Mục lục
Hạnh phúc rồi sẽ tới!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vù sợ bị trừ nửa số lương , đàn em của Cố Ngạo nhanh tay lẹ chân đến tối đã mang một cậu bé trai tầm 7, 8 tuổi mặt sưng đỏ cùng thân thể chi chít những vết thương lớn nhỏ đến nhà anh . Họ lễ phép cúi chào Cố Ngạo cùng mọi người :

" Thưa đại ca ! Đại tẩu ! Cùng toàn thể những người đức cao vọng trọng ở đây . Theo như lời đại ca , bọn em đã cứu được cậu bé này . Đại ca xem có đúng không ạ ? Lộn thì tụi em đi bắt lại . "

Cố Ngạo hướng Cố Hàm hỏi :

" Anh hai phải thằng nhỏ này không ? Anh đến kiểm tra thử xem . "

Vừa thấy Cố Hàm , cậu nhóc liền nhào tới khóc nấc lên :

" Chú Cố ơi , chú đưa con về với ba mẹ đi . Con sợ lắm . Hu hu ! "

Liếc mắt gật đầu ra hiệu cho Cố Ngạo biết đúng người rồi , Cố Hàm vỗ về , nhẹ giọng trấn an nhóc :

" Con ngoan , đừng sợ . Có chú bảo vệ con đảm bảo không ai có thể hại con nữa . Chú gọi điện để con nói chuyện điện thoại với ba mẹ ha . "

Nhóc gật gật đầu , đứng sát Cố Hàm giữ chặt vạt áo anh không buông . Ấn điện thoại gọi cho bạn , vừa đổ chuông đã có người bắt máy :

" Alo ! Tình hình sao rồi , có tìm được con tao không ? ''

" Mọi chuyện đều ổn thỏa . Thằng bé vừa được cứu ra , hiện tại đang ở chỗ tao . "

Vui mừng , giọng nói bên kia càng gấp gáp :

" May quá ! Vậy ... vậy bây giờ tao đến đón con về . "

Trầm giọng , Cố Hàm nghiêm túc nói :

" Bây giờ mày vẫn chưa rước thằng bé về được . Về rồi thì thằng bé vẫn bị bắt cóc tiếp thôi . Độ nguy hiểm càng cao hơn . Tạm thời mày để thằng bé ở đây tao chăm sóc , cứ giả bộ đau lòng như bình thường để xem bên kia có động tĩnh gì thì báo tao . Mày tin tao đi , tao không làm việc gì hại thằng bé đâu . "

" Được ! Nhưng mày phải cẩn thận , trong bệnh viện có kẻ tiếp tay cho bọn họ đấy . Tao không rõ là ai mày thử điều tra thử xem . "

" Ừm , tao biết rồi . Giờ tao đưa điện thoại để thằng bé nói chuyện với vợ chồng mày . Sẵn mày khuyên thằng bé ở lại đây một thời gian . "

Tiếp nhận điện thoại từ tay Cố Hàm , cậu nhóc nức nở gọi :

" Ba ơi , mẹ ơi ! Hu hu ! Con nhớ hai người lắm . "

" Ba ... ba cũng rất nhớ con ... "

... ( 30 phút sau :big_smile: )

Cậu nhóc gọi điện xong , đưa hai tay trả điện thoại lại cho Cố Hàm , lễ phép :

" Con cám ơn chú Cố . Điện thoại của chú . "

Nhìn bộ dạng của thằng bé làm nổi câm phẫn của mọi người đối với bọn hồ ly thúi kia càng thêm mãnh liệt . Cố Hàm kéo bé ngồi lên đùi mình , quan tâm bé :

" Tôi con quá , trên người toàn vết thương thế này . Chắc đau lắm , để chú tắm rửa lấy thuốc thoa cho con . "

Bụng nhóc kêu ùn ục , nhóc xấu hổ cúi đầu xoa xoa bụng mình , nước mắt lưng tròng :

" Tại ... tại con mấy ngày chưa được ăn ... con xin lỗi . "

Uông Nguyệt Hoa vô đầu mình , kêu đầu bếp chuẩn bị đồ chăn cho nhóc . Bà cười hề hề , tỏ vẻ thân thiết :

" Ây da , bà sơ ý quá . Con chờ chút , lát có đồ ăn liền . Con đói thì phải nói cho mọi người biết đừng ngượng ngùng làm gì . Chú Cố là bạn ba con , con cứ coi chú Cố là ba con đi . Chờ khi nào được , chú Cố sẽ đưa con về gặp ba mẹ ha . "

" Dạ ! Con cám ơn bà ! "

Tiểu Minh , tiểu Tinh tòn ten đi xuống lầu , phát hiện có khách đến nhà liền chạy tới nhiều chuyện . Gặp hai tên đàn em quen mặt , hai nhóc cười hề hề , giơ tay chào hỏi :

" Hello hai chú kính đen . Lâu quá không gặp , dạo này hai chú mập hơn đấy . Chắc ở nhà vợ vỗ béo hai chú nè . Hắc hắc , hai chú mập vầy được rồi đừng để mập nữa nha , xấu lắm đó . Lúc đi làm nhiệm vụ cjo cha tụi con là chạy không có nổi đâu . "

" Dạ , cậu chủ nhỏ . "

Ngó sang cậu nhóc đang ngồi trên đùi Cố Hàm , tiểu Minh bậc thốt lên :

" Ơ kìa , đó không phải là anh em cột chèo của chúng ta sao ? Úi , sao nay thê thảm thế này ? Em gái bé Hạo dạo này không gặp em buồn quá chừng , nghe nói em ấy mất ăn mất ngủ vì nhớ em đó . "

Cố Ngạo khó hiểu , nhăn mặt hỏi hai nhóc :

" Anh em cột chèo cái giề ? Người ta lớn hơn hai đứa đó . "

Tiểu Tinh đi lại chỉ chỉ vào mặt cậu nhóc :

" Đây là chồng tương lai của em bé Hạo nè . Trồi ôi , em bé Hạo đang trong quá trình cua trai đó . Mới đầu tụi con kêu anh nhưng sau đổi thành em luôn , vì theo vai vế tụi con lớn hơn . Em bé Hạo bạo dữ lắm , mới 3 tuổi mà đòi lấy chồng , suốt ngày lấy hình trai ra ngắm , hôn chụt chụt . Ghê lắm ! Tụi con nghe bé Hạo kể không tin cho lắm , đến chừng kiểm nghiệm thực tế thì không tin cũng phải tin a . Bé Hạo còn nói từ lúc đem em gái từ nhà mình về là tự nhiên xảy ra hiện tượng bất thường liền . Ví dụ như , xem tivi thấy trai đẹp 8 múi là hò hét í a í ơi , gặp nữ ngực to thì soi mói ngực mình xong khóc la um sùm đòi được ngực to như thế ... còn nhiều cái ghê hơn thế a . "

Trang Dụ đổ mồ hôi hột , nhìn qua chồng mà lòng chột dạ không yên . Quả nhiên sau cái đêm không tắt đèn ấy cuộc đời em bé Hạo đã bước sang một trang mới đen thui . Ngược lại sự mặt cảm tội lỗi của vợ , Cố Ngạo vỗ đùi cười ha hả :

" Ôi , ha ha . Em bé Hạo có tư chất đấy . Ha ha ! Thật không ngờ luôn ... Ôi , tội cho chàng trai bé nhỏ từ nay về sau con có một cô vợ ' ghê gớm ' a . "

Cậu nhóc nghe vậy , bậm bậm môi giận dỗi :

" con ... con sẽ không lấy con bé ấy làm vợ đâu . Người gì đâu vừa vô duyên vừa điên vừa bám dai như đĩa , suốt này hết hủ rồi đam . Con chẳng biết đó là cái gì cả , lâu lâu còn đòi hôn con nữa a . Tại vì ba mẹ quen cô chú bên đó nên bất đắt dĩ con mới phải qua thôi . Con không thích con bé đó chút nào hết a . Chú không được chọc con . Đời trai của con còn dài , chưa muốn lấy vợ sớm đâu . 30 tuổi con mới lấy vợ , mà con phải lấy người eo thon , ngực trái bưởi , mông trái bom , con bé đó ngực phẳng lì như tivi eoxidi 4 số 1 . "

Uông Nguyệt Hoa khoái chí , tiếp chuyện nhóc :

" Ấy con đừng nói con bé ngực khẳng mà . Tại em ấy chưa đến tuổi trưởng thành thôi , chờ 15 năm sau con mới xách định là hột có lép hay không . He he , bà hồi nhỏ cũng bị chê lép mà lớn lên ngực to nè . Bằng chứng sống là đây . "

Nhóc đâm bà một vết đau nhói vào tim , ngây thơ nói :

" Nhưng mà ngực bà không căng , hơi xụp xệ thì phải a . Con không thích đâu , con thích núi đồi chập chùng như mẹ con vậy đó . Ba con kể hồi xưa ba mê mẹ là do mẹ rất sẹc si . "

Bà chấm chấm nước mắt vô hình , đau mề thủ thỉ :

" Hồi xưa bà cũng đồi núi chập chùng lắm chứ đâu phải giống cái phao bị xì hơi như thế này . Tại chồng bà xài hao quá biết sao giờ . Hic hic , đau lòng . Vậy cũng đỡ hơn mấy người hai lưng rồi , từ trẻ cho đến già vẫn phẳng lì . Người ta có câu nói thế này này ' thà một phút huy hoàng rồi dập tắt . Còn hơn le lói cả trăm năm . ' "

Cố Chính Khanh không muốn nghe nữa , bụm miệng bà lại :

" Ai dùng hao hơn chưa biết à . Lưng tôi sắp gãy là tại ai ? Con đừng nghe bà ấy nói bậy , con bây giờ còn nhỏ phải lo học đó . Con đừng vì một phút dại gái mà đánh mất cả đời trai . "

" Dạ ! "

Trò chuyện tàm phào một chút thì đồ ăn được đem ra . Nhóc đói bụng , ăn gấp gáp chén sạch hết đồ ăn trên bàn . Ngồi nghỉ để tiêu cơm lát sau Cố Hàm đem nhóc đi tắm rửa , thoa thuốc . Đến giờ đi ngủ , cả đám con nít kéo nhau qua đem nhóc đi tâm sự về khuya , chỉ dạy những phương pháp trị gái hiệu quả nhất . Một chàng trai trẻ lại bị sa lưới tiểu Minh , tiểu Tinh giúp tác hợp để thành đôi với em gái bé Hạo . Giữa cột chèo và vợ đương nhiên vợ vẫn hơn . :smile:)

... ... ... .... ... ... ... ...

Đùa cho vui thôi , đừng tự ti nhé . Mị cũng 2 lưng . ???

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK