Với những gia đình giàu sang quyền thế, chuyện liên hôn thương mại rất phổ biến.
Lúc trước nhà họ Cung cũng đã từng nhắc tới chuyện đó với Cung Dịch, muốn anh chọn một người hợp ý mình trong các con gái nhà tài phiệt nhưng Cung Dịch không thèm để ý đến. Khi đó anh vốn không nghĩ đến chuyện tìm một người phụ nữ gây rắc rối cho mình.
Nhưng mà bây giờ...
"Hơn nữa, cha thấy nữ minh tinh không phải là thứ gì tốt, nói không chừng chính cô ta đã mua những hot search này. Ai mà không muốn trở thành mợ chủ của tập đoàn Vân Đỉnh chứ… Cung Dịch à, con vẫn chưa nói với cô ta về tài sản thừa kế của con đúng không?"
Cung Dịch từ từ đi về phía Cung Tư Dương. Ông ta còn cho rằng anh đã nghe theo lời nói của mình.
Còn sự lạnh lùng của anh, có khi nào anh tỏ ra ấm áp với ai đâu?
"Cung Dịch à, trong các mặt khác con rất tài giỏi và là một thiên tài hiếm có, nhưng về mặt đạo lý đối nhân xử thế con vẫn còn thiếu sót, vì vậy hãy nghe theo những lời nói của cha con đi." Ngũ Dao cũng lên tiếng.
"Ông vừa mới nói ai không phải là thứ tốt?" Cung Dịch cao hơn Cung Tư Dương một cái đầu, khi anh nói chuyện với ông ta, anh phải cụp mắt nhìn xuống.
Cả người Cung Dịch vốn đã kiêu ngạo lạnh lùng lại nhìn Cung Tư Dương như vậy.
Trong lòng Cung Tư Dương chỉ có một câu, rõ ràng ánh mắt của thằng súc sinh này đang coi thường ông ta!
"Chính ông là người đã lan truyền vụ tai tiếng tình dục đó rồi tìm thủy quân khắp nơi, nói cái gì mà đây là sự thật, nói cô ấy xứng… hừm..."
Cung Dịch giơ tay lên.
Bụp.
Cung Tư Dương bị anh đánh trật khớp hàm, ông ta không quá đau nhưng lại không mở miệng nói nổi.
"Cung Dịch, ông ấy là cha ruột của con, sao con dám đánh ông ấy!" Ngũ Dao sững sờ.
Thực lòng mà nói, từ khi biết ở bên ngoài Cung Tư Dương còn có đứa con trai là Cung Dịch đến giờ, bà ta rất ít khi gặp anh, cũng chỉ nói chuyện mấy lần. Có nhiều người nói rằng Cung Dịch kế thừa hết gen thiên tài của mẹ ruột, nhưng anh lại là một con quỷ. Mà Ngũ Dao vẫn luôn khinh thường Cung Dịch, đứa trẻ mười mấy tuổi có gì đáng sợ chứ?
Đúng thế.
Bà ta luôn xem Cung Dịch là một đứa con riêng thấp hèn.
"Ư, ư, ư."
Cung Tư Dương muốn nói chuyện nhưng vì bị trật khớp hàm nên khi mở miệng nói nước miếng chảy ra dính vào bộ âu phục đắt tiền khiến cho ông ta cực kỳ xấu hổ.
"Người bị tôi đánh cũng không ít đâu?" Cung Dịch nhìn về phía Ngũ Dao, lạnh lùng gọi: "Dì."
Đột nhiên Ngũ Dao cảm thấy ớn lạnh cả người.
Hình như Cung Dịch không phải gọi dì, mà là một lời nguyền gì đó vô cùng đáng sợ có thể khiến cho bà ta chết ngay tại chỗ.
"Cung Tư Dương, ông nhầm rồi."
Cung Dịch duỗi tay để lấy khăn tay từ trong túi áo âu phục của Cung Tư Dương rồi lau bàn tay vừa mới làm trật khớp hàm của ông ta, sau đó anh ném chiếc khăn tay mấy ngàn đó vào thùng rác.
"Là tôi quấn lấy Cố Kiều Niệm, cũng là tôi chủ động dụ dỗ cô ấy, bây giờ tôi còn bị cô ấy bỏ mặc."
Anh nói một cách chậm rãi. Giữa hai lông mày của anh tràn đầy vẻ kiêu ngạo, giống như đây là một chuyện đáng tự hào vậy.
Cung Tư Dương và Ngũ Dao đều vô cùng kinh ngạc.
Giây tiếp theo, Cung Dịch giương mắt nhìn về phía cha mình, ánh mắt anh cực kỳ lạnh lùng không có chút độ ấm nào.
"Cố Kiều Niệm là cục cưng bảo bối của tôi, ông và người nhà họ Cung không được phép động đến cô ấy đã hiểu chưa?"1
Cung Tư Dương giống như mắc xương trong họng.
Cung Dịch không chờ ông ta trả lời, trực tiếp rời đi.
Anh không cần câu trả lời của ông ta.
Đây là một lời thông báo, anh không cần biết ông ta có đồng ý hay không.
"Đây chính là đứa trẻ do người phụ nữ quái vật đó sinh ra!" Sắc mặt Ngũ Dao trắng bệch, nói: "Ai bảo ông háo sắc! Giờ thì hay rồi, một con quái vật sinh ra một con quỷ, lại còn khống chế hết tài sản của cha và nắm trong lòng bàn tay tính mạng của gia đình chúng ta! Ông vui rồi chứ!"
Cung Tư Dương tức giận đến mức giậm chân. Bữa tối chắc chắn không thể ăn được rồi.
Khi đưa Cung Tư Dương đến bệnh viện của dòng họ để chữa trật khớp hàm, Ngũ Dao mắng suốt cả dọc đường.
Sau khi chữa trật khớp hàm xong, Cung Tư Dương chán nản quay trở về nhà.
Bà cụ Cung cũng là bà nội của Cung Dịch đang chờ ở trong phòng khách. Mặc dù khuôn mặt bà ta đã già nhưng vẫn có thể nhìn ra được dáng vẻ khoan thai phú quý của bà cụ này đã từng xinh đẹp như thế nào.
Không chờ bà cụ hỏi, Ngũ Dao đã khóc lóc, thêm mắm thêm muối nói với bà cụ về nguyên nhân hậu quả của việc Cung Dịch làm trật khớp hàm của Cung Tư Dương.
"Chỉ vì một diễn viên không được công khai kia!" Ngũ Dao khóc đến mức suýt nữa thì ngất đi nói: "Trước mặt nhiều người như vậy, nó trực tiếp làm trật khớp hàm của Tư Dương! Mẹ, con thực sự rất sợ hãi!"
"Rốt cuộc lai lịch của Cố Kiều Niệm này là gì?" Bà cụ nhíu mày hỏi, bà ta hoàn toàn không quan tâm tới sự xung đột giữa Cung Dịch và Cung Tư Dương.
Dù sao... Cung Dịch là một người có tính cách chống đối xã hội, bà ta không mong đứa con riêng này sẽ hiếu thảo và thân thiện. Nhưng chuyện liên hôn thương mại liên quan đến sự phát triển lớn mạnh của gia đình, tuyệt đối không thể thuận theo tính cách đó của Cung Dịch.
"Chỉ là một diễn viên mà thôi, cô ta không có xuất thân đặc biệt, bối cảnh gia đình không có, cũng không biết cha mẹ là ai!" Sắc mặt Cung Tư Dương tràn đầy khinh thường nói.
"Con tìm một cơ hội đi, mẹ muốn gặp cô ta." Bà cụ lạnh lùng lên tiếng.
Cung Tư Dương sửng sốt vội vàng nói: "Mẹ, không được đâu, hôm nay Cung Dịch đã cảnh cáo con, còn nói Cố Kiều Niệm là cục cưng bảo bối của nó..."
"Mẹ là bà nội của nó, mẹ đi gặp cô ta thì sao chứ?" Bà cụ đứng dậy: "Con cứ làm theo lời mẹ đi, nếu Cung Dịch muốn gây rắc rối thì nó sẽ đến tìm mẹ."
Sau khi bà ta nói xong, sắc mặt u ám quay trở về phòng. Còn vợ chồng Cung Tư Dương, ông nhìn tôi rồi tôi lại nhìn ông, biểu cảm hai người trông vô cùng nghiêm túc.
Đặc biệt là Cung Tư Dương.
Người khác không biết Cung Dịch tàn nhẫn như thế nào nhưng mà ông ta biết rất rõ. Sau lần sâu rượu như chết đó, ông ta suýt nữa thì bị anh ăn tươi nuốt sống, tài sản bị mất vẫn chưa lấy lại được.
*
Sự lo lắng bên nhà họ Cung đương nhiên Cố Kiều Niệm sẽ không biết.
Chu Chu đã bực mình một lúc lâu rồi. Sau khi an ủi xong cô ấy, cô mới quay trở về phòng. Cô lại liên hệ với Từ Lâm.
Mấy tháng này, Từ Lâm gần như xử lý hết những doanh nhân giàu có đã hại chết em gái cậu ta. Một hai người còn lại cũng đã nằm trong lưới rồi.
Cố Kiều Niệm đang nghe điện thoại. Cô nói ngắn gọn súc tích với Từ Lâm về việc của nhóm đạo diễn rác rưởi này.
Có lẽ Từ Lâm đã nghĩ đến cái chết bi thảm của em gái mình, điều đó khiến cậu ta vô cùng tức giận và đã đồng ý làm chuyện này mà không hề suy nghĩ.
"Lúc trước số tiền chị đưa cho tôi là đủ rồi, chuyện lần này chị không cần phải trả thêm tiền đâu." Trước khi cúp điện thoại, Từ Lâm nói.
"Được thôi." Cố Kiều Niệm đáp lại.
Điện thoại đã bị cúp rồi.
Từ Lâm đã chết như vậy trong thế giới của mình, thực sự rất đáng tiếc. Ở lĩnh vực máy tính, dù là lập trình hay là một hacker, cậu ta cũng cực kỳ giỏi.
Mấy tháng này, Cố Kiều Niệm đã mang lại cho Từ Lâm những nguồn tài nguyên kinh tế cực kỳ lớn. Hơn nữa bản thân cậu ta cũng có ý muốn tiến về phía trước nên năng lực của bản thân cũng phát triển nhanh chóng một cách đáng kinh ngạc.
Từ Lâm không cần tốn nhiều thời gian đã mã hóa các tệp tin trên điện thoại di động và trên máy tính của nhóm của đạo diễn cặn bã kia, đồng thời sao chép tất cả các video và hình ảnh về tội ác của bọn họ.
Cố Kiều Niệm vô cùng thận trọng nên đã không để Từ Lâm ra ngoài ánh sáng ngay, mà chờ đến khoảng nửa tháng.
Trước tiên Từ Lâm phát ra một số clip được mã hóa trên các nền tảng Internet và tài khoản ngầm ở nước ngoài. Không lâu sau chuyện này nhanh chóng len lỏi trên các trang mạng Trung Quốc. Sau đó có càng nhiều video lần lượt đều bị đưa ra ánh sáng ngay lập tức.
Có tới ba mươi sáu diễn viên, đạo diễn và biên kịch tham gia chuyện này. Có rất nhiều gương mặt quen thuộc với quần chúng. Sự việc này đã gây chấn động cả nước.
Danh Sách Chương: