Mục lục
Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246

Điều này không khỏi khiến người ta nghi ngờ rằng, trong những cuộc thi trước đó, liệu Chu Chính Hà có phải cũng thông qua việc gian lận nên mới có được thành tích tốt?

Bởi vì đố kỵ với Diệp Mộc Châu mà ông ta đã vu khống cố, suýt chút nữa huỷ hoại một mầm mống tốt. Vậy những năm qua đã có biết bao nhiêu người bị huỷ hoại dưới tay ông ta?

Trước khi rời đi, Diệp Mộc Châu liếc mắt về phía Diệp Khánh Thy..

Cô chỉ thản nhiên nhìn cô ta, nhưng lại khiến Diệp Khánh Thy run rẩy cả người.

“Anh Ngạn Lâm, không ngờ thầy Chu lại là người như vậy. Lần này em và ba đã hiểu lầm chị rồi, liệu chị ấy có càng hận bọn em thêm hay không…”

Hoắc Ngạn Lâm buông bỏ vẻ mặt nghi ngờ, Khánh Thy cũng chỉ có lòng tốt, sợ Mộc Châu đi nhầm đường nên không thể trách cô ta được.

“Em đừng lo lắng, anh đi giải thích rõ với Mộc Châu. Em cũng chỉ muốn tốt cho cô ấy, cô ấy sẽ hiểu được thôi.”

Bên ngoài hội trường thi đấu.

Hoắc Việt Bách thu ánh mắt hài lòng về: “Ừm, không tồi”

Lâm Khiếu Phương toát mồ hôi, trong mắt ngài Cửu biểu hiện của bà chủ chỉ là không tồi thôi sao?

Chuyên gia tình yêu Lâm phó quan lại sắp online rồi.

Anh ta tận tình khuyên bảo: “Ngài Cửu, đợi lát nữa bà chủ ra ngoài thì anh không được chỉ nói mỗi một câu “không tồi” thôi đâu. Anh phải khen cô ấy, khen cho bà chủ cảm thấy hài lòng. Như vậy bà chủ mới vui vẻ!

Hoắc Việt Bách chậm rãi liếc mắt nhìn anh ta.

Lâm Khiếu Phương giống như bị uy hiếp: “Lần trước cái người Tạ Lâm đó không đẹp trai bằng anh, cũng không giàu có bằng anh, nhưng tại sao bà chủ lại nói chuyện với anh ta? Chẳng phải là vì anh ta có cái miệng biết ăn nói hay sao? Lỡ như anh ta đào góc tường của anh đi thì phải làm sao bây giờ? Ngài Cửu, anh phải học tập cho tử tế”

Tạ Lâm…

Hoắc Việt Bách đột nhiên nhíu mày, tại sao lần trước Diệp Mộc Châu lại nói chuyện với Tạ Lâm?

Cô và Tạ Lâm không quen biết nhau mới đúng.

Nhưng mấy lời của Lâm Khiếu Phương cũng rất đúng, đúng là có vài người thật sự muốn đào góc tường nhà anh.

Anh nhếch môi, nở nụ cười đầy ẩn ý.

Diệp Mộc Châu vừa mới ra khỏi sảnh lớn của cuộc thi đã nhìn thấy Hoắc Việt Bách đứng đợi trước cửa.

Hôm nay tâm trạng của cô rất tốt, nhanh chóng ngồi vào ghế sau.

Lâm Khiếu Phương nháy mắt với Hoắc Việt Bách: Khen đi, mau khen đi ngài Cửu!

Hoắc Việt Bách nói chậm rãi: “Trong lúc dịch em dùng một từ không được hợp cho lắm, đổi thành bốn chữ “chung sống đến già” sẽ hợp với cảm xúc hơn.”

Lâm Khiếu Phương: “..”

Tôi bảo anh khen, khen! Chứ đâu có bảo anh chỉ ra lỗi sai của bà chủ! Ngài Cửu, rốt cuộc anh có làm được không vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK