Hắc Long Cốc Chủ, Ngụy Hải Thanh chính là chúa tể của một vùng cửu khúc huỳnh hà đã nhiều trăm năm nay, ba vị sư tổ của hắn đều đã tấn cấp Ngưng Nguyên hậu kỳ, còn hắn cách đây không bao lâu đã đột phá cảnh giới Kết đan hậu kỳ, tiến vào hàng ngũ tu sĩ cao cấp, thế lực của Hắc Long Cốc ngày một mở rộng, chẳng mấy chốc đã mở rộng đến vùng tranh chấp với một số bang phái khác. Ngày hôm nay lão nghe đám đệ tử báo tin lại, trong địa bàn mà lão quản lý bỗng nhiên lại nổi lên một thế lực nhỏ, thế lực này bắt đầu thu hái linh thảo trong Cửu Lâm, bán cho các thương hành, chúng ngang nhiên xung đột với những thế lực nhỏ phụ thuộc vào lão. Điều này khiến mấy hôm nay các môn phái vệ tinh của lão đều cử người đến nhờ lão điều tra cho rõ. Nhưng lão vẫn còn chưa quyết, lão ngờ rằng đây là do thế lực nào đó có ý định chống đối lão gài vào, lão vẫn còn đang đợi bọn đệ tử báo cáo rõ hơn.
Một tên đệ tử truyền tin chạy vào, sau khi hành lễ với lão thì hai tay dâng lên lão một cái ngọc giản. lão áp vào trán, truyền tiên thức vào, đọc xong thì lão truyền cho mấy tên trưởng lão đang ngồi phía dưới:
Đợi khi tất cả vừa xem xong, lão liền cất tiếng hỏi:
Bọn này tự xưng là Thất Huyền Môn, trong các vị đã ai nghe đến chúng?
Ngụy Bác là một trong tám trưởng lão của Hắc Long Cốc, lão lên tiếng trước nhất:
Môn phái này ta còn chưa nghe thấy tên bao giờ. Cốc chủ không cần để ý chắc chỉ là một tiểu môn phái mà thôi. Không có gì đáng nhắc đến.
Ngụy Hải Thanh gật đầu, ý nghĩ của lão cũng giống như Ngụy Bác, lão lại nói:
Theo ý các ngươi nên làm thế nào.
Một trưởng lão khác tên là Mạc Thần lên tiếng:
Cốc chủ, việc cỏn con này cứ giao cho ta, cam đoan trong một buổi Thất Huyền Môn sẽ bị nhổ tận gốc.
Ngụy Hải Thanh nhìn Mạc Thần rồi gật đầu, cảnh giới của Mạc Thần là Kết đan trung kỳ, có lẽ thừa sức đối phó với cái loại tiểu môn phái như vậy.
Lão suy nghĩ vài hơi thở rồi nói:
Truyền pháp chỉ của bản cốc chủ, trong cốc chọn ra một trăm đệ tử từ Luyện khí tầng mười cho đến Trúc Cơ trung kỳ, đi theo Mạc trưởng lão bình định Thất Huyền Môn..
Cùng lúc Hắc Long Cốc Chủ ra lệnh cho bọn Mạc Thần thì trên Tây Nhạc Sơn, Lương Bang Đoan đang đi cùng Dương Thanh và Tử Nguyệt đi quanh một vòng môn phái, khi thấy đại trận của Thất Huyền Môn hắn lập tức thốt lên:
Trận này, ngay cả cao cấp môn phái cũng không thể lấy ra được, thật là một đại thủ bút
Dương Thanh cười ha hả.
Lương trưởng lão còn có điều không biết, trận pháp này không dùng linh thạch mà chính là dùng oán lệ, và hồn phách, mỗi một kẻ chết dưới trận sẽ lại làm cho trận pháp mạnh lên, hơn nữa lại được Tòa lầu làm bằng Bích Ngọc Ma Châu trên đỉnh núi kia hút linh khí của trời đất cung cấp cho, có thể nói đại trận của phái ta hoạt động vô cùng vô tận.
Hắn tiếp tục dẫn Lương Bang Đoan đi thêm một quãng nữa thì một tên đệ tử chạy đến rồi nói:
Chưởng môn, phía bên kia Ám đường và Nội sự đường có tin tức, tất cả các đường chủ đều đã tụ tập ở Nghị sự đường đợi chưởng môn.
Dương Thanh gật đầu:
Lương trưởng lão, đã đến lúc mọi người làm quen với nhau rồi
Một lát sau hắn đã dẫn Lương Bang Đoan đến nghị sự đường, hắn chỉ vào cái ghế trống của Đan Đường rồi tự mình ngồi xuống ghế chủ vị.
Đợi mọi người ổn định, hắn lên tiếng
Mọi người, trước hết ta xin giới thiệu với mọi người,
Hắn đưa tay chỉ vào Lương Bang Đoan rồi nói tiếp:
Vị này là Lương Bang Đoan, Kết Đan Sơ Kỳ không những thế còn là luyện dược sư tứ phẩm, sau này sẽ tha bản nhân đảm nhiệm đường chủ Đan Đường. có ai có ý kiến gì không.
Đám đường chủ, phó đường chủ bên dưới đều hăng hái gật đầu, chưởng môn mới ra ngoài mấy hôm đã lôi về một vị tiền bối Kết đan lại còn là luyện dược sư tứ phẩm, nếu người lại ra đi lần nữa, lần sau quay lại không biết chừng có một vị ngưng nguyên kỳ cũng nên. Cả đám vội tranh nhau đáp lễ khi Lương Bang Đoan đứng dậy chắp tay chào, lão cũng không vì hơn cảnh giới mà tỏ vẻ bề trên, lão biết rất rõ, mình mới gia nhập, giờ vẫn cần phải kết giao,. Lúc này đây môn phái sơ thành, những người có mặt lúc này. Sau này tất là tâm phúc. Đợi màn chào hỏi trôi qua, Dương Thanh nói tiếp,:
Thiên Âm, Nội sự đường các ngươi có gì cần bẩm báo
Thiên Âm uyển chuyển bước ra đường cong lả lướt của nàng khiến cho Dương Thanh nóng bừng cả mắt, nàng ôm quyền thi lễ rồi nói:
Thưa môn chủ và các vị mấy ngày qua Nội sự đường đã cho thám thính khi vực Cửu Lâm trong này có vô số linh thảo đủ mọi loại năm tuổi, nếu may mắn thu được linh thảo cao niên là không thành vấn đề, tuy nhiên..
Hắn ra hiệu cho nàng nói tiếp, Thiên Âm gật đầu rồi tiếp tục:
Tuy nhiên vùng Cửu Lâm này cũng không phải đất vô chủ, trước mắt tính cả chúng ta thì có bốn môn phái đang thu hái dược liệu trong đó. Đã có hai lần xảy ra xung đột, ta còn nhận ra ba môn phái kia hình như xuất phát từ cùng một hệ.
Dương Thanh gật đầu, hắn cũng biết nơi tọa lạc của môn phái mình chính là trong địa bàn của ai, Hắc Long Cốc, năm xưa hắn mượn Xích Hỏa Phượng Hoàng, cứu giúp mới chạy thoát khỏi Ngụy Hải Thanh, hắn nghĩ ngợi một lát rồi nói:
Tạm thời hái được bao nhiêu thì hái, không nên tiến quá sâu, tất cả chờ ta thám thính một thời gian nữa rồi mới nghĩ đối sách/
Thiên Âm dạ một tiếng rồi lui xuống, hắn lại quay sang Thiên Cơ hỏi:
Vậy Ám đường các ngươi tra xét được gì
Thiên Cơ cũng đứng dậy rồi mới nói;
Môn chủ, trong hai trăm dặm quanh đây có tất cả mười thế lực, trong đó Hắc Long Cốc có 5 thế lực đi theo, Thái Dương Tông có ba thế lực đi theo, hai thế lực còn lại đi theo Thanh Dương Đạo Quán, Cửu Lâm mà Thiên Âm sư muội nói chính là vùng tranh chấp của Thái Dương Tông và Hắc Long Cốc, mấy năm gần đầy, cốc chủ Hắc Long Cốc kết anh, nên Thái Dương Tông đã từ bỏ Cửu Lâm, hiện giờ vùng đất của chúng ta kéo dài về phía bắc cho đến hết Cửu Lâm, và vực Huỳnh Hà đều thuộc địa bàn của chúng.
Ngưng một chút Thiên Cơ nói tiếp, nếu chúng ta muốn lăn lộn ở chỗ này, vẫn cần phải đề phòng rất nhiều.
Ngồi ở chủ vị Dương Thanh lặng im suy nghĩ, một lát sau hắn mới nói:
Lương đường chủ, dù sao trước kia, ngươi cũng là gia chủ của Lương gia, trong những tình huống này các ngươi thường dùng kế gì.
Lương Bang Đoan biết đây là Dương Anh cố ý thử lão, nếu lão nói hợp ý hắn cố nhiên sau này sẽ được trọng dụng, còn nếu lão nói sai, cả đời lão cũng chỉ được gia trọng trách tầm tầm.Lương Bang Đoan biết cơ hội này không có lần hai nên suy nghĩ cẩn thận rồi mới đáp:
Chương môn minh giám, theo tình hình mà ám đường vừa nói đây, thì ta có 3 sách lược có thể thực hiện:
Ồ tận 3 sách lược, Lương đường chủ mời nói.
Không chỉ Dương Thanh mà đám Đường chủ còn lại cũng vô cùng kinh ngac. Không kinh ngạc sao được khi mà chưởng môn chỉ thuận miệng đưa ra đề mục mà họ Lương lại có thể đưa ra ba kế sách, Lương Bang Đoan thấy Dương Thanh cho phép lão liền đứng dậy nói tiếp: thứ nhất, dốc hết tâm sức, thuyết phục ba thế lực lớn kia, để họ cho phép chúng ta tiếp nhận một một phần đất của Cửu Khúc Huỳnh Hà ; Cách thứ hai chúng ta lôi kéo một phái, cô lập một phái, công đánh một phái, ;Cách thứ ba, âm thầm phát triển chờ thời cơ nuốt trọn ba phái.
Dương Thanh vẫn không nói gì, Lương Bang đoan lại tiếp tục lên tiếng:
Cách thứ nhất chưởng môn sẽ tiếp quản vùng này nguyên ven, nhưng thuyết phục thế nào. Chúng ta có đưa ra đủ lợi ích hay không, thì ta không dám chắc,
Cách thứ ba thì chúng ta phải đợi, phải ẩn nhẫn, có thể là nhiều trăm năm
Lão còn chưa kịp phân tích tiếp. hắn đã lắc đầu,:
Lương đường chủ, ta thấy hai cách này đều không được, cách thứ nhất chúng ta thế cô lực,mỏng,, cách thứ hai, thì phải đợi quá lâu.
Vậy thì Chưởng môn chỉ còn cách thứ ba là dùng được. cách này nếu lợi dụng tốt trong thời gian ngắn chúng ta có thể yên ổn đề cao thực lực, tuy nhiên liên kết với ai, cô lập ai, đánh ai, lại cần phải suy xét nhiều hơn,
Lão ngồi xuống rồi nói tiếp,
Chỉ đi sai một nước là hỏng cả bàn cờ,
Vậy Lương Đường chủ lại có cao kiến gì.
Lần này hắn đã thực sự tin tưởng vào trí tuệ của Lương Bang Đoan, biết rằng mình đi đúng hướng rồi, Lương Bang Đoan liền nghiệm nghị nói:
Chưởng môn chỉ cần nhớ kỹ cố gắng quan sát, đợi cục thế rõ ràng rồi mới đưa ra quyết định