Mục lục
Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 141

Nữ sinh bị điểm danh đỏ mặt lên, thẹn quá hóa giận: “Cô vu khống! Diệp Mộc Châu, cô dám loan tin đồn nhảm về tôi!”

Diệp Mộc Châu nhàn nhạt: “Ồ, xin lỗi nhé”.

Nữ sinh kia tức hổn hển: “Chỉ xin lỗi thôi là xong à? Cô loan tin đồn nhảm về tôi, sao cô không đi chết đi!”

Diệp Mộc Châu kinh ngạc nói: “Cô không tha thứ cho tôi? Tôi chỉ là loan tin đồn nhảm thôi mà, tôi đã xin lỗi cô rồi, tại sao cô không tha thứ cho tôi, làm người không phải nên rộng lượng một chút à?”.

“Cô… Nữ sinh muốn phản bác, lại phát hiện lời nói này là mình vừa nói với Diệp Mộc Châu.

Cô ta tức giận đến mức run rẩy cả người, nhưng không tìm được lý do phản bác!

“Khuyên người rộng lượng, trời đánh thánh vật” Diệp Mộc Châu cười cười.

“Dao không rạch vào trên người các người thì các người không biết đau, từng người ép tôi tha thứ, còn em nữa, em gái tốt của chị, topic là em và Tường Linh Lan phát ra, Cố vấn Trương hiểu lầm cũng là vì em, người tung tin đồn nhảm đầu

tiên là em, lại ở đây chỉ trích chị bụng dạ hẹp hòi?”

Có vài nữ sinh cũng cảm thấy Diệp Mộc Châu nói rất đúng.

Dù sao cũng là Diệp Khánh Thy tung tin đồn nhảm trước, nhưng Diệp Khánh Thy có bối cảnh, cho nên không bị khai trừ, nhưng không bị khai trừ không có nghĩa là không ai nhớ đến chuyện này.

Diệp Khánh Thy có mặt mũi gì mà ép Diệp Mộc Châu tha  thứ?

“Tôi, tôi.” Diệp Khánh Thy không ngờ mình sẽ bị điểm danh, thân thể lảo đảo, che mặt khóc như mưa.

“Chị à, em biết chị không thích em, nhưng chị cũng đừng nói em như thế… Em vẫn luôn muốn thân thiết với chị, tại sao chị không cho em có cơ hội này.”

Trương Lệ thấy Diệp Mộc Châu xoay người đi, cô ta nghĩ đến sự uy hiếp của những kẻ kia, rốt cuộc hung hăng cắn răng, bỗng nhiên xông ra ngoài–

“Diệp Mộc Châu, cô ngạo khí cái gì chứ? Ban đầu tôi có nói sai hay sao? Cô chính là được bao nuôi! Là cô đi tìm gã đàn ông lớn tuổi kia, ép Hiệu trưởng khai trừ tôi, còn không cho phép tôi nói ra sự thật! Tôi cho rằng nếu tôi giữ bí mật thì có thể trốn qua một kiếp, không ngờ cô lại có lòng muốn giết người diệt khẩu!”.

“Lúc những kẻ kia đến giết tôi, đều đã nói hết rồi!”

Cô chính là một con tiện nhân được bao nuôi, ngủ với mấy gã đàn ông lớn tuổi, bảo gã đàn ông lớn tuổi kia phái người truy sát tôi, cô không biết xấu hổ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK