" Bảo Bảo buồn ngủ quá đi . Mặt trời còn chưa mọc nữa mà dậy làm gì a ? Mẹ này kì cục ghê , người ta đang trong giai đoạn thèm ngủ mà . "
Cố Hàm cũng buồn ngủ gần chết , thay đồ mới cho mình và Trang Bảo xong là ngồi chiếm đóng cái ghế sopha . Anh vuốt ve lưng cậu :
" Bảo Bảo ngoan , em ngủ chút đi ha , lát anh gọi em dậy . Oáp , em được coi như là baba của tiểu Tuấn đó ráng chịu đựng chút vì hạnh phúc của tiểu Tuấn ha . Azz , chúng ta còn khá trẻ thế mà sắp có sui gia rồi . Đời nhiều cái ngộ ghê ! "
" Ừm , Hàm Hàm ôm Bảo Bảo chặt hơn đi . Em lạnh ! Chẹp chẹp ! "
Ít ra Trang Bảo người ta còn thức nói chuyện vài ba câu , chớ Trang Dụ thôi rồi ngủ say như chết , nằm trên giường chăn ấm nệm êm ai gọi cỡ nào cũng không dậy . Cái này là do Cố Ngạo đã nuông chiều cậu quá đà đây mà . Bởi vậy anh Ngạo nhà ta có cớ ngủ nướng thêm vài tiếng . Đám nhóc cũng tương tự , thay đồ rồi là nằm rải rác trên nền nhà banh càng ngủ , ngái khò khò , quy luật vợ ai người nấy ôm , ôm nhầm làm đấm vô mồm gãy răng . Tội nghiệp nhất vẫn là Cố Chính Khanh bị Uông Nguyệt Hoa làm phiền tới tấp . Một chút lại hỏi màu son này đẹp không , tóc uống vầy đã đủ quyến rũ chưa , bộ này đẹp , bộ kia đẹp ... Làm cuộc sống của ông muốn đảo điên điên đảo .
Lúc nhà trai đem sính lễ qua , cả đám vẫn say mê chìm đắm trong giấc ngủ ngon . Bà Tạ , ông Tạ xì xà xì xầm :
" Ông coi có phải bọn họ bị ngộ độc thực phẩm không ? Sao mà cả đám nằm hết trên nền nhà vậy ? "
Uông Nguyệt Hoa cùng Cố Chính Khanh chạy xuống , thấy cảnh này cũng hoảng hồn vội vội vàng vàng lay mọi người dậy . Tạ Huân vỗ vỗ mặt Dương Tuấn :
" A Tuấn dậy nào , anh đến hỏi cưới em đó nha . Dậy dậy , ba mẹ anh đến rồi . "
Cậu ngơ ngơ ngác ngác nhìn ngó xung quanh , tôi là ai ? Đây là đâu ? Á , chết ngựa , nhà trai tới rồi . Thôi xong , quả đầu chắc xù như sư tử hà đông .
" Anh ... anh đến sớm vậy ? Em còn chưa chuẩn bị gì hết ! "
" Sớm gì nữa mà sớm ! Bây giờ là 9 giờ sáng rồi đó cưng ơi là cưng . "
" A a a ... Xấu hổ chết đi được . Anh chờ em xíu , em đi rửa mặt cho tỉnh ngủ cái . "
Ngồi đối diện nhau , hai bên đều không biết gọi thế nào cho phải . Tuổi của cả Cố Hàm và Trang Bảo chỉ bằn tuổi con trai lớn của ông bà Tạ , giờ kêu anh xui nó ngượng ngượng làm seo ý . Đã vậy còn tới hai anh xui , không có bà xui . Uông Nguyệt Hoa cười hề hề :
" Xin chào , mọi người cứ xưng hô như bình thường thôi . Mặc kệ gọi nhau như thế nào , cái quan trọng nhất vẫn là hạnh phúc của hai đứa nhỏ . Không biết hôm nay hai vị đến đây với mục đích gì ? "
Bà biết họ tới đây là vì mục đích gì mà vẫn cố hỏi lại cho bằng được . Nhìn một dàn quà quà cáp cáp ở đằng sau là biết rồi . Bà Tạ cười tủm tỉm nhìn qua Dương Tuấn một chút mới trả lời .
" Ừm , hôm nay vợ chồng tôi đưa con trai đến đây là để hỏi cưới Dương Tuấn a . Mặc dù tình cảm đồng giới này vẫn còn chịu nhiều sự kì thị nhưng tôi tin rằng hai đứa nó nếu yêu nhau sẽ vượt qua được tất cả . Phận làm cha làm mẹ thì phải cố giúp con mình có được hạnh phúc a . "
Trang Bảo không đợi Uông Nguyệt Hoa nói mà mình đã gật đầu lia lịa .
" Cưới đi cưới đi , tiểu Tuấn nhà Bảo Bảo là chàng dâu tốt có một không hai đó nga . Nhưng mà vì bé Gấu không muốn rời ra anh Tuấn của nó , hi hi , hay là để tiểu Huân ở rễ nha nha nha . Bảo Bảo hứa cuối tuần sẽ để tiểu Tuấn và tiểu Huân về thăm hai người . "
Trang Bảo nói rồi nháy mắt với tiểu Hi một cái ý là mọi chuyện để baba lo , baba lo không được thì cha lo , cha lo không được thì cả nhà lo . Tối qua tiểu Hi cùng bé Gấu qua bàn chính sự với Trang Bảo về việc ở rể này . Lời thoại cũng là tiểu Hi biên soạn cho Trang Bảo . Ông Tạ , bà Tạ không một chút đắng đo mà đồng ý ngay .
" Được , chúng tôi đồng ý để tiểu Huân qua ở rể nhà tiểu Tuấn . Vài hôm nữa chúng tôi sẽ mua nhà gần đây , có gì đi qua đi lại cho thuận tiện . Nhà chúng tôi hiện tại đúng là hơi chật thiệt . Bất quá đám cưới thì phải chờ hai đứa nó học xong đã . Bây giờ đưa sinh lễ giữ vợ trước , xem như một cái bảo đảm ban đầu cho tình cảm của hai đứa nó . Lỡ sau này tiểu Huân có phụ bạc gì tiểu Tuấn , coi như toàn bộ của hồi môn chúng tôi mất hết . "
Cố Chính Khanh bấy giờ mới lên tiếng , thể hiện khí thế bề trên hừng hực lửa .
" Thật ra nhà chúng tôi cũng không có thiếu thốn gì về chuyện tiền bạc nhưng có cái bảo đảm tạm thời vậy cũng tốt . Tuổi đời hai đứa còn quá trẻ , có thể bây giờ thích nhưng tương lai thì không ai có thể biết trước được điều gì . Phải để thời gian thử thách tình cảm của tụi nhỏ thôi . Vậy hai bên chính thức trở thành xui gia với nhau , tuy là còn khó khăn trong cách gọi nhưng ráng tập riếc quen thôi . "
Ông Tạ búng búng tay , con trai con dâu đem từng món sính lễ tới , món nào cũng giá trị lựa chọn rất tỉ mỉ . Bé Gấu mặc áo vest phẳng phiu đến nắm tay Dương Tuấn kéo qua rồi nắm tay Tạ Huân đan lại với nhau . Bé Ngước cổ lên cao muốn trật khớp , cười nhe răng trông đáng yêu vô cùng .
" Chúc anh trai và anh trai hạnh phúc nha . Còn nữa , còn nữa sau này có sinh em bé thì cũng đừng bỏ mặt bé Gấu nha . Bé Gấu có quà tặng cho hai anh á . "
Bé Gấu móc trong túi ra một hộp nhẫn đưa cho Dương Tuấn . Cậu mở ra xem thì bên trong là một cặp nhẫn đôi có khắc tên luôn của hai người . Quá cảm động , Dương Tuấn cuối xuống bế bé Gấu lên hôn lên má bé mấy cái .
" Cám ơn bé Gấu . Bọn anh sẽ trân trọng món quà này . Dù tương lai có xảy ra chuyện gì đi nữa anh cũng sẽ không bỏ rơi bé Gấu đâu . "
" Hi hi , bé Gấu chỉ chọn nhẫn thôi , tiền là cha Hàm chi á . Bé Gấu không có tiền . ( èo thật ra bé có nhiều tiền tại bé không nhớ thôi ). Hai anh đeo nhẫn vô đi chớ . Vợ chồng là phải đeo nhẫn nga . "
Tạ Huân lấy một chiếc nhẫn đeo vào tay cậu rồi nhẹ nhàng hôn lên đó . Dương Tuấn đỏ mặt , ngượng ngùng đeo nhẫn lại cho anh . Đám nhóc hồ nháo , cầm đầu là tiểu Minh , tiểu Tinh :
" Hôn đê , hôn đê , hôn đê . "
Bé Gấu giả bộ mắc cỡ , che mặt lại :
" Hai anh thơm nhau đi , bé Gấu không nhìn trộm đâu . "
Tạ Huân chủ động ôm eo Dương Tuấn , tiến sát đến hôn cậu . Bé Gấu liếc liếc nhìn trộm qua kẽ tay thầm biện hộ cho mình bé chỉ liếc trộm không có nhìn trộm .
Vợ chồng Cố Ngạo , Trang Dụ vừa lúc đi xuống thấy cảnh này mà tâm cũng xúc động đậy theo . Trang Dụ tựa vào lòng Cố Ngạo , tâm trí nhớ lại chuyện ngày xửa ngày xưa .
" Ây da , chúng ta xuống hơi muộn thì phải . Thấy cảnh này làm em nhớ tới lần chúng ta đám cưới ghê . Thời gian trôi qua nhanh thật đó . "
" Ừm , nhanh thật . Chờ đến đúng 10 năm ngày chúng ta lấy nhau , vợ chồng mình hấp hôn lại ha . Anh sẽ tổ chức một buổi tiệc thật long trọng đại như ngày mình vừa mới cưới luôn . "
" Cũng được , vợ nghe theo ý ông xã . "
Cố Ngạo cùng Trang Dụ cũng có một màng hôn đỉnh cao sau ánh hào quang của cặp chính kia . Tràn vỗ tay nhiệt liệt , hoan hô chúc phúc giống như dành tặng cho cả Cố Ngạo và Trang Dụ .
Nghi thức coi như tạm kết thúc , cả nhà kéo nhau đi ăn mừng tại nhà hàng đã đặt sẵn . Dương Tuấn đổi cách xưng hô gọi ba mẹ của Tạ Huân là ba mẹ luôn , Tạ Huân cũng y chang như vậy . Người lớn cụng rượu bia , đám nhóc cụng bò húc , ồn ào náo nhiệt cả một vùng . Anh em song bào Bảo Dụ cụng sữa , hic , ngày vui mà không được uống rượu buồn ghê hà .
... ... ... .. .... ... ... ... )
Theo mình nghĩ bài ' Tự tâm ' thì vua là công , Bạch Liên là thụ a . Ôi trời , nhân vật chuẩn đẹp luôn . Mỗi tội cái kết SE . Hic hic .