Mục lục
Hạnh phúc rồi sẽ tới!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Ngạo chở Trang Dụ đến nhà hàng đánh chén một bửa no nê . Về đến nhà thấy Uông Nguyệt Hoa xoa lưng ngồi lướt điện thoại . Anh cùng cậu đi tới nói : " Mẹ ! Tụi con mới về a . "

Uông Nguyệt Hoa bị sốc nặng ngước đầu nhìn chăm chăm Cố Ngạo : " Ơ hay ! Nay trời đổ mưa đỏ hay sao mà tiểu Ngạo của mẹ lẽ phép đột xuất vậy ? Bình thường con có thèm ngó ngàng gì tới mẹ đâu . "

Anh cười hì hì ngồi xuống , đấm bóp cho bà : " Mẹ nghĩ đi đâu không hà . Con là con trai hiếu thảo nhất nhà a . Con đấm lưng cho để mẹ đỡ mỏi . Sáng này chắc mẹ và ba chơi cũng kịch liệt lắm nên mẹ mới ôm lưng vầy nè . Chơi có vui không mẹ ? Hắc hắc ! "

Bà không mặt đỏ tai hồng mà là Cố Chính Khanh mặt đỏ tim đập . Ông hồi hộp nghe thử nhận xét của bà về bản năng đàn ông của mình ra làm sao . Uông Nguyệt Hoa thở dài , đưa điện thoại trang đám hủ nữ quán Ngạo Dụ lên cho anh coi .

" Ba mẹ đâu có lợi hại bằng tụi con . Chơi tận 16 tiếng đồng hồ a . Thế mà khỏe re không si nhê gì cả . Còn ba tụi con đúng là già thiệt rồi . Mần 1 tiếng 16 phút , ổng nghỉ xả hơi 1 tiếng còn 16 phút vận động . Thuốc của tiểu Dụ đưa không hiệu quả gì cả . Nhóm nhóm lên được có 1 phút , 1 phút mần ăn được quái gì . "

Anh cười khanh khách : " Ha ha ! Mẹ cũng nên thông cảm cho ba một chút . Dù sao tuổi tác cũng quá độ rồi a . Chắc mẹ phải tự thân vận động lắm nên người mới đau nhức vậy ha ? "

Bà gật gật : " Chứ còn gì nữa . Ổng nằm không hưởng phước đó . Mẹ cong lưng ra kiếm ăn muốn chết . Chồng quá yếu đi . "

Cố Chính Khanh quăng tờ báo , nghiến răng nghiến lợi : " Tôi cho bà nói lại đó . Tôi vầy mà bà còn chê cái gì nữa hả . Bà đừng ở đó ngậm dấm phun sương . Tôi không hợp tác lấy gì bà làm được . Bà sướng la ó gần chết bài đặc xạo xạo . "

Mọi người mắt điếc tai ngơ không nghe không thấy gì cả . Nhưng hai nhóc tiểu Minh , tiểu Tinh không hề buông tha . Tiểu Minh khều khều ông : " Ông nội ! Ông làm gì để bà la oai oái vậy ? Chơi trò chơi đó vui không , chỉ tụi con chơi với . Có trò vui là phải san sẻ nhe . Giấu là ki bo lắm đó ông nội . "

Trang Tinh hòa tấu theo : " Đúng rồi . Có thêm người chơi mới vui . Càng nhiều người biết càng tốt . Ông nội chỉ đi mai tụi con vô lớp chỉ bé Hạo với bạn trong lớp chơi . "

Tới lúc này ông mới sực nhớ ra còn hai tên nhóc choai choai cháu nội đầu óc quạ đem của mình . Nãy lỡ lớn tiếng quá rồi , ông cười méo mó : " Ông bà nội chơi trò đấu vật ấy mà . Trò đó không vui đâu , đau lưng mỏi chân lắm đó . Các con tìm trò khác chơi đi ha . "

Hai nhóc con liếc nhìn nhau cười gian : " Trời ơi ! Chơi đấu vật ở trên giường luôn chắc luôn nè . Đấu vật lò xo á hí hí . Trò này cả nhà ai cũng chơi trừ bốn anh em tụi mình thôi hà . À quên còn tiểu Hi nữa là 5 người . Tiểu Hi còn nhỏ quá không chơi được . Tụi mình lên rủ anh Hiếu , anh Hòa chơi . Đi thôi . "

Nói rồi , hai nhóc xoay người chạy nhanh lên lầu gọi : " Anh Hiếu , anh Hòa ơi ! Chúng ta chơi đấu vật trên giường a . Ông bà nội mới giới thiệu trò chơi mới kích thích lắm . "

Trang Dụ nhìn theo hai bóng dáng hai đứa con trai bé nhỏ , chân ngắn có khúc mà chạy lẹ không ai bằng . Cậu đỡ trán , thở dài thường thượt : " Ông xã à . Tại con chúng ta đi học rồi mà đầu óc vẫn đen dữ vậy a ? Em không cam tâm chút nào . Ở nhà lén lúc , rình mò , săm soi chuyện đen tối quậy phá . Đến trường lại truyền bá tư tưởng tối đen cho bạn cùng lớp . Bây giờ vợ chồng mình có nên cách ly hai đứa nó với cái nhà này không ? Đem vô chùa niệm phật ăn chay tẩy não . "

Cố Ngạo ho khan : " Khụ khụ ! Em có đưa hai đứa nó vô chùa cũng như không . Đảm bảo vô trỏng tụi nó phá banh cái chùa . Không ai độ không nổi hai đứa nhóc này đâu em ơi . "

Trang Dụ chớp chớp mắt : " Sao anh biết không được ? Tụi mình chưa thử mà , biết đâu thành công . "

Uông Nguyệt Hoa nói chen vào : " Sao mà không biết được a . Hồi đó mẹ cũng từng đưa chồng con vô chùa ăn chay rồi . Nó phản tác dụng con ơi , mới chưa đầy 1 tiếng sư thầy đã kêu người mang nó đến tận cửa trả lại . Biết sư phụ nhắn lại với mẹ sao không ? ' Phàm ở đời ai cũng có nơi thuộc về mình . Tiểu thí chủ không thuộc về nơi tu hành . Các vị vẫn nên dẫn dắt tiểu thí chủ theo đúng hướng . Mô phật . ' Mà lúc đó chồng con mới có 5 tuổi ! 5 tuổi thôi nha . "

Cậu há hốc mồm , nhìn Cố Ngạo như nhìn quái vật ngoài hành tinh : " Anh ghê gớm tới vậy luôn đó hả ? Em chịu thua anh rồi . Sức mạnh gen di truyền nhà anh thật kinh khủng khiếp . Gen nhà em không bì nổi . Em đoán trước chắc tương lai tiểu Hi lớn lên cũng thuộc gen trội nhà họ Cố . "

Anh quay qua ôm vợ hôn cái bặc : " Cám ơn em quá khen . Thành tựu của anh nhiều lắm a . In dấu kí ức lịch sử đậm đà những nơi anh đi qua . Có ngồi kẻ tới 27 năm mới hết được . Vì trước khi gặp em anh không ngừng phát huy gen trội của mình . Hắc hắc ! "

" Em không hề khen anh a . Mà anh vô chùa làm gì để sư thầy không thu lưu nổi anh vậy ? Em tò mò dữ lắm a . "

" Khụ khụ ! Sư thầy đưa anh vô phòng cùng các tiểu sư niệm kinh . Anh xung phong nói mình biết niệm xin thầy cho mình chỉ họ . Sư thầy cực kì vui vẻ , gật đầu đồng ý ngay . Anh ngồi chấp tay tụng nửa bài kinh ' ta chơi sắc ta mất nửa đời người .Ta không chơi sắc ta mất luôn một đời người . ' Sư thầy nghe đoạn bài này túm cổ anh bịt miệng đem ra ngoài ngồi thiền . Anh ngồi cỡ 5 phút chịu không nổi , đi lại bức râu sư thầy đang ngồi thiền . Anh không bức một cộng mà bức nguyên chùm . Lát hồi sư thầy Nữa bên miệng trống trơn , nữa bên còn râu dài a Thế là em biết kết cục rồi đấy . Cụ thể nội dung cái bài kinh anh không nhớ rõ lắm nhưng mà anh có lưu trong cái rương bí kiếp của anh ấy . Chắc nó được chôn đâu đó ngoài vườn rồi . Anh giấu kĩ dữ lắm . "

Mọi người bụm miệng cười , chịu thua sự quậy phá này của Cố Ngạo . Uông Nguyệt Hoa ngẫm nghĩ rồi cảm thán : " Hèn gì ! Lúc mẹ đưa con vô chùa sư thầy đó còn râu , mấy ngày sau đến chùa râu trụi lẳng hết trơn . Mẹ còn tưởng sư thầy vớt vác lại tuổi thanh xuân . Hóa ra đều do con gây họa a . "

Trang Dụ ngốc lăng vỗ tay : " ngạc nhiên chưa . Ngạc nhiên ghê chưa ? Chồng tôi hóa ra lại còn quậy phá gấp ngàn làn tôi tưởng tượng . Chồng tôi nhờ vậy lại được phật độ hên quá tay . Tôi tuyên bố tôi lấy nhầm chồng . Tôi sinh lộn con . A a a ! Sốc nặng ! Xỉu chết . "

Cố Ngạo cười ha ha , ôm cậu chặc lại : " Cám ơn bà xã lại khen ngợi anh . Anh hào hứng quá đi . "

Uông Nguyệt Hoa gõ gõ bàn : " Nè nè ! Tiểu Ngạo ! Con mau vào trọng điểm . Rốt cuộc con là muốn nhờ vã mẹ cái gì mà đến tâm sự mỏng với mẹ . Nói lẹ đi , mẹ ăn cơm rồi không muốn an cẩu lương nữa nga . "

" Thôi chuyện đó để nói sau . Con đưa vợ con về phòng nghỉ trước đã . Canh đúng giờ thiên làm chuyện đại sự nha . He he ! Ngày mai nói tiếp . Moa yêu thương lan đầy . Ai còn sức khỏe tối nay chơi vui vẻ . Ai mà không khỏe uống thuốc cho khỏe . "

Hứng trí , ba anh em còn lại của Cố Ngạo cũng lôi kéo vợ lên : " Đi ! Chúng ta đại chiến 300 hiệp . Phải vượt qua mốc thời gian 16 tiếng a . "

Trang Bảo ngây ngô tưởng chơi đấu vật tận 16 tiếng với Hàm Hàm . Ai dè tới lúc chơi rồi khóc ròng la hét chí chóe .

Trang Duy chống đối ngay từ đầu , đẩy Cố Diễm chạy : " Em không chơi . Anh tự chơi một mình đi . Ngày mai em còn đóng quảng cáo nữa . Á á thả em xuống . "

Cố Diễm chụp vợ lại bế ngang lên phòng mặt cho vợ có la hét cỡ nào . Cố Diễm nhất định phải chứng tỏ sức mạnh phi thường của mình .

Hạ Tử Thần vũng không nguyện ý lắm , làm bộ mặt khó xử : " Em ... Em sợ mình không đủ sức chơi . "

Cố Hủ yêu thương nắm tay vợ đi về phòng : " Yên tâm ! Ông xã sẽ thiệt ôn nhu với vợ . Khẳng định cho em thời gian lấy sức rồi chơi tiếp . Ngoan , anh thương ! "

Ngó qua ngó lại người đã đi hết , ai cũng có thú vui cho riêng mình . Để lại hai ông bà già tĩnh lặng ngơ ngác nhìn nhau trăng trối . Bà nhướng mày : " Ông xã ! Chính ta cũng quyết một trận cho ra trò nào . Không thể để con mình lấn át nha . "

Cố Chính Khanh lôi bà lên phòng : " Chơi thì chơi . Tôi mà sợ à . Đường đường Cố lão giữa thua mấy chuyện giường chiếu này là không thể . "

Bốn nhóc con núp ở gần đó nghe lén . Rủ chơi đấu vật chỉ là cái cớ , thực chất là kéo anh mình nhập bọn . Hai nhóc nói nhỏ với hai anh mình : " Hai anh hồi nãy nghe cha em nói rồi đó . Cha có nguyên cái tương bí kiếp luôn . Chôn trong vườn đó . Mai đi học về em rủ bé Hạo tới đào đất tìm phụ . Hai anh kêu bồ mình tới luôn nha . "

" Ok ! Chuyện nhỏ . "

Bốn nhóc xù xì mưu tính chuyện cướp đoạt rương bí kíp của Cố Ngạo . Như vậy sẽ thuận tiện hơn trong việc truyền bá tue tưởng a .

Nói túm lại , Cả nhà họ Cố hôm nay thiệt là nhộn nhịp . Những tiếng la hét thở dốc làm nên điệu nhạc không tưởng .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK