Tiểu Hiếu nhái mắt với với anh : " Con biết rồi ! Cám ơn chú ba ! "
Qua phòng chứa đầy đồ chơi , Cố Ngạo để hai nhóc con vào : " Hai con tâm tình , chơi đùa với nhau đi . Chú ba đi bồi vợ đây . Báy bay ! "
Anh cũng nhái mắt với tiểu Hòa rồi bỏ đi tìm vợ . Đang đi điện thoại trong túi anh vang lên : " Alo ! Chị Lâm điện em có chuyện gì vậy ? "
" À ! Xin lỗi làm phiền gia đình rồi . Con gái tôi nó bệnh phải đi bệnh viện khám , không ai ở nhà chăm sóc Gia Hạo hết nên tôi gửi bé qua nhà anh ngủ một đêm được không ? Lát tôi nhờ ba bé chở bé qua . "
Cố Ngạo cười khách sáo nói : " Có gì đâu mà phiền ! Hai nhóc con nhà em biết Gia Hạo qua chơi chắt chắn rất vui a . Anh chị gửi Gia Hạo ở lại chơi mấy ngày cũng được hết . "
" Dạ ! Làm phiền anh rồi ! Cám ơn anh nhiều . "
" Ừm ! Vậy thôi em cúp máy đây . Tạm biệt ! Chúc bé mau khỏi bệnh ! "
Cố Ngạo cất điện thoại , đi xuống lầu nói tin vui cho hai nhóc tiểu Minh , tiểu Tinh . Hai nhóc mừng rỡ nhảy nhót như điên : " Yea ! Bé Hạo sắp tới chơi rồi ! Yea ! Yea ! "
Trong phòng , tiểu Hiếu lấy cuốn sách lớp một ra , xin bài kiểm tra 0 điểm của bạn về sửa tên đưa cho Hứa Sinh coi , mặt biểu cảm trông ngốc nghếch thấy sợ : " Thầy Sinh ơi ! Đây là bài kiểm tra tuần trước của em . Em không biết làm gì hết trơn hết trọi a . Nhìn vô muốn ngu người luôn . "
Hứa Sinh xem xét bài kiểm tra toán óc vịt tọt của nhóc con . Bài tính 1+1 = 3 là thấy thôi rồi . Hứa Sinh xoa đầu nhóc : " không sao đâu em . Thầy sẽ phụ đạo lại để em lấy lại căn bản . Ngoài toán không tốt ra em còn học không tốt môn nào nữa ? "
" Dạ ! Em còn học giở môn chính tả nữa . Sai mười lỗi là 0 điểm , em sai mười mấy lỗi luôn . Cô giáo thương tình tặng em cây gậy ( 1đ ) cho có với bạn bè . Mấy bạn cười em , chửi em ngốc quá trời luôn . Hức hức ! Em đâu muốn học dở đâu tại não em không chịu hoạt động thôi . Hức hức ! Ai cũng chê em hết , thầy cũng chê em dốt luôn chứ gì . Em nhỏ chứ em biết tự ái lắm nha . "
Tiểu Hiếu nước mắt cá xấu , thút thít diễn trò tội nghiệp trước mặt Hứa Sinh . Cậu thấy tội nghiệp quá , dỗ dành bé : " Tiểu Hiếu ngoan ha ! Thầy không có chê em đâu . Ngoan , không khóc nữa ha . Khóc là xấu đó . Thầy sẽ giúp em tiến bộ hơn . Ngoan ! Thầy thương ! "
Nhóc nhân cơ hội vùi đầu vào ngực Hứa Sinh , tay ôm ôm sờ mó lung tung : " Hu hu ! Thầy thật là tốt bụng mà . Em yêu thầy nhất . Em hứa sẽ cố gắng học thiệt chăm chỉ ! "
" Ngoan ! Vậy em mau nín , không khóc nữa nha . Hết khóc chúng ta mới bắt đầu học được . "
Hứa Sinh nghĩ nhóc là con nít nên chỉ muốn ôm mình cho đỡ buồn chứ đâu có biết là nhóc ăn đậu hủ của mình . Nhóc sờ cậu miếng nữa mới luyến tiếc rời khỏi vòng tay vợ tương lai . Lấy miếng khăn giấy hỉ hết nước mũi ?? nhóc cười hì hì : " Em khóc xong rồi ! Chúng ta bắt đầu học thôi . "
Trong khoảnh khắc ấy trái tim Hứa Sinh nhảy cái thịch một cái thật mạnh . Cảm giác trong lòng cậu là sao mà tiểu Hiếu đáng yêu dữ vậy trời . Bình tĩnh lại tâm tình , hít thở thật sâu , đều đều : " Rồi ! Chúng ta học toán trước . Thầy chỉ học phép tính cộng trừ trước nha . "
" Dạ ! Thầy chỉ đi ! "
... ... .... ... .... .... .... ... .... .... ...
Qua một thời gian chỉ dạy , Hứa Sinh hỏi tiểu Hiếu : " Bây giờ thầy có một cục kẹo , em có hai cục kẹo . Thầy cho em một cục kẹo vậy em sẽ có mấy cục kẹo . "
Giơ ngón tay đếm đếm nhóc đưa ra câu trả lời khiến Hứa Sinh muốn bậc ngửa khỏi ghế : " Dạ thưa thầy là bằng 0 ạ . "
" Sao lại bằng 0 được ? Phải là bằng 3 nha ! Nè ! Em đưa ngón tay ra đếm đi . 2 ngón tương ứng hai viên kẹo của em , thêm một ngón tay nữa tương ứng 1 viên kẹo của thầy . Tổng cộng có 3 viên đó . Em hiểu chưa ? "
" Dạ ! Em hiểu sơ sơ ! Mà em vẫn đưa đáp án là bằng 0 a . Bởi vì thầy quá đẹp trai và tốt bụng nên em sẽ không lấy kẹo của thầy mà còn cho thầy hết 2 viên kẹo của em luôn . Hi hi ! "
Day day trán , thật sự không muốn chê nhưng mà ngốc thiệt vậy luôn đó . Ca này khó dạy rồi đây . Nhà giàu mà sinh con khờ khạo cũng tội ghê . " Ha ha ! Con tốt quá . Nhưng chúng ta không nên nói ngoài thực tế chỉ nên chăm chú học tập thôi . Bây giờ thầy hỏi em nữa nha . Ba đi chợ mua ba con cá đem về , nhưng cái giỏ đựng cá bị hư nên lúc đến nhà trong giỏ không còn con cá nào cả . Hỏi ba làm rớt mấy con cá ? "
Giả bộ suy nghĩ dữ lắm , nhóc vỗ đùi cái bốp : " Ha ha ! Em biết rồi nha ! Ba làm rớt 1 con cá . Ba con cá là ba của con cá chỉ có một con thôi . Em giỏi lắm đúng không ? "
" Sai rồi , sai rồi ! Ba làm rớt 3 con cá . 3 ở đây là con số chứ không phải là về ba mẹ . Em hiểu nhầm đề bài rồi . "
Nhóc nắm nắm vạt áo , cúi đầu tủi thân chập hai : " ò ! Em biết rồi . Em học dốt quá đi . Mấy phép tính đơn giản vậy cũng không biết . Hèn gì bạn bè , thầy cô , cha mẹ , anh em , ông bà chê em là đúng gòi . Hức hức ! "
Hứa Sinh vội dỗ dành : " Ấy ấy ! Em đừng có khóc ! Mới học thôi mà . Từ từ học sẽ tiến bộ . Cần cù bù thông minh , mỗi ngày thầy sẽ tranh thủ thời gian đến dạy em học . Chắc chắn em sẽ tiến bộ hơn ! Ngoan ! "
" Dạ ! Cám ơn thầy ! "
Hứa Sinh viết ra mấy phép tính cộng trừ ra vở : " Đây có một số bài tập . Em làm thử đi . Lát thầy chấm điểm cho em . "
" Dạ ! Em sẽ chăm chỉ làm bài tập ngay đây . "
Giả vờ ngồi đếm đếm , tính tính làm từng bài tập . Nhóc không phải khen mình giỏi chứ mấy bài này trong mắt nhóc dễ còn hơn ăn cháo . Cháo nóng ăn còn phải thổi còn mấy cái phép tính này khỏi nghĩ cũng biết đáp án . Hứa Sinh chăm chỉ làm bài tập của mình , cậu phải tranh thủ học để lấy được suất học bổng toàn phần của trường . Như vậy học phí năm sau cậu hoàn toàn được miễn mà mỗi tháng còn được trợ cấp 200 đồng tiền ăm uống . Bà nội của cậu sẽ đỡ vất vả chút . Lâu lâu Hứa Sinh mới liếc xem Cố Hiếu có làm bài tập chăm chỉ không .
Một lúc sau , tiểu Hiếu mới đưa bài tập cho cậu coi : " Thầy Sinh ơi ! Em làm xong bài tập rồi nè . Thầy chấm điểm cho em đi . Em đã rất cố gắng làm cho xong a . "
Cầm quyển tập lại : " Đây ! Để thầy xem thử . "
Chấm chấm , quẹt quẹt sửa sửa , Hứa Sinh lắc đầu : " Em làm đúng có 2 câu thôi . Mấy câu còn lại em tính sai hết rồi . Nhưng như vậy coi như em có tiến bộ hơn rồi a . Chăm chỉ sẽ thành công . Thầy có sửa lại đáp án đúng cho em đó . Em coi thử có câu nào không hiểu thì hỏi thầy . "
Mặt đơ đơ , nhìn mấy dòng số đỏ chót trong trang giấy , bé lắc đầu : " Thầy ơi ! Em ngoại trừ hai câu đúng ra mấy cầu còn lại em không biết câu nào hết đó . "
Nhéo nhéo má nhóc , Hứa Sinh cười dịu dàng : " Không sao ! Để thầy chỉ lại cho em . Tập trung cao độ mới nhớ ! Tập trung nào ! "
" Dạ ! Tập trung ! Tập trung ! "
Giảng lại bài xong , Hứa Sinh thở hắc một cái . " Em nghỉ 15 phút đi . Lát chúng ta học tiếp . "
" Dạ ! thầy cũng cần nghỉ ngơi a . Đừng học bài nữa . "
" Cám ơn em ! Thầy không thấy mệt . Thầy phải làm cho xong bài tập nữa . Tranh thủ phút nào hay phút đó . "
" Dạ ! Vậy thầy học đi . Em không làm phiền thầy nữa ! "
Tiểu Hiếu tức tốc chạy xuống lầu pha ly sữa rồi mang lên . Đặt ly sữa xuống bàn , nhóc khều khều Hứa Sinh : " Thầy uống sữa để tẩm bổ cơ thể nè thầy . Chính tay em pha cho thầy đó . Học chăm chỉ vậy dễ đói bụng lắm a . "
Nhìn ly sữa , Hứa Sinh cảm động nhưng lắc đầu : " Thôi ! Thầy không thấy đói đâu . Với lại ngại lắm . Em tự uống đi . Uống sữa cho mau lớn . "
" Em pha cho thầy uông thôi a . Thầy không uống là thầy khi dễ em học dốt mới không dám uống . Thầy thầy ... uống hết sữa đi mà . Mấy thôi ... em bo xì thầy luôn ... hức hức ! "
Giả bộ tội nghiệp chập 3 , ai mà đành lòng làm tổn thương cái vẻ mặt ' ngây thơ , trong sáng ' thế chứ . Hứa Sinh cầm ly sữa lên : " Được ! Thầy uống ! Em đừng khóc ! Thầy uống hết liền . "
" Đó ! Thầy uống hết sữa rồi nè . Em không khóc nữa nha . "
" Hì hì ! Dạ ! Em không khóc nữa . Em đem ly đi cất ly rồi xíu học tiếp . Thầy chờ em nha . "
" Ừm ! "
Nhìn theo bóng lưng nhóc rời đi , Hứa Sinh cười trừ : " Con nít quả nhiên đáng yêu mà . "
Bị dụ dữ lắm rồi cưng ơi !