng lạ lạ giựt tay tôi lại



Quốc: Mày điên à, qua đấy làm gì, nhìn thế chưa đủ à , đi bên này



Tôi: ĐI bên này đi, tao không sao mà





Quốc: không sao thật không,





Tôi: *gật* thật mà đi .





Tôi và quốc đi qua chỗ em, em ngước lên nhìn tôi xong lại cúi vào sách , thằng quốc quay ngoắt sang thằng bảo , nhìn cu con có vẻ sợ sệt lắm , tôi thì bước đi với tâm trạng vô định vừa ra ngoài thì 6 anh Lợi, hoàng đen, huy, tuấn hồ , dũng bịp, thái đứng sẵn





Anh lợi: đâu đ.m thằng nào, mày gọi nó ra đây.





Tôi: thôi anh, có ai đâu . các anh lên làm gì vậy.





Quốc: tao bảo mấy ông ấy lên đấy đề phòng có biến .





Anh Hoàng: vl ku em, thế nó là thằng nào, múc luôn, đ.m





Quốc chạy lại thì thầm gì đó, xong mấy ông ngán ngẩm lắc đầu haizzz,





Anh lợi: bố tổ , tao tưởng chuyện gì to tát lắm, buồn làm quái gì hở em, haizz đi nhậu với anh không





Quốc: thôi anh, nó còn đi với gái bây giờ





Tôi: cũng đc, đi thôi





Quốc: thế còn hà./





Tôi: mặc kệ , đi





Quốc : thế mới là bạn tao chứ , đi thôi





Điểm đến là nhà anh tuấn , như đã kể ở những phần trước, em cũng thêm vào một số ý chính, về sau khi Bố mẹ ông ý mất, đỗ đại học xong ông này mở hiệu cầm đồ, rồi cũng đánh nhau , chém nhau nhiều, có tiếng nên có rất nhiều đàn em cũng là một thế lực ở chỗ em, còn chuyện em quen ông ý như thế nào em sẽ kể ở một chương khác .





Anh tuấn: thôi thì cạn vì hôm nay thằng em thất tình





Tôi: hơi quá trớn rồi đấy anh





Anh tuấn: quá cm gì ,anh bảo với chú rồi, gái gú không quan trọng , anh em là tất cả, 1 2 3 Vì anh em uống.





Tất cả đồng thanh: Vì anh em, cạn





Tôi thì cứ uống, như uống nước lã, mấy anh biết chuyện nên cũng không nói gì nhiều vì biết tính tôi rồi, hà thì điện liên tục tôi cũng chẳng buồn nghe, vứt máy lên ghế rồi lại

tiếp tục, cho đến một lúc có lẽ không chống được nữa,





Quốc: thôi đủ rồi, lên phòng





ANh tuấn: quốc mày dìu nó lên phòng đi.





Quốc: vâng





Tôi: không sao tao vẫn uống được.



Anh tuấn : uống cc, nghe lời tao hay không , hay để mai tao gọi người lên múc cả con ngọc với thằng kia

Tôi im lặng vì biết mình cũng chẳng khá hơn gì, quốc dìu tôi lên phòng ,tôi đổ luôn xuống giường , mơ màng, thằng quốc thì bấm số cho ai đó, tôi thiếp



.
.
..
.
.
.
..
.
.
.
.
.

Lim dim mở mắt, thì thấy chị linh đang ngồi cạnh, vuốt má tôi, tôi cầm tay chi, chị hơi giật mình rồi lấy lại vẻ điềm tĩnh vốn có



Chị: tỉnh rồi à , có đau đầu lắm không.?



Tôi: vâng, chị đến lúc nào thế mà mấy giờ rồi ạ



CHị: 7h rồi, chị đến được hơn tiếng



Tôi vục dậy , tìm điện thoại, quanh một hồi không thấy



CHị: Tìm cái này à



Tôi: *cười * đúng rồi.



Chị: mình nói chuyện nghiêm túc nhé.



Tôi ngồi xuống: um chị nói đi



CHị: chị biết em vẫn bị ảnh hưởng chị của ngọc, chị e mình chơi vs nhau không phải quá lâu nhưng cũng đủ hiểu tính của nhau rồi, em yêu cái hà có là lựa chọn đúng không, tiếp xúc với nó chị thấy nó rất tốt, đừng lôi nó vào việc riêng linh ạ.



Tôi: ý chị là em yêu ai chỉ khổ người đó đúng không, chuyện của em không khiến chị phải bận tâm đến thế



Chị: chị biết, em cũng có nổi khổ riêng nhưng phải thay đổi chứ không phải tiếp tục chìm đắm rồi đổ lỗi



Tôi: em như thế nào là chuyện của em, chị không cần phải quan tâm quá mức như thế .



Chị : um. e có về cùng không.



Tôi: em không, chị về trước đi



CHị vừa quay lưng, tôi chạy lại ôm chị từ đằng sau.



Tôi: Chị có thể đừng đi đức nữa được không, ở lại với em đi , em cần chị.



Chị: Muộn rồi linh ạ, không thay đổi được



Tôi: em biết chị cũng có tình cảm với em, ở lại với e đi, được không , đừng để mặc em lúc này .



CHị quay lại, kéo tôi và hôn, tôi cũng hoà theo chị,được 1 lúc chị buông tôi ra



CHị: Chị xin lỗi, e nghỉ đi



Nói xong chị chạy xuống tầng , hình như chị khóc, còn tôi thì đứng đực ra , bần thần , ngỡ ngàng , quốc vs anh đạt chạy vào : linh mau chạy theo đi.còn đứng đấy

Từng hạt nước mắt rơi, tôi cứ đứng đó, bần thần và có lẽ tôi đã mất chị từ lúc đó , quá non nớt để không hiểu tình cảm của chị dành cho mình, quá non nớt để chạy theo giữ lấy chị , và yếu đuối, cho đến sau này khi gặp lại chị, nói lại về mọi thứ tôi thấy hối hận quá, cuộc đời này thay đổi cũng chỉ vì một chữ giá như: lúc đó em chạy theo, giá như lúc đó em giữ chặt lấy , giá như lúc đó em hiểu chị yêu em nhiều như thế nào, , người chị cùng tên của em .











3 tuần sau thì chị bay,chị nhất quyết không đồng ý cho tôi ra tiễn, chị chỉ nói rằng chiều hôm đó tôi quay lại chỗ chị và tôi gặp lần đầu tiên coi như một lời hứa mà chị muốn tôi phải làm.

Chiều hôm đó tôi ra góc hồ nơi mà chị vs tôi lần đầu gặp, ngồi ở đó nghĩ lại mọi thứ mà chị và tôi từng trải qua, mọi kỷ niệm , mọi thứ cũng quá lâu rồi tôi không ra chỗ này nữa, một cái vỗ vai từ đằng sau, tôi ngoảnh lại thì là hường bốc ,


Nó ngồi xuống cạnh tôi, yên lặng một lúc rồi .


Hường: bà ý yêu mày


Tôi: tao biết.


Hường: biết sao không giữ.???


Tôi: có thể vì tao không phải là một sự lựa chọn hoàn hảo.


Hường :bà ý không quan trọng điều đó, cái chính là mày yếu đuối quá


Tôi: có thể..



Hường: mày định làm gì, nhỡ bà ý không về nữa.



Tôi: tiếp tục chơi trò chơi với xã hội và chờ đợi.



Hường: um, cầm lấy này..



Tôi: Cái gì đây.



Hường: thư . bà ý gửi lại . tao định đưa cho mày từ tối qua nhưng bà ý dặn không được làm thế, mang về nhà hẵng đọc



Tôi: um



Hường chỉ tay về phía mặt trời: mày có thấy hôm nay bầu trời nhìn rất đẹp không, haizzz, dễ chịu thật khi được sinh ra ở đây



Um dễ chịu lắm, chị cũng đẹp như thế, chị luôn là bầu trời là một người con gái luôn toả sáng nhưng dường như cái xã hội này lại sinh ra những kẻ muốn bôi đen và phá hoại sự kìm hãm đó,chị luôn là một người luôn che chở cho tôi, chỉ tiếc là tôi không thể nói với chị, không thể cho chị biết được hết tình cảm của mình. Em xin lỗi .



Chị đi dường như mọi thứ đối với tôi đều khác đi hơn bao giờ hết, tôi khó tính hơn, thằng hai mặt trong tôi chiếm lấy tôi gần như hoàn toàn, tôi làm lành lại với hà và tiếp tục kế hoạch ích kỷ của mình.











Tạm Biệt Chị

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK