"Một nơi có thể làm cho cô ta học được cách làm người, muốn xem kịch hay, thì tốt nhất cô nên về ngay bây giờ." Người đàn ông cười yếu ớt, hiện rõ nếp nhăn nơi khóe mắt khi cười, mang theo sức quyến rũ của đàn ông trưởng thành, cũng mang theo một tia cưng chiều. Đối với lời của anh ta, Cố Tử Mạt là nửa tin nửa ngờ, nhưng lúc ban đêm, cô vẫn quyết định chịu đau trở về nhà họ Cố.
Nhưng còn chưa về đến nhà, cô liền ý thức được xảy ra chuyện lớn gì rồi.
Xa xa, cách họ một khoảng cách, chỉ thấy tiếng còi hú liên tục trước cửa nhà, kèm theo tiếng kêu trời kêu đất của Cố phu nhân, Cố Trinh Trinh thì không nói lời nào bị còng tay đưa lên xe cảnh sát.
Cảnh sát nói, bởi vì nữ sinh đại học bị đẩy ngã đó bị chấn thương não, Cố Trinh Trinh bị nghi là có ' tội cố ý đả thương người '.
Cô ngạc nhiên che miệng lại, không khỏi kinh ngạc nhìn về phía kẻ giả mạo đang đứng ở một bên xem, "Anh làm chuyện này trở nên ầm ỹ quá rồi? Cố Trinh Trinh bị đưa đi ăn cơm tù?" Khó trách anh ta nói muốn để cho Cố Trinh Trinh học cách làm người.
Nhưng cô có cảm giác, chuyện này có ý tứ giống ' thảm kịch nhân gian '. Từ nhỏ Cố Trinh Trinh được sống an nhàn sung sướng, nếu phải ăn cơm tù mà nói, cũng giống như ép Cố Trinh Trinh tự sát.
Suy nghĩ một chút cái tình cảnh ngồi sau song sắt đó, cô thấy hơi hoảng.
"Đau lòng?" Người đàn ông buông cánh tay ra, dời tầm mắt khỏi cửa nhà họ Cố, chăm chú nhìn về phía cô, nghiêm túc hỏi."
Dĩ nhiên Cố Tử Mạt không thể quên được lòng dạ hiểm độc của Cố Trinh Trinh, Cố Trinh Trinh còn độc ác đến mức muốn cô một thi hai mệnh, cô làm sao dễ dàng quên được!
Cô vừa định lắc đầu phủ nhận, lại mơ hồ ý thức được một chút bất thường, xem cái giọng điệu đó của người đàn ông kia, giống như còn hận Cố Trinh Trinh hơn so với cô, chẳng lẽ hai người này từng có va chạm? !
Ánh mắt hoài nghi quét về phía kẻ giả mạo, trong lòng bách chuyển thiên hồi, suy nghĩ các loại khả năng, người đàn ông để ý thấy ánh mắt quái dị của cô, thân thể lùi về phía sau, dè dặt nói: " Cô đang đoán mò cái gì đấy."
"Sao anh biết là tôi đoán mò." Cô sờ cằm, tế tế nhìn người đàn ông, nghĩ thầm người đàn ông này quá thần thông rồi.
"Không có việc gì đừng có đoán mò." Người đàn ông nói một câu khô khốc, dáng vẻ lập tức cao lạnh rất nhiều.
Cô cảm thấy người đàn ông này thật sự kỳ quái, nhưng lại không nói ra được là ở chỗ nào.
Nâng cằm lên nhìn dáng người của người đàn ông này, "vẻ đẹp đàn ông" xuất sắc cũng làm cho não cô mở ra khá lớn, cô vỗ vỗ vào miệng, rất Holmes tiêu sái đi đến trước mặt anh ta, đâm vào lồng ngực anh ta liền hỏi, "Trước kia anh léng phéng với Cố Trinh Trinh phải không? Phải hay không?"
Theo tình tiết trong phim thần tượng, một trăm phần trăm là người đàn ông này đã từng có gì đó với Cố Trinh Trinh, nhưng sau đó cô ấy lại ghét bỏ anh ta không có quyền không có tiền lại không thế bỏ rơi anh ta, vì vậy anh ta tức giận bất bình, thay hình đổi dạng thông qua cô đến gần Cố Trinh Trinh một lần nữa, cuối cùng đưa Cố Trinh Trinh vào ngục giam!
Môi người đàn ông hung hăng mím một cái, mắt không chớp nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, cô vừa nháy mắt, thế nhưng anh ta lại đột nhiên cúi đầu, môi mỏng dán lên gương mặt của cô, giọng nói nhỏ giống như con muỗi bay qua, "Trí tưởng tượng không tệ, đáng tiếc đầu óc cô nghĩ quá nhiều rồi ."
Cô cảm thấy mặt mình rõ ràng nóng lên, nếu nói thì, mấy ngày nay vì diễn trò, cô đã bị người đàn ông này ăn không ít đậu hũ, nhưng lần này lại làm cho cô cảm thấy rung động lòng người.
Gò má trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bị đôi môi mỏng quyến rũ cọ xát! Quả thật rất rất rất thân mật!
Tay nhỏ bé che lên gò má bị anh ta cọ vào, chân mày cũng nhiều nếp nhăn , "Đây cũng không phải diễn trò, anh làm gì mà táy máy tay chân như vậy!"
Người đàn ông đứng thẳng người lên, đôi tay ôm ngực, một vẻ nhàn nhã nhìn cô từ trên cao nhìn xuống, rất không sao cả nhướng mày, "Không cẩn thận cọ đến, đều là người lớn, như vậy không phải rất bình thường sao?"
"Nếu là người khác, tôi đã báo cảnh sát rồi!" Cô ôm má, tức giận nói.
Thật là chưa từng gặp người nào không biết xấu hổ như vậy!
"Thật là không có nghĩ đến." Nói đến đây, người đàn ông cố ý dừng một chút, có ý xấu muốn trêu chọc cô, "Không ngờ Cố tiểu thư mặc dù đã là phụ nữ có thai rồi, nhưng vẫn đơn thuần như vậy, thuần khiết như vậy, giống như học sinh năm nhất trung học vậy."
Cố Tử Mạt bị lời nói của anh ta làm cho nghẹn họng, thả tay xuống, mặt đỏ lên nói: " Tôi không nói với anh nữa, tôi muốn vào nhà xem một chút!"
Người đàn ông lại kéo cô, "Cố Trinh Trinh bị bắt đi, mặc dù không có quan hệ trực tiếp với cô, nhưng cũng có dính dáng , nếu bây giờ cô đi vào, nhất định sẽ đụng họng súng, trước chờ một lát rồi lại vào đi."
Cố Tử Mạt hơi sửng sốt, cô không thể không thừa nhận người đàn ông này nói rất có lý, cô tìm một khối đá ven đường ngồi xuống trước, sau đó gọi người đàn ông kia tới đây ngồi chung, thật không nghĩ đến, người đàn ông này cũng không lĩnh tình, bướng bỉnh giống như đại thiếu gia nhà giàu có vậy.
Anh ta không ngồi, cô cũng không buộc anh ta ngồi, bẻ một cành cây, ngồi ở ven đường vẽ vòng vòng.
Vẽ vẽ, đột nhiên cô nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng, liền mở miệng rất nghiêm túc hỏi anh ta, "Anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?"
Người đàn ông không ngờ tới cô sẽ hỏi vấn đề này, đầu tiên là kinh ngạc nhìn cô một cái, sau đó suy nghĩ một chút hỏi ngược lại cô, "Cô hỏi cái này để làm gì?"
Cố Tử Mạt thấy anh ta không trả lời thẳng vấn đề, trong lòng rất khó chịu, liền tức giận nói, "Nhắc nhở bản thân, ngàn vạn lần không được đến gần với loại hình lý tưởng của anh, trong lúc thấy anh thay tôi trả thù tên đàn ông cặn bã và người phụ nữ đê tiện kia, tôi liền cảm nhận được mức độ nguy hiểm khi làm bạn gái của anh."
Khóe miệng người đàn ông hung hăng kéo ra, anh ta khẽ nhắm mắt, sau lại mở to hai mắt xem thường nhìn lên nhìn xuống đánh giá cô, ghét bỏ cười nói, "Yên tâm, cô vô cùng an toàn."
Cô vứt bỏ nhánh cây, ấn đầu gối đứng lên, "Nghe anh nói như vậy, tôi càng không yên tâm, theo kịch tình trong phim thần tượng, bình thường đàn ông nói như chém đinh chặt sắt sẽ không yêu như vậy, trên thực tế đều sẽ yêu."
Người đàn ông nghe vậy, nụ cười cứng ngắc, nhất thời đen cả mặt, "Ít xem những thứ không có dưỡng chất đi."
Cố Tử Mạt vẫn không cho là đúng, khinh thường liếc anh ta một cái, "Được rồi, bây giờ tôi phải đi về xem cảnh hỗn độn trong nhà một chút, anh hãy đi về trước đi thôi."
Nói xong, cũng không chờ người đàn ông lên tiếng, liền tự mình xách bọc nhỏ đi về nhà.
Vừa vào cửa, chỉ thấy Cố phu nhân đang sốt ruột, biểu hiện ở trên miệng, bà lau nước mắt một cái, rất là nóng nảy nói, "Cũng không biết cái nữ sinh đại học phát truyền đơn đó lai lịch như thế nào, thế nhưng thao túng cảnh sát không nói hai lời liền bắt Trinh Trinh đi, chúng ta phải tìm chứng cớ biện hộ cho Trinh Trinh, nhưng bên phía trung tâm thương mại kia lại công bố không có bất kỳ tư liệu theo dõi nào, cảnh sát sợ đắc tội cái sinh viên đại học kia, tuyệt không cho chúng ta dàn xếp, chúng ta đưa tiền tìm người đều vô dụng."
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn