“Vào đi” Lục Tử Ngu dụi dụi đôi mắt đã mệt của mình, nhìn về phía bên ngoài nói.
“Gặp qua công tử” Y Vô Kỳ tiến vào hành lễ nói.
Lục Tử Ngu nhẹ nhàng gật đầu nói: “Đã điều tra được rồi sao?”
Y Vô Kỳ trầm giọng nói: “Đúng vậy.”
Thì ra Tần Phóng trước kia là thợ săn hải yêu, còn có một danh xưng gọi là Lãnh Diện Kiếm Khách, là người tương đối chính trực, chưa từng có tin tức tiêu cực gì. Năm đó khi chưa tới 50 tuổi đã thành tựu cảnh giới tiên thiên Kim Đan, lúc đó rất nổi danh trên đảo Quy Thọ. Chỉ là Tần Phóng ở bên ngoài lợi hại nhưng ở nhà lại không giáo dục tốt con cái, bởi vì thê tử nhiều năm trước đã bệnh qua đời, trong nhà chỉ có một đứa con trai. Tần Phóng phần lớn là ở ngoài săn bắt hải yêu, rất ít khi về nhà, cho nên con trai liền dựa vào lão cha của mình là cao thủ tiên thiên Kim Đan mà vô pháp vô thiên, cùng con cháu của mấy gia tộc nhỏ khác ở thành Huyền Võ làm xằng làm bậy, bởi vì không có trêu chọc nhân vật lớn thật sự, cho nên tiêu dao nhiều năm, thế nhưng có một lần đám người của con trai Tần Phóng và đám con cháu của Hoàng gia, một gia tộc nhỏ khác xảy ra xung đột, trong lúc rối loạn không biết ai đã phế mất nội đan của con cháu đích hệ Hoàng gia, cuối cùng mọi người cùng nhau xác nhận là do con trai của Tần Phóng làm. Người Hoàng gia bắt con trai của Tần Phóng, tìm Tần Phóng đòi lại công đạo, cuối cùng muốn giết con trai của Tần Phóng, rốt cục Tần Phóng vì bảo vệ mạng con trai mà tự phế đan điền. Từ đó về sau, Tần Phóng rất ít khi ra ngoài, mãi đến 10 năm trước, Tần Phóng dùng một số tiền lớn để tìm vợ cho con trai, sau đó liền mở quán trà ở đó. Chuyện năm đó của Hoàng gia mặc dù đã qua, nhưng hạ nhân và người muốn lấy lòng Hoàng gia vẫn luôn đến gây phiền phức cho người nhà Tần Phóng, nếu không phải là Tần Phóng năm đó còn có mấy vị bằng hữu vẫn luộn chiếu cố một chút, cả nhà có lẽ đã sớm không sống nổi.
Y Vô Kỳ nói một mạch, lại nói: “Công tử, đây là toàn bộ sự tình của Tần Phóng, nghe nói mấy năm trước Tần Phóng có được một đứa cháu trai, cũng không biết có phải là thật hay không.”
Lục Tử Ngu nghe xong, đôi mắt có chút quang mang lấp lóe, gật đầu nói: “Y thúc cực khổ rồi.”
“Thợ săn hải yêu là cái gì?” Lục Tử Ngu dừng lại một chút, dường như mới nhớ ra lại hỏi.
Y Vô Kỳ nói: “Hồi công tử, thợ săn hải yêu là một đám người săn bắt hải yêu ở trong biển, bởi vì yêu thú trên lục địa không phải quá ít thì là quá nguy hiểm, cho nên rất nhiều người đều ra biển săn bắt hải yêu để kiếm tiền.”
Lục Tử Ngu nghe xong câu trả lời của Y Vô Kỳ, yên tĩnh nghĩ một chút, nhìn về phía Y Vô Kỳ nói: “Có thể làm phiền Y thúc một lần nữa không?”
Y Vô Kỳ vội vàng hành lễ nói: “Không phiền, công tử có việc gì cứ căn dặn là được.”
“Y thúc ngươi đi điều tra quan hệ của tất cả người nhà Tần Phóng, lại xem quan hệ của Tần Phóng và người nhà như thế nào?” Lục Tử Ngu nhìn chằm chằm vào Y Vô Kỳ nói.
Trong mắt của Y Vô Kỳ một chút gợn sóng cũng không có, cúi đầu nói: “Vâng.”
…
“Tất cả đều đứng cả đi.”
Một tiếng quát truyền khắp sân luyện võ, một đám thiếu niên thân mặc y phục luyện công màu trắng đều đang đứng tấn trên sân luyện võ, ai ai cũng đầu đầy mồ hôi. Giữa đám thiếu niên có mấy bóng người đi qua đi lại, thỉnh thoảng liền uốn nắn tư thế của thiếu niên, tính khí nóng nảy đến mức đã thượng cẳng tay hạ cẳng chân rồi.
Một vị hán tử trung niên thân mặc y phục luyện võ màu tím, nhìn kĩ lại đó chính là Lục Lâm của năm năm trước, đã năm năm trôi qua, thời gian không lưu lại trên người vị cao thủ tiên thiên kim đan này bao nhiêu dấu vết của năm tháng. Mỗi lần khi lão đi đến bên cạnh một thiếu niên có tư thế không đúng, đều dùng sức uốn nắn, mỗi tên thiếu niên bị uốn nắn đều lộ ra thần sắc đau khổ, nhưng cũng không rên một tiếng, bởi vì sự đau khổ từng trải của mấy năm trước, khiến thiếu niên hiểu được, chỉ cần rên một tiếng sẽ càng đau khổ hơn.
Lục Lâm đi một vòng quanh đám thiếu niên, cuối cùng dừng lại ngay phía trước, lớn tiếng nói: “Đã gần sáu năm rồi, đa số các ngươi đã dưỡng xong thai tức, làm thế nào để cảm giác được thai tức cũng đã dạy cho các ngươi, bắt đầu từ hôm nay, cảm giác thai tức của mình đã viên mãn thì phải mở ra đan điền, có thể nói trước một tiếng với cha mẹ của các ngươi, sau đó đến nơi này của ta để mở đan điền, ngàn vạn không được tự mình lén lút tu luyện, tự mình khai mở thất bại mà không có người cứu giúp sẽ bị phế. Hôm nay đã có người mở thành công, các ngươi phải nắm bắt, những người thai tức còn chưa viên mãn phải tự mình nắm bắt tu luyện, đừng thử nghiệm mở ra đan điền, hôm qua cũng có một tên ngốc như vậy đã bị phế rồi, bây giờ đã trở về nhà khóc lóc.”