Tư Bắc trầm mặc một lúc.
“Cung Dịch, tôi nên làm thế nào?”
Một thanh niên hăng hái hăm hở, từ nhỏ luôn kính trọng người cha vĩ đại của mình. Nhưng dần dần lớn lên, sau khi anh ấy dần phát hiện bộ mặt ẩn giấu của cha mình, đối với tín ngưỡng của anh ấy mà nói, là một sự đả kích nặng nề.
“Vẫn còn một chuyện nữa tôi phải nói với cậu.”
“Chuyện gì?”
“Tư Kính Vũ đã mua một loại dụng cụ chuyên dụng để phẫu thuật mở sọ não từ nhà máy sản xuất trang thiết bị y tế của tôi.” Cung Dịch chậm rãi trả lời.
Tư Kính Vũ đã tốn nhiều công sức mới liên hệ được, nghe đồn nhà máy này sở hữu kỹ thuật tinh vi nhất thế giới, cũng là nơi duy nhất có thể sản xuất trang thiết bị mà ông ta muốn. Mấy năm trước nhà máy này đã được Lucifer thu mua, ông ta cũng biết chuyện thu mua này, nhưng ông ta tuyệt đối không ngờ được Lucifer chính là Cung Dịch.
“Phẫu thuật mở sọ não?” Tư Bắc kinh ngạc.
“Trước đây cậu cũng nói dì Nguyên không uống thuốc thì có thể có lúc tỉnh táo, tôi nghĩ đại khái là do bà ấy là người có ý chí rất mạnh mẽ. Nếu mục đích của Tư Kính Vũ là kiểm soát bà ấy, vậy thì... hai mươi mấy năm nay rõ ràng là ông ta thất bại rồi. Tôi đoán, ông ta muốn dùng việc giải phẫu để hoàn toàn cắt đứt ý chí của dì Nguyên.”
Con người cũng như máy móc.
Não bộ là bộ điều khiển trung tâm.
Bất kể ý chí của bạn mạnh mẽ cỡ nào, chỉ cần có một bộ phận trong bộ điều khiển trung tâm mất đi thì ý chí của bạn có mạnh mẽ đến đâu cũng đều vô tác dụng.
“Sao ông ta có thể làm thế được!” Tư Bắc như muốn sụp đổ: “Đó là chị gái của ông ta mà!”
Sau khi con mất, Nguyên Giang Vãn phát điên.
Vì muốn trấn an bà ấy, Tư Kính Vũ thường bảo Tư Bắc ở cạnh bà ấy, sau đó sau khi đứa con gái Tư Hân Nhiễm ra đời, ông ta vô cùng mừng rỡ.
Lúc đó, vẫn còn đang trong thời gian tang ma của mẹ ruột Tư Bắc.
Lúc chuẩn bị tang lễ.
Ông ta ôm Tư Hân Nhiễm vừa mới từ phòng ICU ra đi tìm Nguyên Giang Vãn.
Vốn dĩ ông ta muốn lừa Nguyên Giang Vãn, nói đó là con gái của bà ấy, nhưng Nguyên Giang Văn lại chỉ vào Tư Bắc: “Lúc công chúa nhỏ của tao bị mày lén đưa đi, Tư Bắc mới cao chừng này, bây giờ nó đã lớn thế này rồi. Tư Kính Vũ, tao điên nhưng không phải không có não.”
Cho dù như vậy Nguyên Giang Vãn vẫn luôn đối xử rất tốt với Tư Hân Nhiễm và Tư Bắc.
Đó cũng là lý do mà anh em Tư Bắc quan tâm đến bà ấy như vậy.
“Cậu bình tĩnh nghĩ xem tiếp theo nên làm thế nào đi.” Cung Dịch nói: “Bây giờ suy sụp không có tác dụng gì đâu.”
“Tôi biết rồi.” Tư Bắc đáp lại.
Ở đầu dây bên kia, Cung Dịch trầm lặng một chút: “Thật sự không ổn thì tôi đưa người cho cậu, cậu đi đoạt lại bà ấy.”
“Tôi không thể để cậu bị cuốn chuyện này được.” Tư Bắc trầm giọng: “Cậu để tôi nghĩ kỹ đã.”
“Ừm.” Tư Bắc tắt điện thoại.
Cung Dịch buông điện thoại xuống, đúng lúc cục cưng của anh lên thảm đỏ.
“Bây giờ, bước trên thảm đỏ là nữ hoàng nổi tiếng nhất gần đây, chạm tay vào là có thể bỏng của chúng ta…”
Người dẫn chương trình lớn tiếng nói.
Cũng không trách anh ta đột nhiên lớn tiếng, Cố Kiều Niệm vừa bước lên thảm đỏ, tiếng gào thét ở hiện trường nổ tung trời.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy đen đơn giản nhưng phần thắt lưng được thiết kế rất đẹp mắt.
Đi đến trước bức tường chụp ảnh, đối diện với ánh đèn flash tách tách liên tục, cô vẫn giữ nụ cười, ánh mắt không hề bị chớp mắt loạn lên.
Cung Dịch nhìn mà nhíu mày, chụp ảnh như vậy hại đến mắt quá.
Chụp ảnh xong, Cố Kiều Niệm lại ký tên lên trên bảng chữ ký.
Sau đó, người dẫn chương trình lên phỏng vấn.
Từ đầu đến cuối Cố Kiều Niệm vẫn giữ dáng vẻ tao nhã tự nhiên.
Sau khi kết thúc phỏng vấn, cô vẫy tay với nhóm fan ở đó rồi đi vào hội trường trao giải.
Sau đấy Cung Dịch mới tắt livestream đi.
Vốn dĩ anh không có chút hứng thú nào với những chuyện này, nói là anh xem livestream, chẳng bằng nói là anh xem cục cưng của mình.
Sau khi Cố Kiều Niệm đi vào hội trường được nhân viên đưa đến trước chỗ ngồi của mình.
Lễ trao giải thưởng như này rất chú trọng việc sắp xếp vị trí. Một diễn viên nổi tiếng nhất hiện nay như Cố Kiều Niệm chắc chắn sẽ được sắp xếp ở hàng ghế đầu.
Cô vừa ngồi xuống, Chu Chu khom lưng, cầm tờ ghi danh sách tiết mục đến nói với cô.
Lúc đang trao đổi, Cố Kiều Niệm cảm thấy có một nhóm người đang đi đến.
Cô và Chu Chu cùng nhìn qua thì thấy một nữ diễn viên quyền lực đi giữa bốn năm trợ lý và một người đại diện, đang bước đến chỗ cô.
Cố Kiều Niệm khẽ gật đầu, coi như một cái chào hỏi lễ phép.
Ai mà biết được nữ diễn viên đó nhìn thấy Cố Kiều Niệm lại nhíu mày. Ngay sau đó người đại diện của cô ta bất mãn ra mặt, bắt đầu đi tìm nhân viên.
Lúc này, đúng lúc nhân viên đưa kịch bản cho Cố Kiều Niệm đi đến.
Người đại diện của nữ diễn viên đó lập tức kéo cô ấy lại.
“Mấy người làm việc như nào thế? Sắp xếp vị trí kiểu gì vậy?”
Cố Kiều Niệm nhìn sang vị trí bên cạnh mình.
Cao Nhã là tên của nữ diễn viên này.
“Thưa chị, trước đó chúng tôi đã đưa chị xem qua sắp xếp chỗ ngồi rồi ạ.” Nhân viên kia vội nói.
“Nói bậy, Cao Nhã của chúng tôi là diễn viên, sao có thể ngồi cùng một chỗ với người nổi tiếng trên mạng chứ?”
Người nổi tiếng trên mạng?
Chu Chu đưa kịch bản cho Cố Kiều Niệm sau đó đứng dậy.
“Người nào ở nơi công cộng mà ồn ào như vậy, có phép lịch sự không thế?” Cô ấy giả vờ như không biết ai đang làm ồn.
Sau đó lại làm dáng vẻ như bỗng nhiên nhìn thấy nhóm người Cao Nhã.
“Ôi, hóa ra là tiền bối Cao Nhã.” Chu Chu mỉm cười: “Sao thế ạ? Cô ấy làm sai gì rồi sao? Sao mấy người lại tức giận đến vậy chứ?”
Người đại diện của Cao Nhã bị Chu Chu mắng là không có phép lịch sự.
Nét mặt của cô ta càng lúc càng khó coi, cô ta không đáp lời của Chu Chu, nói bóng nói gió một cách kỳ quái: “Lễ trao giải này, rõ thật là càng ngày càng tệ, người nổi tiếng trên mạng không có tác phẩm nào mà cũng mời.”
“Thật thế sao?” Chu Chu ngạc nhiên: “Tuy người nổi tiếng trên mạng chẳng có gì là không tốt, nhưng quả thật không thích hợp với khách mời đến trao giải thưởng mục điện ảnh và truyền hình. Chị à, chị nói người nổi tiếng trên mạng ở đâu cơ? Tôi cũng muốn xem xem ai lại đến đây đấy?”
Người đại diện đó ngây ra một lúc.
Lúc này Cao Nhã cũng nói: “Ai là người nổi tiếng trên mạng, trong lòng mình không tự biết rõ sao? Giả ngây giả ngô gì chứ?”
“Cô Cao đây đang hỏi tôi đó à?” Chu Chu nghĩ: “Ngồi ở khu này của chúng ta à, tôi xem nào, Ảnh hậu giải Sư tử vàng, Thị hậu giải Bách Hoa, Ảnh hậu giải Gấu Bạc, giải Kim Kê…”
Chu Chu lần lượt nói xem những nữ diễn viên xung quanh đã đạt được giải thưởng gì.
Cuối cùng đến chỗ Cố Kiều Niệm.
“Kiều Kiều nhà chúng tôi thì chẳng phải nói rồi, cô ấy chính là Ảnh hậu quốc tế trẻ nhất trong nước, còn giành được giải Thị hậu năm vừa rồi, những thứ khác cũng được đề cử không ít... Cô Cao Nhã…” Chu Chu nhìn sang cô ta, sau đó sửng sốt: “Ấy? Cô Nhã, não tôi bỗng bị đơ rồi, cô đạt giải thưởng chính thống gì ấy nhỉ?”
Toàn thân Cao Nhã ngây ngốc.
Nhìn vẻ mặt khiêm tốn xin được chỉ giáo của Chu Chu mà sắc mặt cô ta trắng bệch, bởi vì Cao Nhã chưa từng đạt được giải thưởng của bất kỳ cuộc thi diễn xuất nào. Kỹ năng diễn xuất thâm thúy trong truyền thuyết của cô ta đều là lời khen ngợi của cư dân mạng. Một người không có một giải thưởng nào như vậy thì lấy tư cách gì để mắng mỏ Ảnh hậu quốc tế là người nổi tiếng trên mạng?
Cố Kiều Niệm là người nổi tiếng trên mạng thì cô ta là gì đây?
Danh Sách Chương: