• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Tôi tỉnh dậy,lờ mờ nhìn lại mọi thứ xung quanh, thì ra đang ở trong viện , đầu thì đau nhức haizzz sờ lên đầu một cục u to tướng chắc cũng bằng quả ổi, cố nhớ lại thì cũng chỉ nhớ được vừa lao ra cổng trường thì ăn ngay cây tuýp còn lại thì méo nhớ gì nữa, quay sang thì hà đang bóp tay cho tôi, mặt cứ rưng rưng, tôi giữ tay em lại, nhận ra tôi tình lại, em quàng qua ôm tôi.
Hà: anh ,anh có đau lắm không, còn đau nhiều không. * nức nở*
Tôi: anh đỡ rồi mà, *thơm má*.Được rồi mà em ngồi lại nào không anh đau đấy,mà ai bảo em biết thế.
Hà ngồi hẳn hoi lại vừa kể vừa thút thít, nhìn trẻ con không tả được: lúc tan học em vào luôn, tại ở cổng trường chúng nó đồn ầm lên là anh bị đánh, em lo ,e mới nhờ chị hằng, thì chị bảo anh đang trong viện, em vào luôn.
Tôi: haizz hằng nhiều chuyện quá mà, mấy giờ rồi
Hà: một giờ chiều rồi ạ.
Tôi: thế em ăn gì chưa.
Hà:
pudency.gif
dạ chưa. tại em lo quá, nên em cũng chưa về nhà.
Tôi: mẹ em không bảo gì à. *lau nước mắt cho em * đừng thút thít nữa a giận bây giờ.
Em nhăn mặt: vâng, mẹ em không về trưa thấy bảo bận họp gì đó, tại em lo cho anh em mới thế đấy .
Tôi: thôi được rồi, lại đây nào *tôi kéo em sát vào mình định hôn thì ketttttttt, cửa mở anh tuấn , huy, quốc , bác dương ( bố chị linh ) vào.
Tôi vội buông em ra, chỉnh lại đầu tóc ,
Tôi: chào mọi người.
A tuấn:ái dà khoẻ gớm nhỉ , hồi sức nhanh thế.
Tôi: *cười* d.m e vừa tỉnh hồi cc. cháu chào bác.
Bác dương: um, cháu đỡ rồi chứ.
Tôi: dạ. cháu không sao.
A.tuấn: bác cứ kệ nó, lát nó ra viện lại nhảy nhông nhông ngoài đường cho mà xem.
Tôi:
sleep.gif
trêu em vừa thôi, mà còn vụ kia thế nào rồi ạ.
A.tuấn: giải quyết xong xuôi rồi, chắc mai bố thằng bảo vào xin lỗi mày đấy
Tôi: thế là như nào.?
A tuấn: quốc , m kể cho nó đi.
Quốc: thôi a kể đi. d.m
A tuấn: d.m kể . tao đạp cho gãy nốt tay kia giờ ( thằng quốc bị bó tay trái chắc lúc sáng bị vụt vào tay)
Quốc: um thì hôm mà mày vs tao gặp thằng bảo với con ngọc, hôm mà mày bảo thôi không đánh nó ý , thì hôm sau tao gặp nó đi vs con thảo bên 8a3, tao thấy lạ lạ với nghi nghi rồi nên gọi đội up, đánh xong nó bảo hôm đấy nó cũng chỉ vô tình gặp ngọc, ngọc nhìn thấy mày lúc lên tầng 2 thì cố tình làm thế, chắc kiểu trêu tức mày, còn thằng bảo ức vì bị đánh , nó nghĩ là mày bảo tao đánh nó nên mới xảy ra như thế.
Tôi: d.m như phim ý nhỉ . mà đê mama nó sao sáng nay nó không nói gì nhỉ
QUôc: d.m m đánh nó thế ,nó kể ra để đánh mày thêm à. mà cảm ơn bác dương đi.
Tôi: ơ .
Quốc : ơ a gì, lúc đấy đội bố thằng bảo mang hàng, tí thì mày cũng ăn chém rồi may bác dương tới đấy
Tôi quay sang bác dương: cháu cảm ơn bác
Bác dương: uk. cũng chỉ là hiểu lầm thôi,người quen với nhau giúp được thì bác giúp, um có chuyện này bác muốn nói.
Tôi: vâng. bác cứ nói.
Bác dương: quốc, tuấn, huy mấy đứa ra ngoài được không
Tôi: hà em cũng ra đi, mà quốc mày đưa hả đi ăn xong đưa về hộ tôi nhé.
Quốc: uk
Hà:
pudency.gif
em không sao mà, em muốn ở với anh mà.

Tôi:Trưa đã không ăn gì rồi, em cứ về đi không anh giận đấy,lát a cũng về nhà mà .
Hà: dạ. *mặt tiu nghỉu* có gì nhắn tin ngay nhé,cháu chào bác.
Bác dương: um,cháu về.
Quốc , huy ,tuấn: bố ở lại bọn con về nhé.
Mọi người đi ra khỏi phòng , còn lại tôi với bác,im lặng một lúc tôi nói.
Tôi: cháu đang nghe đây ,bác nói đi ạ.
Bác dương: thực ra tối mấy hôm trước bác đi uống rượu vs mấy anh em,bọn ở gần nhà thi đấu, chúng nó có bảo hôm trước có người thuê chúng nó đánh người ở bên trường *****, bác cũng có hỏi qua là đánh ai, nhưng chúng nó bảo là chưa biết, chỉ nghe bảo là thằng đấy cơ to bên trường văn yên thì định là có gì thì nhờ bác kêu thêm anh em đến hỗ trợ, thì bác cũng nghi nghi rồi, về sau thấy bảo bọn nó xin mỗi thằng bị đánh một ngón tay, bác hơi lo nên sáng nay bỏ việc để qua thì ra là nhóm bọn mày.
Tôi ( vậy là tôi đã bắt đầu bị để ý rồi)
pacman.png
âng cháu cảm ơn bác, làm phiền bác quá.
Bác dương: người nhà với nhau bác cũng không để tâm nhưng cháu nên cẩn thận những ngày tới bác cũng không thể lúc nào cũng bảo vệ cháu được ,phần vì công việc cũng phần vì bác không còn là người trong đấy nữa, cháu hiểu chứ.
Tôi: dạ , cháu hiểu.
Bác dương: cháu hiểu là tốt rồi, thôi bác về, nghỉ ngơi mà chiều ra viện,lúc sáng bác ghé qua bảo ông bà rồi đừng lo,tiền viện phí bác lo xong rồi ,đừng bận tâm nhé
Tôi: dạ, bác thật tốt với cháu.
Bác dương: uk bác còn phải cảm ơn mày nhiều, nhờ mày mà cái linh nó khá hơn không khóc như trước.hôm nào bác cháu mình làm vài chén nhé.lâu lắm rồi.

Tôi: vâng. Bác về ạ.

Còn lại mình tôi, tôi lại nằm suy nghĩ về những ngày sắp tới coi như đây sẽ là thử thách tiếp theo của xã hội này mà tôi phải vượt qua.

Đến chiều thì tôi xuất viện, cũng may chỉ bị một cục u ở đầu vs bầm tím trong người nhưng từ lúc bị phang vào đầu thì từ lúc đó tôi bị chứng hay mất trí nhớ tạm thời.có những việc vừa làm xong thì lại không nhớ gì xong một ngày sau hoăc 1 thời gian thì bất chơt lại nhớ lại. Khó tả lắm.



To be continued....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK