Cố Ngạo vừa uống nước vừa đánh giá xung quanh. Nơi này tuy nhỏ nhưng được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp, trang trí giản dị rất có hương vị của một gia đình.
Ngồi một lúc thì Trang Dụ lên tiếng : " Xin lỗi hôm nay đã làm phiền anh nhiều rồi. Nếu không có anh giúp đỡ hai anh em tôi không biết đã ra sao. Càng không biết sẽ phát sinh thêm chuyện gì nữa."
Cố Ngạo đặt ly nước xuống nói: " Tôi mới là người nên xin lỗi cậu mới đúng. Cũng do tôi làm phiền nên cậu mới để anh trai ra ngoài một mình. Đây cũng là chuyện mà tôi cần làm."
Hai người xin lỗi qua lại xong thấy cũng không nên nhắc lại làm gì nữa vì vậy nói sang chuyện khác.
Ngồi thêm một lát nữa thì Cố Ngạo đứng lên nói:" Cũng khuya lắm rồi cậu nên nghỉ ngơi sớm đi. Ngày mai hãy vô bệnh viện. Như vậy cậu mới đủ sức khỏe chăm sóc anh cậu. Tôi phải về rồi. Tạm biệt."
Vừa tính đi thì tay anh đột nhiên bị cậu bắt lấy. Anh không hiểu chuyện gì quay lại muốn hỏi cậu thì cậu đã ngại ngùng lên tiếng:" Hay tối nay anh ngủ lại đây đi. Lái xe ban đêm như thế này rất nguy hiểm. Sáng mai anh hẵn về."
Nói xong mặt cậu đã đỏ như trái cà chua chín, cuối đầu nhìn nhìn mũi chân mình. Thấy biểu hiện đáng yêu này của cậu anh rất muốn hung hăng cắn vào mặt cậu một cái. Anh mỉm cười xoa xoa tóc cậu nói: " Được rồi! Tôi sẽ ở lại đêm nay. Vậy phiền cậu rồi."
Nghe xong câu trả lời cậu ngay lập tức chạy đi lấy áo tắm cho anh bảo :" anh đi tắm trước đi". Anh nhận khăn tắm xong đi về hướng cậu chỉ đến phòng vệ sinh. Trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười rạng rỡ mà cậu không thấy được. Thấy anh đã vào phòng tắm rồi cậu tự rót cho mình một ly nước ực ực uống để giảm bớt sự xấu hổ này.
Ngồi ở ngoài cậu suy nghĩ mông lung sao hôm nay mình dạng vậy còn cho một người đàn ông qua đêm nữa. Ôi trời! Xấu hổ quá đi mất.
Anh tắm xong bước ra ngoài với bộ áo tắm lúc nãy lộ ra một bộ ngực rắn chắc làm cậu không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Cậu quay đầu đi nhìn chỗ khác nói mình phải đi tắm rồi vọt vào phòng vệ sinh.
Anh không nghĩ rằng cậu lại dễ xấu hổ tới thế! Nên cứ cảm thấy cậu thật đáng yêu và buồn cười vô cùng. Anh chờ cậu tắm xong ra ngoài. Thấy tóc cậu còn ướt anh nhẹ nhàng lấy khăn lau tóc cho cậu. Tuy có chút ngại nhưng cậu cũng tùy ý anh làm.
Ngồi trên ghế cậu chợt nhớ phòng ngủ của khách chưa dọn, nên chỉ có một phòng ngủ thôi.
Cậu nói:" Anh vào phòng này ngủ đi! Tôi ngủ sopha! Tôi quên dọn phòng cho khách ở rồi."
Anh lắc đầu từ chối:" Không được hay để tôi ngủ sopha cho. Không thì chúng ta ngủ chung đi dù sao cũng cùng là con trai với nhau mà."
Nghe vậy cậu mới nhớ anh ta không biết tính hướng của mình nên bất đắt dĩ gật đầu để hai người ngủ chung.
Hai người vào phòng ngủ. Trang Dụ lên nằm trước xích vào trong chừa cho anh một chỗ ngủ. Cố Ngạo cũng lên nằm sau đó tắt đèn. Qua hồi lâu Trang Dụ vẫn không tài nào ngủ được cứ nằm im bất động tại chỗ. Rồi đột nhiên có cánh tay vòng qua ôm lấy eo mình. Cậu muốn tránh ra nhưng nghĩ chắc anh ngủ rồi nên lại thôi. Cậu cảm nhận hơi ấm của anh áp sát sau lưng mình, vô cùng ấm áp rồi cậu cũng chìm vào giấc ngủ.
Cố Ngạo thật ra vẫn chưa ngủ chỉ là muốn ôm cậu vào lòng ngủ thôi. Bởi người cậu có mùi hương dễ chịu vô cùng. Dần dần anh cũng chìm vào giấc ngủ sâu.