• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Hiện tại bây giờ đang là 17h29p theo giờ ở thành phố frankfurt thuộc bang hessen và bên việt nam là 11h29 cho em gửi lời tới chào các thím, các cô , các chú, các bác và các bạn. đang xem truyện của em như vậy là đã gần hết 1 phần của câu truyện do em viết ra, em cũng muốn chia sẻ cảm xúc của mình đôi chút vê hiện tại

Mọi người có thể gọi em là kẹo hoặc bông hay linh cũng được cơ mà em là con trai , gọi là kẹo vì hồi học tiểu học đó đều là biệt danh của em,, hoàn cảnh thì em cũng nêu ở trên rồi chắc một hoặc hai chap nữa là sẽ kết thúc phần trung học, trẻ trâu thời đó
big_smile.gif
hì. thôi thì cũng vào đề luôn khi em xác định em viết truyện này em biết sẽ bị gạch có, đá có, trêu có, khinh thường có, cảm thông có và sự thương hại cũng gọi là có, các thím đừng lo vì em chấp nhận mọi thứ khi quyết định viết rồi và em sẽ không drop chuyện đâu, mặc dù em mới 17 , cũng chưa thể gọi là trải hết sự đời, vài người nghĩ uk thì thằng này viết về cuộc đời nó mà trong khi mọi chuyện chỉ xảy ra trong vòng mấy năm, vâng đúng là khi em đặt tiêu đề là cuộc đời nó ắt hẳn ai cũng nghĩ rằng em là một người gọi là nhiều tuổi rồi viết về quá khứ hoặc thằng này đang chém gió để câu view nhưng hoàn cảnh mỗi người mỗi khác, mỗi con người đều có những thước phim của cuộc đời mình , e xin đính chính là mọi chuyện xảy ra đều có thật, có một vài tình tiết các thím nghĩ em lấy từ phim hoặc do em đọc nhiều truyện rồi em thêm vào . em công nhận một điều có thể do ảnh hưởng từ một số truyện nên em có thể thêm một vài từ như phim nhưng em viết sát với thực tế của em bây giờ không có thêm một tí gió nào. Thú thật rằng em đang mắc hai căn bệnh đó là run vô căn và parkinson, em sẽ viết cho đến khi không thể viết được nữa hoặc đến lúc mất trí nhớ hẳn, em bây giờ bị chứng hay quên, hoặc mất trí nhớ tạm thời lắm lúc đi xa nhà hơn 1km là quên luôn cả đường về, do vậy tiến độ của truyện có thể lắm lúc lâu lâu em mới tung ra được một chap nên mong các thím thông cảm , em sẽ cố chăm sóc cho đứa con tinh thần đầu tiên này của mình, bất chấp mọi thứ khi viết có một vài chap khi e viết lại nỗi đau lại tìm về, em lại không thể kìm nén được, tính em còn trẻ con nên ...um nhiều người bảo em lắm lúc quá trẻ con, yếu đuối như phụ nữ lúc thì lại cứng rắn như một người trưởng thành, Có thể gọi là hai mặt ạ, em cũng tự nhận mình không tài giỏi gì, học không được tốt, vừa thi tạch tốt nghiệp,lông bông chưa tìm được ra định hướng, may mắn vì được bác ruột cho ra nước ngoài để ổn định lại tinh thần và được gặp lại chị ( chị nào thì các thím cũng biết rồi đấy). CÒn gì nữa nhỉ à .:] có lẽ mọi chuyện em sẽ nói luôn trong truyện không cứ tự nói thế này các thím lại bảo em bị điên.
big_smile.gif
cảm ơn các thím đã đọc

Bức thư chị gửi tôi:

Linh à, lúc em đọc bức thư này thì chắc chị cũng đang ở bên đấy rồi, bảo vui cũng không hẳn mà buồn thì cũng không, vì tương lai thôi linh ạ, ở việt nam có quá nhiều thứ khiến chị phải suy nghĩ, lắm lúc chị không chắc mình có thể chịu được đến lúc nào, có những nỗi đau mà không bao giờ có thể nguôi ngoai được, chị rất vui vì được quen em ,
smile.gif
Có thể nói khi quen em,em khiến cho chị cảm thấy mọi thứ thật thoải mái hơn, ,bình yên hơn, em có còn nhớ không, lần đầu gặp em, chị đã chửi em như thế nào rồi em không bận tâm đến chuyện đó vẫn ở bên cạnh an ủi chị, em khiến chị rất tò mò về em, khi biết hoàn cảnh của em , chị rất thương em ,chị không nghĩ rằng em phải chịu nhiều thứ như thế, mỗi người đều có một nỗi buồn riêng , những tâm sự giấu kín không hiểu vì sao khi nói chuyện với em chị thấy rất thoải mái, cảm thấy rằng niềm tin quay trở lại mình có thể đặt vào chính là em, chỉ tiếc rằng tuổi tác chênh lệch,chị ngày càng già đi, em thì ngày càng trưởng thành , chị , chị rất yêu em, em có biết không,muốn nói với em lắm, nhưng chắc không thể nữa, nhiều lúc đi chơi với em ,chị cứ mong chờ em nói rằng : chị à, em yêu chị, nhưng chắc không được rồi phải không,mọi thứ như quá muộn, chị hận, hận mọi thứ,cuộc sống này rồi xã hội tại sao lại bất công như thế,em có nhớ lúc em nói rằng em tán ngọc, chị có ủng hộ không. Lúc đó chị buồn lắm, mọi thứ như tan biến vậy, nỗi lo sợ mất em,nhưng chị chấp nhận vì biết rằng em cần tình yêu đó, chị cũng tin rằng tình yêu có thể giúp em hạnh phúc nhưng nghiệt ngã phải không , em chia tay ngọc, tồi tệ hơn là chỉ vì cái lý do đó, rồi hôm em uống rượu với chị bị tai nạn ,lúc đó chị sợ lắm,rất sợ, cùng với nỗi bực tức chị chỉ muốn lên tận trường đánh ngọc , đánh vào cái người mà chị đã nghĩ rằng đem lại được hạnh phúc đó, nhưng lại nghĩ đến em, em từng bảo rằng mọi chuyện cần phải bình tĩnh nóng vội là hỏng hết mọi thứ, chị lại từ kiềm chế được mình , nhưng đau lắm linh ạ, nhìn thấy những vết thương trên người em, nhìn thấy em cười tươi nhưng em đang buồn , em có biết chị đau thế nào không,lắm lúc muốn được ôm em nhưng rồi chị lại nghĩ chỉ là ôm chị em thôi mà, không bao giờ có thứ gọi là tình yêu được. Đời phũ lắm, chứng kiến em thay đổi, chứng kiến bản chất của em ngày càng biến đổi theo từng ngày rồi khi em nói rằng: Cuộc đời này những người như chị em mình sẽ không bao giờ có cái gọi là tình yêu đúng không.Đời mà phũ lắm, chị xin lỗi khi phải ra đi , để em ở lại tự chống chịu mọi thứ, chị xin lỗi vì không thể cùng em chống lại cái xã hội,xin lỗi vì để em một mình, trước lúc chị bay , chị rất muốn gặp em , người mà chị yêu , yêu nhiều lắm nhưng không được, chị không muốn mềm yếu,nếu được hãy đợi chị,đợi chị đến một ngày chị trở về, chị không quan tâm mọi thứ ra sao, lúc đó em như thế nào, chị không cần biết trong thời gian đó em yêu những ai, làm gì , chị chỉ cần nếu em còn một chỗ nào đó cho chị,Khi chị trở về chị sẽ ở bên em, không phải với tư cách một người chị mà là người yêu , linh ạ. em yêu anh.
big_smile.gif
chị nhát quá đúng không khi không thể nói thẳng trước mặt em , đợi chị nhé, cố gắng ăn nhiều vào, cố gắng đừng nghĩ ngợi nữa. cố lên , không phải vì chị , thì cũng là vì bản thân em. Để thay đổi lại mọi thứ.
sweet_kiss.gif
yêu em chàng trai trẻ con.

Cho đến bây giờ cũng 3 năm rồi , khi tôi nhận được bức thư đó và khi tôi sang gặp chị, hai chị em đều đã trưởng thành, nhưng suy nghĩ , mọi thứ thay đổi nhiều lắm . chỉ ước được trở về những ngày tháng đó nhưng quá khứ là quá khứ rồi và phải tiếp tục chiến đấu với thực tại. Cảm ơn chị

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK