Lúc Cố Kiều Niệm đến.
Thì Cung Dịch đã ở đó rồi.
Nhìn thấy Cố Kiều Niệm đến.
Anh nhìn cánh tay cô, sau khi xác nhận rằng cô nghe lời thì mới tới bên cạnh đồng đội.
Đồng đội của Cung Dịch.
Vẫn là đám người đó nhìn rất lợi hại.
Nhưng thực tế thì là những anh chàng ngốc nghếch.
Cố Kiều Niệm cũng chú ý đến ánh mắt Cung Dịch.
Dù sao cũng là người từng bị phản bội vô cùng thê thảm.
Cung Dịch để lộ nhiều sơ hở lớn như vậy.
Đáy lòng Cố Kiều Niệm vô cùng bất an.
Nhưng nghịch lý thay.
Vừa rồi trong nháy mắt khi thấy Cung Dịch.
Như…
Có một âm thanh đang nói cho cô biết.
Người đàn ông này mãi mãi sẽ không phản bội cô.
Dù là kiếp trước hay kiếp này.
Cố Kiều Niệm chưa bao giờ có ý nghĩ đó với mọi người.
Kể cả Chu Chu.
Cô cũng không nghĩ đến việc Chu Chu sẽ ở cạnh mình mãi mãi.
Cái từ mãi mãi này.
Vốn vừa lãng mạn vừa hư ảo, còn rất nặng nề.
Cố Kiều Niệm rủ mắt.
Cô không muốn mang chuyện tình cảm riêng tư vào trong công việc nên nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm trạng của mình.
“Vưu Vi vắng mặt ư?”
Vừa đến khu cố vấn.
Cố Kiều Niệm chợt nghe thấy Hứa Hi Nghiên hỏi Vưu Vi.
“Bị bệnh.” Khúc Mộc trả lời: “Vừa rồi tôi nhìn thấy nhân viên công tác đưa anh ta đến phòng y tế rồi, đầu đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.”
“A…” Hứa Hi Nghiên khẽ nhíu mày, liếc nhìn Cố Kiều Niệm một cái: “Khổ thân thật đấy.”
Trước màn ảnh.
Hứa Hi Nghiên thể hiện rất tốt hình tượng một cố vấn quan tâm đến thực tập sinh.
Đợi tới lúc quay phim đi rồi.
Hứa Hi Nghiên ngồi xuống bên cạnh Cố Kiều Niệm.
“Tôi nghe nói cô dẫn Cung Dịch đi trước mặt công chúng?”
Cố Kiều Niệm nhìn về đám thiếu niên đang náo loạn thành một đoàn phía trước.
“Đúng vậy, hâm mộ à?”
Tâm tình Cố Kiều Niệm vốn không tốt lắm.
Hứa Hi Nghiên còn đến chọc cô.
Nên đương nhiên cô không tỏ ra thái độ tốt đẹp gì.
Hứa Hi Nghiên bị Cố Kiều Niệm hỏi lại thì nghẹn họng.
“Chị Kiều Kiều, em không có hứng thú với cậu ta, hơn nữa cũng khuyên chị nên đổi người đi.” Hứa Hi Nghiên âm dương quái khí nói: “Gần đây em nghe được không ít chuyện về cậu ta, chị biết cậu ta khong minh bạch với bao nhiêu lão đại cấp trên trong giới không?”
Cố Kiều Niệm khoác tay lên trên lan can.
Lại bắt đầu gõ lên đó.
Lần này rõ ràng có dùng lực.
“So với loại nhìn thì dè dặt nhưng thực tế là trà xanh có hành vi phóng đãng này như cậu ta, em cảm thấy Vưu Vi còn tốt hơn, ôn nhu cẩn thận lại săn sóc.”
“Tốt như vậy mà cô không giành lấy?” Cố Kiều Niệm hỏi lại với giọng lạnh buốt.
Nói cả buổi chỉ để chào hàng Vưu Vi sao?
Hai người này thông đồng cùng nhau khi nào vậy?
Hứa Hi Nghiên: “…”
Sao Cố Kiều Niệm lại không biết xấu hổ mà mua bản thảo sống chung ấm áp của cô ta?
Cô ta lớn đến vậy rồi, loại người yêu ma quỷ quái gì mà chưa từng tiếp xúc?
Chưa từng gặp phải người khó sống chung như Cố Kiều Niệm.
Trên thực tế.
Cô ta căn bản chưa từng nghĩ sẽ buông tha Cung Dịch.
Người đàn ông này càng không muốn cô ta thì cô ta lại càng muốn đoạt lấy.
Khinh thường mình?
Vậy thì chờ bị cô đùa giỡn rồi đá đi nha!
Nhưng vật trở ngại Cố Kiều Niệm này vắt ngang trước mặt cũng rất phiền phức.
Hôm qua cô ta ngồi cùng với Vưu Vi.
Mấy lần phát hiện Vưu Vi nhìn chằm chằm về hướng Cố Kiều Niệm và Cung Dịch, vẻ mặt tràn ngập oán niệm.
Cô ta cũng là một người tinh tế.
Trong lòng bỗng có manh mối.
Nghĩ đến việc nếu như tác hợp Cố Kiều Niệm và Vưu Vi.
Vậy Cung Dịch kia không phải lại rơi vào tay mình nhào nặn một lần nữa sao?
Nhưng tuyệt đối không ngờ đến.
Mình chửi bới Cung Dịch thế này.
Mà Cố Kiều Niệm nghe xong không có chút phản ứng nào?
“Hiện tại em không cần những thứ này, chỉ đưa ra cho chị Kiều Kiều tham khảo chứ không có ý gì khác.” Hứa Hi Nghiên nói.
Cố Kiều Niệm nhìn cô ta một cái.
Sau đó đột nhiên nhướng mày, mỉm cười.
“Tham khảo giúp tôi, cô rảnh rỗi vậy à? Xem ra tôi phải giúp cô tìm chuyện để làm mới được.”
Hứa Hi Nghiên: “…”
Cô ta đột nhiên có một dự cảm không lành.
Không lâu sau.
Thực tập sinh và cố vấn bắt đầu chia đội rồi.
Bởi vì thực tập sinh rất đông.
Nên cùng ghi hình ở một nơi thì không thích hợp.
Vì thế tổ tiết mục chia ra làm năm hạng mục thi đấu.
Nhóm người cố vấn và năm khách mời tạm thời mỗi người dẫn dắt một nhóm.
Cố Kiều Niệm làm PD kiêm người chủ trì hôm nay.
Vẻ mặt cô tươi cười ôn nhu cầm nhiệm vụ dẫn dắt các thực tập sinh tiến hành cuộc thi chạy đường dài vòng quanh đường biển giao cho Hứa Hi Nghiên.
Quá trình cụ thể thảm bao nhiêu.
Thì Cố Kiều Niệm không rõ.
Dù sao thì sau nửa tiếng.
Phía trước đã truyền tới tin tức Hứa Hi Nghiên bị cảm nắng té xỉu, rời đi sớm.
“Đoạn đường này cô ta không hề xuống, chỉ ở trên xe tổ đạo diễn, khi bị thúc giục thì mới xuống xe, hoàn toàn không bị cảm nắng, giả bộ đấy!”
Chu Chu dẫn biên đạo đến cho Cố Kiều Niệm, lúc này cô ấy tỏ vẻ buồn nôn.
“Vừa rồi em mới từ bên tổng giám đốc Nghiêm tới, tổ quay phim đang liên lạc với anh ấy đấy. Chị cũng biết tác phong của Hứa Hi Nghiên rồi, với loại chuyện này thì chắc chắn cô ta sẽ mua hotsearch, tổ chế tác có lẽ sẽ bị chửi trên hotsearch nên tủi thân đến cùng cực.”
Cố Kiều Niệm cười cười: “Tốt nhất cô ta nên mua hotsearch.”
“Hả?” Chu Chu kinh ngạc nhìn sang Cố Kiều Niệm: “Tổng giám đốc Nghiêm cũng nói thế.”
“Nghiêm Trình Thành cũng không phải người chế tác khác.” Cố Kiều Niệm nói một cách chậm rãi: “Nhìn xem kết quả của Vưu Vi hôm nay sẽ biết được, Hứa Hi Nghiên dám huỷ sân khấu của anh ta, gây phiền phức cho anh ta thì người thảm sẽ chỉ có Hứa Hi Nghiên.”
“Sân khấu?” Gương mặt Chu Chu kinh ngạc: “Không phải anh ta bị bệnh sao?”
“Trước một đêm anh ta đã chọc đến Nghiêm Trình Thành, sáng nay đã bệnh
đến phải đưa đi bệnh viện em cảm thấy trùng hợp đến vậy à?”
“Nhưng mà…”
Cố Kiều Niệm nhếch miệng cười cười.
“Hứa Hi Nghiên bị đưa đến phòng y tế rồi à? Vưu Vi cũng ở chỗ đó?”
“Đúng vậy, trên đảo chỉ có một phòng y tế.” Chu Chu gật đầu.
Cố Kiều Niệm cười càng rực rỡ hơn.
Vẻ mặt Chu Chu tràn đầy nghi hoặc.
“Cái này có gì đáng để vui sao?”
Cố Kiều Niệm không nói chuyện.
Cũng không hẳn là vui vẻ.
Chẳng qua là cô cảm thấy buồn cười.
Có đôi khi, vận mệnh thích trêu chọc người ta như vậy.
Vưu Vi đắc tội Nghiêm Trình Thành, tiền đồ ắt trở nên gian nan.
Thậm chí có khi không còn tiền đồ nữa.
Lúc này cũng là thời điểm mà anh ta khát khao có đường lui nhất.
Hứa Hi Nghiên đang lúc hot.
Chưa nói tới việc có nhiều tiền.
Chỉ nói nuôi dưỡng một tiểu bạch kiểm thì chắc chắn là không vấn đề gì.
Trước mắt Vưu Vi không còn lựa chọn khác, anh ta cũng không có thời gian để chọn.
Nên Hứa Hi Nghiên hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất của anh ta.
Tuy Hứa Hi Nghiên chướng mắt Vưu Vi.
Nhưng…
Loại hèn hạ như tên này.
Anh ta luôn có cách.
Sau khi kết thúc ghi hình cả ngày.
Nghiêm Trình Thành còn cho người làm tiệc tối.
“Nghe nói toàn bộ thành viên nhóm đàn ông mặc vest đen, vừa rồi em đi ngang qua phòng trang điểm tạm thời của bọn họ, đẹp trai đến mức chân em muốn rụng rời!” Cố Kiều Niệm đã thay xong lễ phục dự tiệc, đang trên đường đến hội trường thì Hách Tiểu Điềm không ngừng hưng phấn bên tai cô.
“Ai nấy đều vai rộng, eo thon, chân dài, chậc chậc chậc, đêm nay chính là bữa tiệc thịnh soạn của những cô nàng chúng ta!”
Đang nói.
Thì đã đến đại sảnh tiệc tối.
Cố Kiều Niệm giả bộ đứng đứng trên thảm đỏ ở cửa, phối hợp với nhân viên công tác chụp mấy tấm hình rồi kí tên lên bảng.
Sau đó nhân viên công tác giúp cô đẩy cửa lớn ra.
Ngược sáng.
Cố Kiều Niệm liếc mắt một cái đã thấy thân ảnh quen thuộc.
Ngơ ngẩn trong nháy mắt.
Trong ánh sáng chính là bóng dáng cao lớn rắn rỏi kia.
Hai tháng trước.
Khoảng thời gian cô nửa tỉnh nửa ngủ ở bệnh viện.
Cứ tưởng rằng khi đó nằm mơ dáng người ấy đứng trước giường bệnh của mình.
Nay đã chồng chéo lên nhau một cách hoàn mỹ.
“Con trai, a a a, con trai của ta! Mẹ ơi! Ông trời ơi! Con trai của tôi đẹp trai quá! Cái này mẹ nó thần tiên hạ phàm cũng chỉ có vậy là cùng!”
Hách Tiểu Điềm hưng phấn đến sắp ngất đi.
Nhưng Cố Kiều Niệm đối mặt với người mặc vest đen.
Cung Dịch đẹp đến mức hoàn mỹ…
Máu me toàn thân.
Hạ xuống lớp băng lạnh.
Cung Dịch…
Đi qua phòng bệnh của cô.
Danh Sách Chương: