Mục lục
Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 245

Một người liên tiếp giành quán quân trong năm năm của Cuộc thi Phiên dịch cần để ý đến Chu Chính Hà sao? Cô muốn thắng Chu Chính Hà là chuyện hết sức đơn giản, cần gì phải gian lớn?

Vẻ mặt của Chu Chính Hà bỗng tái nhợt.

Diệp Khánh Thy ở dưới bục phải cắn chặt vào môi mới không để mình gào thét lên.

Diệp Mộc Châu… Diệp Mộc Châu mà lại là quán quân thiên tài đầu tiên được ca tụng đó sao? Không thể nào, không thể nào…

Cả đời này cô ta đều phải giẫm lên đầu Diệp Mộc Châu, tại sao mình lại thua được, tại sao…

Từ đầu đến cuối ánh mắt của Diệp Mộc Châu đều vô cùng bình tĩnh và thờ ơ, trong treo nhưng vẫn lạnh lùng, hờ hững.

Cô nhìn Chu Chính Hà, người đó cứ như bị sét đánh mà loạng choạng lùi về sau vài bước.

“Cô là quán quân, cô mà lại là quán quân… Tại sao nhà họ Diệp không biết, tại sao nhà họ Diệp đều nói cô là đồ bỏ đi, tại sao.”

Chu Chính Hà biết mình đã thua rồi, ngày hôm nay thể diện cả đời ông ta đã mất sạch sẽ.

Ông ta không dám nghe những lời người xung quanh nói, chỉ biết trốn chui trốn nhủi.

“Ông Chu Chính Hà, đợi đã, ông tưởng chuyện này đã xong rồi sao?”

Charlie sai người chặn ông ta lại, đột nhiên quát lớn: “Ông nói đúng, hôm nay thật sự có người đã gian lận. Mà người gian lận đó cũng chính là ông”.

Lúc này trên màn hình lớn phía sau chợt hiện lên một đoạn video của camera giám sát, trên. đó có một người đang lén lén lút lút lẻn vào văn phòng của nhóm ra đề…

Chu Chính Hà không dám tin, trợn tròn mắt.

Tất cả mọi người dưới bục đều kinh ngạc.

Người ở trong camera không phải là Chu Chính Hà thì còn có thể là ai?

Ông ta đứng trong bóng tối, trộm được đề bài của cuộc thi. Sau khi lấy điện thoại ra chụp ông ta liền rời đi.

Tất cả mọi thứ đều được camera ghi lại…

“Như vậy chẳng phải là vừa ăn cướp vừa la làng sao? Ông ta mới là người gian lận, vậy mà còn vu khống cho Diệp Mộc Châu?”

“Bên ngoài thì ông ta ra vẻ trang nghiêm, nói cái gì mà mình là Bậc thầy phiên dịch. Nhưng thật ra chỉ là một kẻ phế vật đố kỵ với Diệp Mộc Châu”

“Đợi đã, Chu Chính Hà gian lận mới được 8.6 điểm, Diệp Mộc Châu không gian lận nhưng lại được 10 điểm… Điều đó chứng tỏ thực lực của hai người họ đúng là một người là trời, một người là đất”

“Sau này có lẽ Chu Chính Hà phải rút khỏi giới phiên dịch rồi, mất mặt quá…”

Chu Chính Hà choáng váng, có vô số người đang khinh thường, châm biếm và chửi rủa ông ta giống như thuỷ triều dâng cao. Ông ta cảm thấy hoa mắt chóng mặt, ngón tay run rẩy chỉ vào Diệp Mộc Châu nhưng lại không có dũng khí để nói ra bất kỳ lời uy hiếp nào.

Đầu ông ta đột nhiên trở nên trống rỗng, cơ thể mềm nhũn cứ như vậy mà ngất xỉu.

Nhưng không có ai đồng cảm với ông ta, nhóm tổ chức cuộc thi cũng chỉ cho nhân viên y tế khiêng ông ta đi, sau đó tiếp tục tiến hành cuộc thi.

Một Bậc thầy phiên dịch nổi tiếng trong nước không chỉ thua bởi một sinh viên, điều đáng xấu hổ hơn là ông ta còn gian lận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK