Trang Dụ liếc mắt xem coi ba mẹ chồng có nghe thấy không . Bị cháu nội mình chê cỡ đó , không tủi thân mới là lạ . Hên quá họ lo cãi lộn không có nghe , toàn chuyện người già cậu nghe còn chán . Trên đời này không có chuyện gì không thể làm cái cớ để hai vợ chồng già cãi lộn . Mệt mỏi , cơ mà cậu là người baba nghiêm túc phải chỉ bảo con đi theo con đường đúng đắng .
" Các con không có được nói ông bà nội như vậy . Baba đã hứa là sẽ tổ chức cno tụi con rồi . Chờ cuối tuần này đi . Các con tham gia diễn kịch xong , chúng ta đi nhà hàng ăn mừng sẵn làm lễ cho tụi con luôn . Mai baba đi mua lễ phục cho tụi con tới bữa đó mặc . Vậy chịu chưa mấy ông tướng của tui . "
Ba nhóc cười toe toét, gật gật đầu : " Baba nhớ mua đồ vest nha . Mua đồ thường tụi con không chịu đâu . Con và tiểu Tinh là vest đen mặc cho ngó ngầu ( cục xì ngầu là ông bê lấp ) ?? . Còn bé Hạo mua vest trắng để dịu dàng trong sáng tôn vinh lên nét ngây thơ của bé Hạo . Tụi con đen sẵn rồi từ trong ra ngoài nên đồ đen rất hợp a . Hắc hắc ! "
" Ok ! Baba biết rồi ! Dẫn tới dặn lui hoài . "
" Chưa xong a ! Nhớ mua bông vạn thọ để chưng nữa nha . Như vậy tụi con mới sống lâu để yêu nhau . "
Trang Dụ hơi bất ngờ , lắc đầu : " Không được ! Ai đi mua bông vạn thọ để chưng trong lễ đính hôn . Không có nên . Mua xong đem tụi con lên bàn thờ thấp ba cây nhan nữa là chuẩn . Các con ngày ngày sẽ ăn nhan khói đều đặn . "
Ba nhóc chụm đầu bàn tán : " Bông vạn thọ không nên kìa . Mua bông gì bây giờ đây ? "
Bé Hạo kiến nghị : " Mua bông bưởi đi để cho bưởi bự giống mấy cô hay hở ngực trong ti vi á . Núi đá nhấp nhô hai cái đều nhau luôn . "
Tiểu Minh và tiểu Tinh không chịu : " Chúng ta là con trai không phải phụ nữ nên không cần hai bánh xe bò treo trước ngực . Nặng lắm , riếc lưng gù xấu quắc . Chúng ta cần là cần chuối bự cơ . Mua bông chuối đi . Bông chuối giúp độ chuối chúng ta bự . Đúng ! Chưng bông chuối ! "
" Bông cúc nữa chứ . Để cúc bé Hạo nở rộ chơi mới đã . Giai đoạn trưởng thành rất quan trọng nha . Sơ xuất tí là khó mần ăn lắm . "
" Túm lại là bông chuối với bông cúc . Vậy đi ! "
Trang Dụ hóng hớt nghe ké rồi đau đầu ôm trán thở dài . Bông bưởi với chả bông chuối còn bông cúc luôn kìa . Tào lao chưa từng thấy . Đầu mấy đứa này chứa gì trong đó vậy cà ?
" Mấy bông đó đều không được . Để baba chuẩn bị bông cho . Lên lầu đi . Nhiều chuyện hết sức .
"
Hai nhóc chu chu cái mỏ , nắm tay bé Hạo kéo đi . " Không nói nữa thì thôi . Làm thấy ghê . Cầu trời tối nay baba bị thông tét mông . Cha chơi chết baba đi . Ha ha ! Lêu lêu baba . Lêu lêu ! "
Trang Dụ ôm em gái bé Hạo đi nhanh lên lầu : " Các con đứng lại đó cho baba ! Không đánh các con không được mà . Trù baba vậy mà coi được đó . Tức chết mất . Con với chả cái . "
Cố Ngạo đứng gần đó nghe thấy , cười ha hả chạy lại chỗ cậu . " Bà xã ! Em đi từ từ . Ngã bây giờ . Em ngã thì không sao nhưng mà con bé với cái cầu thang nhà của anh bị tổn hại nặng à nha . "
Trang Dụ hạnh phúc nghe hai cầu đầu . Anh phan thêm câu thứ ba làm cậu tức càng thêm tức : " Cố Ngạo !!! Anh là cái tên đại khốn kiếp . Nếu em không bế con bé thì em đã bóp cổ giết chết anh ngay tại đây rồi . Thương cái cầu thang vậy thì anh ngủ ở đây luôn đi . Tối nay cấm anh lên giường ngủ chung với em . Anh mà lên em đạp anh dập chuối , làm Cố công công suốt đời . Hừ hừ ! "
Cố Ngạo làm nũng , cọ cọ mặt mình lên vai cậu : " Anh đùa tí ấy mà . Em đừng giận anh a . Anh sợ em bị thương nhất đó . Vợ anh không thể bị rụng một cộng lông nào được . Anh phải bảo vệ em thiệt toàn vẹn . Bà xã anh thương thương thương mà . "
" Cái gì mà không rụng một cộng lông a . Anh bị điên hết lời ngon ngọt nào để nói rồi à . Tóc em còn rụng đó , anh làm tóc em hết rụng đi . "
Cười tà , anh sờ sờ tóc cậu : " Ok ! Mai anh đem em đi cạo đầu . Như vậy em không còn tóc để rụng nữa . Thà cạo lầm còn hơn bỏ xót . Hắc hắc ! "
Trang Dụ dùng dằng hất tay anh ra : " Cố Ngạo ! Anh được lắm . Tối nay cút ra ngoài ngủ cho em . Quá đáng . Mình hiền quá mà , từ chồng tới con muốn ăn hiếp mình là ăn hiếp . Tức tức tức a ! "
Sắc lang đến đỉnh điểm , anh nhéo mông cậu một cái : " Thịt em rất ngon nên anh thích ăn . Hiếp em là sở trường của anh , hiếp em sướng lắm nha . Tối nay để anh thêm chút khẩu vị mới cho em ha . Đảm bảo em sướng như điên . "
" Bỏ ra ! Mông em không phải mông chùa mà muốn nhéo là nhéo . Anh nhéo một cái em lấy anh một tỷ . Ngon nheo nữa coi . Em đánh chết anh . "
Cố Ngạo hít hít mũi : " Ôi ! Mông em thơm mùi nhan khói ghê ta . "
" Ý anh là gì ? "
" Thơm mùi nhan thì là của chùa chứ của gì nữa . He he ! Em chỉ có thể là mông chùa của anh . Ai cũng đừng hòng chạm vào em . Ngon đụng vô anh tẩn hắn chết tươi . "
Một đám người đứng sau lưng anh hô : " Đánh chết Cố Ngạo trước . Có đi lên không thì bảo ? Hai vợ chồng đứng chắn hết cái cầu thang ai mà lên cho được . Có thấy phía sau mình bị ùng tắc giao thông vì cẩu lương đầy đường không hả ? "
Cố Ngạo nhún nhún vai : " Ở sau lưng sao mà thấy ? Con người không ai mọc con mắt ở sau đầu cả , trừ khi là yêu quái đầu thai . Muốn lên thì nói một tiếng với người ta . Mấy người cũng nhiều chuyện lắm mà bày đặc sạo . Đứng hóng hớt nghe nãy giờ , tự nguyện há miệng ăn cẩu lương còn đi trách người đúc ăn . Vô lí . "
Cố Ngạo nói phông lông vậy mà trúng hết trơn hết trọi . Cả đám cứng họng đứng ngó ngang ngó dọc huýt sáo . Cố Ngạo nhết mép cười khinh bỉ , ôm eo Trang Dụ : " Chúng ta lên phòng thôi . Chứ lát nữa bị ăn chửi vô cớ à . Chán lắm . Em ngoan lên xử lý anh sau hén . Cục cưng ! "
" Cũng được ! Lên em bắt anh dập đầu tạ tội em mới hả dạ . Hôm nay thiệt là một ngày mệt mỏi và sôi máu . "
" Ừ ừ ! Em muốn sao cũng được . Lát anh massage cho mà . "
Thế là hai vợ chồng Cố Ngạo mặc kệ thế sự đi lên phòng mình . Một đám đứng đó đổ lỗi cho nhau tại người này nhiều chuyện tới người kia nhiều chuyện . Rốt cuộc cãi ra cả đám đều nhiều chuyện nên xấu hổ ai về phòng nấy . Nói nữa là càng lộ ra thêm .