Thẫn thờ tự trách mình một lúc lâu , anh phát hiện tay cậu hơi cử động nên vội nhìn xem cậu đã tỉnh chưa .
" Bà xã , em tỉnh rồi ... Em có thấy khó chịu chỗ nào không ? "
Trang Dụ hơi mở mắt ra nhìn , đau đầu lấy tay xoa xoa . Tới khi định thần lại cậu mới nhớ mình tại sao lại như vầy . Yên lặng không trả lời anh , một lúc sau cậu mới mở lời :
" Bẩn ... em muốn đi tắm ... Em muốn tắm ngay bây giờ . "
" Em thật sự muốn đi tắm ? Được , em chờ chút , anh đi chuẩn bị . "
Cố Ngạo không phản đối lại việc cậu muốn nên ngay tức khắc vào phòng tắm xả nước ấm vào bồn . Xong xuôi , anh ra bế cậu vào trong . Cậu không chịu cho anh cỡi đồ , lập tức ngồi xuống bồn để ướt hết cả người . Anh cũng không nói gì , yên lặng vào bồn tắm chung với cậu . Trang Dụ dùng sức chà rửa thân thể mình đến đỏ hết lên , miệng lầm bầm :
" Bẩn quá ... tại sao rửa mãi mà nó không sạch ? "
Nắm chặt hai tay cậu lại không cho cậu tiếp tục tự làm đau mình nữa , anh thấp giọng nói ra tiếng lòng của mình dù cậu có đang nghe hay không .
" Bà xã ! Em đừng tự tổn thương mình nữa , em vốn không có gì gọi là dơ bẩn cả . Em cứ tiếp tục vậy chỉ làm anh càng thêm áy náy . "
Anh ngập ngừng xem phản ứng của cậu , thấy cậu không phản kháng nữa anh lại nói tiếp :
" Em biết không , anh trước giờ luôn cho mình sẽ làm được tất cả mọi chuyện , tự cao tự đại không xem ai ra gì . Nhưng anh cực kỳ để ý đến em , đến từng chi tiết nhỏ nhất . Em vui anh vui , em buồn anh buồn , em muốn gì anh cũng chìu ý em . Trang Dụ - người mà Cố Ngạo luôn yêu thương nhất lại là người vì anh chịu nhiều tổn thương nhất . Anh hiện tại cực kì cực kì bất lực với bản thân mình , muốn bảo vệ người anh thương nhưng lại không làm được . Chuyện ấy đã qua rất lâu , rất lâu rồi , những người đáng chết đã không còn trên thế gian . Vậy thì tại sao , vết thơng trong lòng em vẫn không chịu lành ? Anh chẳng lẽ làm chưa đủ , anh không bao giờ để ý đến những chuyện đó . Người không xứng là anh mới đúng , anh đây trước khi quen em đã ăn chơi xa đọa với rất nhiều người . So về độ dơ bẩn , anh đứng số 2 không ai dám đứng số một , nước đen như mực tàu . Anh hỏi em , em thật sự để ý đến chuyện đó vậy sao ? "
Trang Dụ nghe anh hỏi , bất giác nước mắt lăng dài . Cậu ôm chầm lấy anh , oán trách anh :
" Hu hu ... Tại sao ? Tại sao người bị những chuyện ghê tởm đó là em ... hu hu , tại sao lúc đó anh lại đi Mỹ ? Anh nói bảo vệ em mà . Em thật sự đã muốn quên nó đi , muốn quên rồi ... ô ô ... tất cả mọi người đều thấy , con thấy rồi . Hu hu , Cố Ngạo em ghét anh , ghét anh ... nhưng em lại yêu anh vô cùng ... em đúng là mắc nợ anh mà ... hu hu ... "
Cuối cùng cậu cũng nói ra hết rồi , đúng cậu phải trách anh này . Cố Ngạo đau lòng , vuốt ve tấm lưng đơn bạc của cậu :
" Em khóc đi , khóc xong thì em hãy xem như chuyện ấy như một giấc mộng khi tỉnh lại em chỉ thấy mỗi anh , mỗi tình yêu anh dành cho em . Dụ Dụ , bà xã , anh yêu em ! "
Nấp vào ngực anh khóc đã đời cậu như thường lệ đem hết nước mắt nước mũi chùi sạch lên đầy áo anh . Cậu ngước lên nhìn anh , cả hai mặt đối mặt nhìn nhau rồi cùng bậc cười .
" Ha ha .. bà xã , em ở dơ quá đấy . Bao nhiêu năm vẫn không đổi . "
" Tại anh hết , nói cảm động quá chi làm em khóc . Hic , em nói rồi áo anh là để em xì mũi lau nớc mắt . Dơ kệ anh ! Coi như anh bồi thường vì lúc đó không xuất hiện . "
Trang Dụ mặt hồng hồng , vòng tay qua cổ anh , ấp a ấp úng :
" Ông xã ... em muốn anh a ... anh phải làm em cảm thấy ấm áp , an toàn , vậy em mới quên chuyện kia . "
Nhếch mếp cười kiểu sói lang , anh kề sát tai cậu thổi khí , thì thà thì thào :
" Em đây là lợi dụng thời cơ muốn chiếm lấy thân thể anh đây mà . Đã muốn thì anh chìu , lát đừng có kêu la anh dừng . Anh không tha em đâu , anh sẽ khiến em thật thoải mái . "
" Được ! em không thèm cầu xin anh đâu. Anh ráng biểu hiện cho tốt vào . Ưm ... "
Anh đưa tay kéo cậu sát lại gần bắt đầu cuồng nhiệt hôn . Lần mò cởi từng nút áo cậu , anh nhẹ vuốt ve làng da nhẵn nhụi ấy . Cố tình chọc ghẹo cậu anh lột sạch đồ cậu để cậu trần trụi nhưng chớ hề đá động đến chỗ cần động . Cậu gấp đến không chịu được , đem tay anh dời xuống phía dưới mình :
" Ưm ... anh có nhanh hay không ? Em khó chịu muốn chết . "
" Anh coi như em đang cầu xin anh nha . Hắc hắc ! "
Cười ha hả , Cố Ngạo mới bắt đầu hành động làm cậu thoải mái muốn chết . Sau khi thích ứng dần rồi, cậu gấp gáp gọi anh :
" Ông xã , anh chiếm lấy em đi . Em ổn rồi , ân ... a "
Nhận được lời mời gọi anh nhanh chóng tiến vào , bắt đầu động . Lúc anh vào trong cơ thể cậu cũng là lúc nước mắt cậu lăng dài . Nó không phải là nước mắt đau thương mà là những giọt nước mắt của hạnh phúc. Khoái cảm còn đó , hạnh phúc ở đây còn những ám ảnh kia đã vụt tan .
" Ưm ... a ... anh từ từ ... trâu hả nhanh quá đi ... đau ... chậm chậm thôi ... a ... ân ... ưm ... ư ... "
" Hừ hừ ,... anh nói rồi . Em cầu xin anh cũng không tha đâu . Hắc hắc! Anh phải lấp đầy em , cho em sướng đến tận mây xanh . "
Anh cứ vậy ra ra vào vào , cả người cậu đều dán chặt vào anh , tận hưởng từng đợt khoái cảm điên cuồng ập đến . Xong hai hiệp trong bồn tắm , anh lại ôm cậu ra giường chơi thêm ba hiệp , làm đến khi cậu ngất lịm vì mệt thì mới chịu ngừng .
Tắm rửa cho cậu sạch sẽ , anh đắp chăn cẩn thận cho cậu . Vừa ôm cậu vừa cảm thán :
" Chậc chậc , mình nhịn mấy ngày nay bung xỏa ra hết thật đã a . Không biết bé con trong bụng có chóng mặt không ha ? Chắc là không đâu , mà có cũng kệ , chóng mặt lát hết . Chẹp chẹp , nhìn ấn ký mình khắc khắp người bà xã thật là đẹp . Chỉ có người thể lực cường tráng như mình mới thỏa mãn được em ấy . Dụ thụ phải đi đôi với cường công . Hắc hắc ! Anh yêu em đến chết mất thôi . "
Đang lầm bầm tự luyến ngon lành thì có người gõ cửa . Anh đi ra mở cửa thì Cố Hàm đưa cho mình sấp tài liệu :
" Kết quả xét nghiệm có rồi , anh mới đi lấy về . Em tự mình coi đi ! "
Mặt anh trầm ngâm , nét vui trên mặt lặng xuống .
" Em biết rồi , cám ơn anh. "
... ... ... ... ... ... ... ... ... )
Chương này vui buồn lẫn lộn a. Các bạn đọc truyện vui vẻ.