• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Tử Ngu vội vàng lùi lại vài bước, lớn tiếng nói: “Nguyên gia gia, ta không có làm gì cả.”

Lục Tử Ngu thở dài đi xuống lầu dưới, tìm Nguyên gia gia đang nằm ngủ ở góc tường kia. Lục Tử Ngu tiến lên phía trước đấm chân cho Nguyên gia gia nói: “Nguyên gia gia, lầu ba đặt vật gì vậy?”

Ánh mắt Nguyên gia gia từ trong một khe hở nhìn thoáng qua Lục Tử Ngu: “Lầu ba đặt công pháp trấn tộc của nhà ngươi “Đại nhật thiên kinh”, “Âm dương tạo hóa công”, “Hỗn nguyên công” cùng “Phi Thiên kinh”.”

Lục Tử Ngu càng ra sức đấm chân, nói: “Nguyên gia gia, Lục gia chúng ta làm sao chỉ có bốn bộ công pháp trấn tộc chứ, ta thấy trên lầu nhiều sách như vậy?”

Câu hỏi của Lục Tử Ngu dường như đã làm Nguyên gia gia nổi hứng nói: “Làm sao có thể tùy tiện trở thành công pháp trấn tộc, công pháp trấn tộc đều là có thể tu luyện thành đại tông sư cả, có thể tùy tiện để lên đó sao.” Nói xong, lại tiếp tục ngủ, trong miệng còn lải nhải: “Nói với thằng nhãi ranh ngươi làm gì chứ, cũng không hiểu.”

Lục Tử Ngu vươn vươn cổ nhìn thấy Nguyên gia gia lại nhắm mắt, nhẹ nhàng nói: “Vậy con có thể lên đó xem thử không.”

Nguyên gia gia nghe thấy, mắt cũng không mở ra, nói: “Đừng nghĩ nữa, đi xin gia gia ngươi cũng không được,

Chờ khi ngươi lớn lên liền có thể đi vào.”

Lục Tử Ngu nghe nói như vậy liền biết là không có cửa rồi, bất quá đã xem nhiều công pháp như vậy, trong lòng mình cũng có tính toán, thế là lại đi lên lầu xem công pháp của lầu hai.

Ăn xong cơm trưa lại tiếp tục xem, đến chiều tối công pháp đã xem cũng không ít, loại công pháp vốn là không nhiều, võ kỹ ngược lại là nhiều hơn một chút, nhưng võ kỹ bây giờ đối với bản thân mình lại không có tác dụng gì.

Sau cơm tối mẫu thân Liễu Uyển Nhi muốn đưa Lục Tử Ngu trở về tiểu viện, đến tiểu viện của Lục Tử Ngu thấy không thiếu đồ vật gì, lại cùng chơi với Lục Tử Ngu một hồi. mãi đến giờ ngủ cũng không đi, Lục Tử Ngu có chút gấp gáp, tối nay chuẩn bị mở ra đan điền, làm sao có thể ở đây lãng phí thời gian, cuối cùng chỉ có thể nói bản thân buồn ngủ. Liễu Uyển Nhi một mực ở cùng Lục Tử Ngu đến khi hắn ngủ mới rời đi, lúc đi còn dặn dò lục y ngủ ở gian ngoài một phen.

Lục Tử Ngu len lén mở to mắt, nhìn thấy Liễu Uyển Nhi cuối cùng cũng đi rồi, mới từ từ bò dậy ngồi khoanh chân xếp bằng.

Hôm qua Lục Tử Ngu đã suy nghĩ qua, công pháp chuẩn bị dùng chính là “Thanh Tĩnh kinh” mà kiếp trước cướp được, “Thanh Tĩnh kinh” là kiếp trước Lục Tử Ngu cướp được, hình như là bảo vật gia truyền của một gia tộc nhỏ, lúc đó Lục Tử Ngu xem xong còn kinh diễm cả nửa ngày, “Thanh Tĩnh kinh” cùng đa số công pháp không giống nhau, phần lớn công pháp là đả thông 81 kinh mạch chủ yếu, những kinh mạch nhỏ bé bình thường không cần đả thông, chỉ là muốn võ kỹ đặc thù mới phải đả thông, mà “Thanh Tĩnh kinh” không giống như vậy, “Thanh Tĩnh kinh” là một lần đả thông tất cả kinh mạch của toàn thân, bao gồm những kinh mạch nhỏ bé. Mặc dù “Thanh Tĩnh kinh” tu luyện hơi chậm, nhưng sau khi tu luyện thành thì tu luyện bất cứ võ kỹ nào cũng trở nên rất dễ dàng.

Lục Tử Ngu hít sâu một hơi, ổn định lại dòng suy nghĩ của mình. Tâm thần từ từ chìm vào đáy lòng, trong ý thức xuất hiện vị trí của đan điền, xuất hiện một đạo quang mang, đây là thai tức do Lục Tử Ngu đã ôn dưỡng, người bình thường ôn dưỡng thai tức là phải rèn luyện thân thể, rèn luyện ý chí, rèn luyện ý thức đến mức đơn thuần không còn tạp niệm, như vậy thân thể mới có thể hấp thu nguyên khí trong không khí và tinh hoa trong dược liệu thực vật để ôn dưỡng thai tức.

Mà Lục Tử Ngu kiếp trước đạt được một quyển pháp môn không cần phải rèn luyện thân thể, chỉ cần tinh thần đủ mạnh, lại thêm dược liệu thực vật liền có thể ôn dưỡng thai tức.

Tâm thần Lục Tử Ngu nhìn vào một chùm sáng giống như mặt trời nhỏ trong đan điền, đây chính là thai tức. Thai tức ôn dưỡng quang mang càng lớn càng tốt, bởi vì sau khi mở ra đan điền sẽ có hiệu quả khác nhau.

Sau khi đan điền mở ra, trong nháy mắt có thể cảm nhận được độ tinh khiết của đan điền, thông thường đan điền mở ra là ảm đạm không có ánh sáng, mặc dù ảnh hưởng không lớn đến tốc độ tu luyện ở hậu thiên, nhưng sẽ có ảnh hưởng đến lúc đột phá tiên thiên. Mà sau tiên thiên ảnh hưởng càng lớn. Đan điền bình thường chia làm ba cấp: Ảm đảm vô quang, màu trắng sữa, màu vàng kim.

Mặc dù ba màu sắc của đan điền đều có thể đột phá tiên thiên, nhưng đan điền ảm đạm vô quang sau khi đột phá tiên thiên hư đan, muốn đề thăng cần phải ôn dưỡng đan điền trước, lãng phí lượng lớn chân khí và dược liệu trân quý, đan điền màu trắng sữa đến tiên thiên trung kỳ thực đan cảnh, lại muốn tiếp tục đột phá cũng cần ôn dưỡng đan điền, chỉ có mở ra đan điền kim sắc mới không cần ôn dưỡng đan điền liền có thể trực tiếp đến tiên thiên hậu kỳ kim đan cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK