Mục lục
Hạnh phúc rồi sẽ tới!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trang Dụ bị Cố Ngạo hành suốt nguyên ngày hôm qua . Chẳng những vậy , tối anh còn chơi cậu thêm mấy chập nữa . Phải nói là hành hạ người ta đến chết đi sống lại mà . Trưa trưa Trang Dụ mới thức dậy nổi . Cậu mới động thân có chút xíu thôi mà cái lưng nó đau muốn chết .

" Hít hà ... ui da ! Đau chết mình rồi . Trời ơi , sao mà xuống giường nổi đây . Cố Ngạo đáng ghét ! Ăn sạch sẽ xong đi làm bỏ mình mình ở nhà vậy đó . Ôi cái lưng , cái mông vàng ngọc của tôi ! Đau chết mất . "

Lúc cậu nhăn nhó than vãn thì Cố Ngạo cũng vừa bưng khai đồ ăn vào : " Bã xã ! Em dậy rồi hả ? Đi đánh răng rửa mặt đi . Anh có nấu cháo thịt cho em này ! Còn có thêm trái cây nữa . Thơm ngon lắm a . "

Trang Dụ mắt trừng lớn , nghiến răng la oai oái : " Đi đánh răng cái con khỉ á . Đi sao nổi đây ? Giờ lết một chút là đau đổ mồi hôi hột . Anh đi chết đi . Vợ anh mà anh chơi kiểu này thì có nước em chết sớm . Ai chịu nổi cái cây súng liên thanh ? của anh tấn công . Tới đây đỡ em dậy coi . "

Cố Ngạo bỏ khay đồ ăn xuống , cười cười bế cậu lên : " Hắc hắc ! Chửi anh cho cố vô rồi cũng nhờ anh đấy thôi . Em phải dịu dàng lại với anh chút nha . Dạo này em giống ông la xát lắm rồi đấy . Hung dữ dễ sợ . "

Cậu nhăn nhó mặt mày : " Vậy thì anh hỏi lại anh đi . Hồi trước có sắc lang , tưng tửng tới cở này đâu . Ít ra em còn đi được , làm việc này nọ . Anh bây giờ chơi gấp mấy lần hồi xưa . Mông nào chịu nỗi . Em muốn dịu dàng như xưa cũng không nổi với anh . Biết trước em giả bệnh thêm vài năm nữa , đỡ khổ cái mông biết nhiêu mà nói . Trời ơi , tuy lúc đó bị bệnh nhưng em được cung phụng như ông hoàng còn bây giờ thì như thằng hoa tàn ? . Hic hic ! Tại sao em lại không được làm công kia chứ ? Phật độ anh quá mà sao không độ em ? Bất công ! "

Cố Ngạo cất giọng hát ? của mình lên :

" Phật ở trên kia cao quá !

Đã thế em còn quá lùn .

Vậy thì đừng hỏi tại sao .

Phật không nhìn thấy em để độ .

Vẫn là trong kiếp này .

Và kiếp kiếp sau nữa .

Hãy để anh độ em cho mà ! "

Trang Dụ hung hăng đánh anh : " Anh hát cái quái gì vậy a ? Tự nhiên chế tác bài hát tàm xàm . Độ độ củ xì . Để anh độ thà em để mình tự độ . "

Cố Ngạo lắc lắc đầu , than ngắn thở dài : " Em thiệt là không theo xu hướng gì cả . Bài này anh chế theo bài ' Độ ta không độ nàng ! ? ' ấy . Giờ mở điện thoại lên là phật ở trên cao quá , độ độ độ . Một trăm bài độ khác nhau . Não xoắn thêm vài nếp . Em nên theo xu hướng thời đại chút đi . Mở youtube coi nhiều nhiều vô . "

Cậu ho khan : " Khụ khụ ! Ai nói em không biết ? Tại em nói xạo ghẹo anh đó . Em cũng chế được à nha . "

" Anh thách em đó . Chế được chế đi . "

" Chế thì chế ! Ai sợ ai . Em mà chế được là anh bị cấm dục một tháng . "

" Điều kiện vô hiệu . Anh không chấp nhận . Một tháng quá lâu . Em đem anh đi treo cổ luôn đi . "

Cố Ngạo phản kháng vậy cậu cũng không làm gì được . Chắc phải giảm xuống chút : " Vậy cấm dục 1 tuần . " ( giảm chút xíu ghê ! )

Anh vẫn lắc đầu : " 1 tuần cũng quá lâu . Điều kiện vô hiệu lần hai . "

" 3 ngày ! "

" Điều kiện vô hiệu lần 3 ! "

" Vậy chứ anh muốn mấy ngày ? "

" 12 tiếng đồng hồ . "

Cậu hét lên , giải dụa la oai oái : " có nữa ngày . Bây giờ 9 giờ sáng tới 9 giờ tối anh lại đè em ăn tiếp . Vậy thôi khỏi đi . Bình thường ít ra 10 giờ , 12 giờ đêm mới đè . Trừ những ngày anh tới quấy phá em làm việc . Tính đi tính lại vẫn thấy em lỗ nặng . Khỏi luôn đi . "

Anh nghĩ cậu bây giờ còn đau lắm . Thôi thì tăng thêm thời gian để cậu nghỉ ngơi lấy sức : " È hem ! Vậy thì 16 tiếng . Anh nhường em tới 4 tiếng lận đó . Nhiều lắm chứ không giỡn chơi . ?? ! Còn không anh đè em ăn tại đây luôn cho khỏe . Ngay và luôn . 12 tiếng đồng hồ làm liên tục tới 9 h tối . Cái gì chứ tinh lực anh dư thừa dữ lắm . "

Trang Dụ suy đi tín lại rồi gật đầu : " Ok ! 16 tiếng thì 16 tiếng . Anh mà không giữ đúng uy tín em đuổi anh ra ngoài ngủ . "

" Rồi ! Hát đi ! Hát được rồi tính ! "

" Em hem ! Khụ khụ ! Ừm hưm . "

" Hát đi , em làm gì ẻm hem ừ hưm hoài vậy . Không hát là coi như em thua nhe . "

" Từ từ ! Em đang sắp xếp câu chữ . Chế nhạc làm như đi ăm cơm . Khó lắm chứ bộ . Rồi nè ! Em hát đây .

Phật ở trên kia cao quá !

Đã thế em còn quá lùn .

Đã vậy phật độ anh thôi .

Vì anh cao hơn em mà .

Để anh sống mãi trong chùa .

Ngày ngày gõ mỏ tụng kinh .

Để em thoát khỏi liệt giường . "

" Há há ! Quá hay đúng hơm anh . Anh được phật độ vậy vô chùa cạo đầu đi tu dùm em cái . Để em tận hưởng hết cuộc sống đẹp đẽ này . "

Cố Ngạo nhết mép cười gian : " Anh có tu đấy chứ . Tu là ở trong tâm không cần bày vẻ hình thức cũng được . Người ta là tu tâm dưỡng tính còn anh đây là tu sắc nha . Trình độ tu sắc của anh đã đạt đến cảnh giới cao ngất ngưỡng . Em tu không lại anh nên mới suốt đời làm thụ để anh đè . Hắc hắc ! "

" Anh khốn kiếp ! Rồi có ngày em sẽ đè lại anh ăn sạch sẽ không còn cộng lông . Em chế rồi đó . Anh 16 tiếng sau mới được dê em . Anh mà sớm 1 phút em đá anh văng vách . "

" Hazz ! Anh sẽ cố nhẫn nhịn . Được rồi . Em đánh răng đi . Nãy giờ nhiều chuyện quá rồi đấy . Ke phủ đầy mặt anh , không có thơm đâu nha . Thúi hết cái mặt búng ra sữa tươi nguyên chất của anh . "

Trang Dụ há hốc mồm , vỗ mặt anh cái bốp : " Hôi nè hôi nè . Mặt búng ra sình chứ ở đó mà sữa . Đè hôn em sáng sớm hoài mà chê vậy mốt đừng có hôn em nữa nha . Em sẽ ngủ tới trưa trời trưa trật để anh tránh xa em 10 mét . "

" Khựa khựa . Anh giỡn tí . Em thơm lắm thơm lắm a . Anh thích ngửi mùi em nhất . "

" Hứ ! Xảo trá . "

Đánh rầng công việc quá nhẹ nhàng đơn giản mà cậu xà quần với anh cả tiếng đồng hồ mới xong . Cố Ngạo bế cậu về giường , chu đáo đúc cháo cho cậu ăn . Thật ra thì bây giờ cậu cũng không khác mấy ông hoàng là mấy . Cơm bưng nước rót tận nơi rồi còn gì nữa . Trang Dụ chợt nhớ tới chuyện đi làm của anh : " Ông xã ! Bữa nay anh nghỉ không đi làm à mà giờ này còn ở nhà . Công ty với ban phái gì đó của anh phải bận lắm chứ . "

" Không hề nha . Anh bận có thời điểm thôi . Bận đâu bận hoài mệt chết . Anh giảm tối đa thời gian làm việc của mình hết mức có thể rồi . Anh mướn nhiều nhân viên vậy đâu phải chỉ trả lương không . Họ làm việc có năng lực anh mới mướn chứ . Anh nói luôn . Nguyên tuần này anh rãnh rỗi dữ lắm . Hắc hắc ! Em yên tâm anh sẽ luôn bồi em nha . "

" Rãnh vậy rồi sáng nay có chở con đi học không ? Hay lại giao cho anh cả rồi . "

" Ừ ! Anh làm biến lắm . Sáng sớm hai thằng con mình nó đã quậy anh kêu anh chở . Anh chen tuyệt giao trách nhiệm cho anh cả . Dù gì thì hai đứa nhỏ con của ảnh cũng học mà . Tiện đường cho hóa gian ké . Tiểu Minh , tiểu Tinh khinh khỉnh nói ' Cha lại chơi xuyên đêm suốt sáng với baba nữa chứ gì . Dấu răng trên cổ cha đậm dữ nhe . Chắc baba đau lắm mới dùng chiêu cẩu sực . Có điều thất bại hoàn thất bại . Da của cha làm bằng tường xi măng cốt thép nến không có biết đau . ' . Chuyện là vậy đó em . "

Trang Dụ mếu máu khóc thành một dòng sông trong lòng mình . Trời ơi con cậu rành dữ a , đi học mà đầu óc vẫn không sáng lên được tí nào . Thất vọng tràng trề . Cậu gượng cười : " Ha ha ! Thôi khỏi cần nói nữa . Em mệt mỏi ba cha con anh lắm rồi . Em muốn bình yên sống và làm việc như người bình thường . Anh nghĩ việc là xong đời em . Anh cứ ở bên em suốt là thôi rồi xác định phòng vệ sinh nam quán em hư nguyên tuần , tu sửa không hồi kết . "

" Chính xác ! Anh đang kêu người xây thêm một cái nhà nhỏ ở kế bên quán em a . Như vậy tiện hơn nhiều . Chắc cỡ tháng nữa là xong . Phòng vệ sinh mần trong đó hoài cũng chán . Riếc rồi anh và em bị gáng mác vợ chồng phòng vệ sinh là chết . "

Cậu bị sốc nặng , nhéo tay mình thử coi có phải mơ không : " Ai da ! Má ơi là thiệt hả ? Anh suy tính lâu dài quá ha . Em sợ anh luôn á . Hèn gì khu đất kế bên thi công ồn ào cả mấy tháng nay . Nhưng nhà nhỏ của anh đó hả . Nó rõ ràng được xây thành cái biệt thự mà . Dư tiền dư của quá . "

" Ừ ! Vậy nhỏ hơn tất cả mấy cái biệt thự anh mua rồi a . Anh cũng đâu tiêu phí gì . Không ở thì bán hay cho thuê cũng được . Anh em nhà mình đông đúc , lâu lâu ghé qua lỡ có hứng thì có nhà kế bên vào làm cho thoải mái . Đãi tiệc riêng tư gia đình cũng tiện tránh được tai vách mạch rừng . "

" Ok ! I'm fine . Anh chớ để em sốc nữa . Bay giờ cũng không còn tâm trạng đi làm . Ở nhà ngủ cho sướng . "

" Anh nằm chung với em . Vận động nguyên đêm cũng tổn hao tí tinh lực . Ngủ lấy sức ! "

Cố Ngạo trèo lên giường ôm cậu cọ tới cọ lui . Một con sói xám ? làm nũng với một con thỏ ? . Vừa định chợp mắt thì Trang Dụ có điện thoại : " Alo ! A Khờ gọi anh có chuyện gì đấy ? "

" Dạ ! Em có tâm sự buồn a . Định tâm sự với anh tí . Chiều nay anh có rãnh không em hẹn anh đi uống trà sữa . "

" Anh rãnh ! Rãnh quá trời . Em tới quán bánh anh đi . Quán anh cũng có bán trà sữa mà . Cỡ 3 giờ chiều ha . "

" Dạ ! Em cám ơn anh ! "

Cố Ngạo lắng tai nghe rồi chen mỏ vào : " Giọng cậu sao kì vậy ? Tắc nghẽn tới nơi . Có phải hôm qua hai người abcd với nhau đúng hơm ? Chắc chắn 100% cậu hiện giờ còn nằm liệt giường dậy không nổi . "

Giọng a Khờ ngập ngừng : " Em ... em ... Thôi em cúp máy đây . "

Cố Ngạo cười hắc lăng hắc ngửa : " Anh biết ngay mà . Cái thằng hàng đông lạnh đó dê cũng dữ lắm à . Đánh nhanh rút gọn quá đi . Ho ho . Anh làm mai là phải vậy mới được. "

Cậu cười cười , bó tay với ông chồng tưng tửng này của mình . Mấy chuyện liên quan tới yêu đương nhăn nhít , giường chiếu ... Là giỏi không ai bằng . Xứng đáng nhật cúp ? sắc lang rồi .

" Anh cười cho đã đi . Em đi ngủ . Đồ khùng . "

" Anh khùng nhưng phụ tùng anh chính hãng . Còn người bình thường thì phụ tùng cũng bình thường . Hé hé ! Chụt chụt . Hôn miếng ngủ mới ngon . "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK