Mục lục
Hạnh phúc rồi sẽ tới!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ra khỏi phòng, tiểu Minh và Tiểu Tinh đã nhìn nhau cười gian trá. Chuyến này hai nhóc hốt một đống bạc rồi a. Hắc hắc!

"Anh Mình, em nghĩ đêm nay sẽ là một đêm cực kì kịch liệt a. Bông cúc nở rộ giữa đêm luôn. Hắc hắc!"

Tiểu Minh gật gù: "Chứ còn gì nữa! Cha mà nhìn thấy bộ dạng baba trong bộ đồ con mèo đó máu không lên tới não anh cùi sức móng. Cái máu dê trong người cha mình nó đặc lắm. Hí hí! Cơ mà anh em mình cần làm một bước nữa thì bông cúc mới nở rộ được a."

Vậy là hai nhóc con đi lấy điện thoại gọi điện cho Cố Ngạo.

Anh đang bận tối mặt tối mũi ở công ty với một đống công văn, hồ sơ dồn lại sau thời gian dài làm biếng. Lay loay một hồi anh nghe tiếng chuông điện thoại, nhìn rõ ai gọi tới, anh vội vàng bắt máy ngay. Vì hiện tại vợ ở nhà một mình, anh rất lo lắng vợ gặp chuyện không may a.

"A lô! Cha nghe này! Có chuyện gì mà hai đứa gọi cho cha giờ này."

Tiểu Minh tằng hắng giọng, làm vẻ cực kì nghiêm trọng.

"Có mới gọi cho cha chứ! Hồi nãy baba than khó chịu, bụng to rồi mà cha cứ đè baba ra làm hoài. Cha nếu cứ tiếp tục như con sói đói thì có ngày chọc giận baba khóc cho coi. Cha hạn chế lại đi, đời còn dài đêm còn nhiều mà."

Cố Ngạo trầm ngâm lúc lâu mới trả lời lại hai nhóc: " Cha dạo này cũng tiết chế lắm, đâu có chơi thâu đêm nữa đâu."

"Hứ! Con nghe baba nói một tuần cha thịt baba hai ngày nha. Như vậy đã quá nhiều với người đang mang thai a. Cha ráng nhịn đi, một tháng một lần thôi. Cơ mà cha phải chủ động nói với baba trước nha. Trong tối nay luôn, để lâu là không có được."

"Ừm! Cha biết rồi!"

Dù không cam lòng nhưng vì vợ anh sẽ hi sinh chút thú vui này. Đang định tắt máy thì tiểu Tinh nói tiếp:

"Cha, còn nữa còn nữa! Tụi con sẽ quan sát nhất cử nhất động của baba. Nếu có chuyện gì thì báo cho cha biết liền. Hi hi, cơ mà cha cũng nên trả chút lương cho tụi con nha. Lợn đất của tụi con đang đói meo kia kìa."

Hừ, anh biết ngay hai tên tiểu quỷ nhà mình làm gì tốt bụng đến thế. Tưởng gì, lại vòi tiền cha của mình, nhỏ mà đã tham tiền thấy ớn rồi. Từ đây tới khi chúng lấy vợ, chậc! Số tiền trong lợn đất đủ để chúng nằm không hưởng phước ấy chứ.

"Được thôi, về cha nhét lợn đất của hai đứa tới no căng bụng. Không có chuyện gì nữa thì im lặng đi chơi đi, đừng có vào phòng làm phiền vợ cha nghỉ ngơi. Cha cúp máy đây!"

Hai nhóc dạ dạ với anh rồi tắt máy. Bụm miệng cười hí ha hí hửng, hai nhóc lại đi qua lừa gạt Trang Bảo với lý do y chang lúc lừa Trang Dụ. Trang Bảo dễ lừa hơn, tính tình không đầm như Trang Dụ mà ghen lồng lộn lên. Thủ thế chuẩn bị lúc nào cũng có thể đánh chết người.

"Hai đứa nói sao! Hàm Hàm chê chú mỡ rồi đi ra ngoài ăn thịt với mấy nhỏ ngoài đường á. Dạo này nhiều đứa không biết sống chết quá ta ơi. Nói, đứa nào động chồng chú, chú tới lột da nó. Đụng ai không đụng, đụng chồng ông là tới số. Trang Bảo đây cho nó đi ngắm gà khỏa thân, ngửi mùi nhang khói luôn."

Tiểu Minh, tiểu Tinh cũng bị hành động này của Trang Bảo hù cho xanh mặt. Chú Bảo nhà mình manh động quá đi. Nghe chưa bào giờ tròn một câu, toàn ngắt chữ đoán bậy không. Hai nhóc giữ tay Trang Bảo lại, kéo cậu ngồi xuống.

"Chú Bảo bình tĩnh nghe hết từng từ từng chữ tụi con nói a. Tập trung lắng nghe, tâm bình khí tịnh."

Trang Bảo hít sâu một hơi, làm động tác khí tụ đan điền. Thở phù một cái, ở dưới cũng thở phù ra theo, phả ra một mùi hương ngào ngạt tới tắt thở. Hai nhóc vội bịt mũi lại, lộn nhào xuống đất.

"Trời ơi, mưu sát! Thúi quá chú Bảo ơi. Tụi con kêu chú bình tĩnh chứ không có kêu chú xì hơi a. Chú ăn gì mà cái mùi nó kinh thiên động địa, cảm động đất trời dữ dội vầy nè."

Trang Bảo cười hì hì, lắc lắc mông ngồi chễm chệ xuống giường, xem như chuyện này là việc rất hiển nhiên, một chút xấu hỗ cũng không có.

"Hì hì, chú ăn nhiều lắm nên không có nhớ nữa. Mà hai đứa làm lố quá đi! Chú lúc rỗi mông lần nào mà chả phả hương thơm ngào ngạt cho chồng chú ngửi. Hàm Hàm không có biểu hiện gì luôn đó. Hắc hắc!"

Chờ mùi tan biến hết, hai nhóc mới lồm cồm bò dậy, leo lên ngồi cạnh Trang Bảo.

" Hazz! Người ta nói đó là lâu ngày quen hơi đấy. Có khi chú Hàm không có động thái gì là đang nín thở cũng nên. Chú Bảo thật xổ sàng mà. Chuyện xì hơi cũng để cộng đồng ngửi chung nữa."

Trang Bảo gật gù: "Ừ ha, hèn chi chú kêu Hàm Hàm anh ấy im lặng một lúc lâu. Nhưng người ta nói ăn được ngủ được là tiên, ăn mà không xì là điên luôn rồi. Chú chia tiên khí cho mọi người, tốt bụng quá còn gì nữa. Hắc hắc!"

Hai nhóc cảm giác chú Bảo nhà mình càng ngày càng thông minh ra phếch, tài ăn nói cũng cực kì thuyết sờ phục. Hai nhóc dai dai tráng. tính cãi lại nhưng thôi. Lâu lâu mình mới xui xui dính đạn, chú Hàm người ta ngày nào cũng hít mà.

"Dạ dạ, chú Bảo nói gì cũng đúng hết. 'Tiên khí' ha ha, tự nhiên hết muốn làm tiên, làm người sướng hơn, sướng như tiên cũng được. Thôi, bây giờ vô chuyện chính nè! Nãy tụi con nói là ý vầy nè..."

Sau một màng giải thích muốn khô cả cổ họng, Trang Bảo mới xem như hiểu được chút chút. Cậu lo lắng tới bứt rứt tay chân, hoang mang hỏi mấy nhóc.

"Bây giờ chú Bảo nên làm sao mới được đây? Chú bây giờ không lôi hai bé con ra ngay được a. Bụng chú to nhưng mông chú cũng nở nang hơn mà. Bù qua xớt lại vì sao chú vẫn có nguy cơ bị cắm sừng?"

"Ấy du, người ta đẹp là đẹp toàn thây, không nhìn đã mắt hơn chú mới lạ. Cơ mà chú yên tâm, tụi con có một bảo bối giúp chú níu kéo lấy chồng nè."

Lại là một gói bưu phẩm, hai nhóc cười ta đưa cho Trang Bảo. Cậu không hỏi gì lập tức mở ra xem ngay. Thấy bộ đồ lủng lổ tùm lum, Trang Bảo trề môi trả lại hai nhóc.

"Đồ gì thấy ớn, rách tùm lum. Này có chút giống đồ của siêu nhân a."

" Siêu nhân đâu mà siêu nhân! Này rõ là đồ con mèo, nó được thiết kế rất kì công đó nha. Chú nhìn đi, mỗi lỗ trên đây đều có mục đích nhất định hết nha, chất vải thì khỏi nói mềm mịn, co dãn, không gây khó chịu cho người mặc. Chú nghe lời tụi con, tối nay mặc vào đi, tự nhiên chồng chú mê chú tách mãi không rời luôn."

Trang Bảo chẳng thấy đẹp chỗ nào nhưng hai nhóc đó giờ giúp mình rất nhiều nên cậu có lòng tin vào hai nhóc. Một bộ đồ thôi mà, mặc thì mặc.

Vậy là hai nhóc lại thực hiên xong kế hoạch lừa thêm được chú Bảo nhà mình. Bây giờ là đến thời cơ vòi tiền, bòn rút mấy ông chồng nhà giàu.

Rồi sau đó, số phận của anh em song bào nhà họ Trang sẽ đi về đâu. :smile:)

... ... ... ... ... ... ... ... :smile:)

Mới kiểm tra được vài môn lại sắp kiểm nữa.

Hắc hắc, mà dạo này mê 'Tổng giám đốc và trợ lý tiểu Đông của anh ta'. Má ơi vừa coi vừa cười như con động kinh. Cute quá trời quá đất luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK