- Ha ha từ khi Lăng Tử ta cùng hai vị đạo hữu trốn khỏi Diêm La Tông đã phải trốn chạy không ít, chỉ khi đến được nơi này mới được hưởng một chút ít lạc thú nhân gian
Tên mặc áo da người kia cũng cười ha hả:
- Lăng Tử đạo hữu nói rất phải, chúng ta đã chạy đến đây được mấy chục năm rồi mà vẫn bình yên, chứng tỏ Diêm La Tông năm đó đã trúng kế điệu khổ ly sơn rồi.
Hắn quay sang tên áo đen rồi nói tiếp:
- Nói đến kế này Phất Vân Tử ta quả thật vô cùng bái phục Thiên Ma Tử đạo hữu.
Tên Thiên Ma Tử vội mỉm cười:
- Chỉ là chút kế mọn không đáng nhắc đến, không đáng nhắc đến.
Rồi hắn nói tiếp,
- Các vị đạo hữu tạm dừng đàm đạo trước hết chúng ta hãy vào xem lễ vật năm nay.
Nói xong hắn dợm bước định tiến vào Nghênh Tiên Lầu, nhưng hắn chưa kịp bước được hai bước thì Lăng Tử đã lên tiếng ngăn lại:
- Thiên Ma đạo hữu chậm đã.
- Lăng đạo hữu có chuyện gì vậy.
Lăng tử và phất vân tử nhìn nhau một cái rồi Phất Vân Tử lên tiếng:
- Thiên Ma đạo hữu vì đão hữu nghĩ ra diệu kế giúp chúng ta thoát thân nên mấy chúc năm nay chúng ta đều nhường ngươi chọn trước, nhưng lần này có phải ngươi nên để bọn ta chọn trước hay không
Thiên Ma Tử cười ha hả rồi nói:
- Hai vị đạo hữa có phải quên rồi không, chúng ta đã giao hẹn là ta chọn trước rồi mới đến hai vị. Nếu năm đó không có ta hai vị đâu còn đứng đây mà nói lý.
Hắn nói xong lại định tiến vào bên trong nhưng cùng lúc đó một tia chớp xuất hiện đán thẳng vào lưng hắn, khiến hắn phải nhảy sang một bên để tránh, hắn tức giận quay lại thét lên:
- Các ngươi dám
- Có gì mà không dám, đồng ý là năm đó ngươi là người nghĩ kế, nhưng không có bọn ta giúp sức ngươi đừng mơ mà thoát một mình được, chúng ta nhường ngươi bằng đấy năm là đủ rồi.
Thiên Ma Tử hừ một tiếng:
- Được lắm, các ngươi muốn thì cứ thử xem sao cho biết,
Vừa dứt lời nói trường bào màu đen của lão đã căng phồng và tung bay phần phật, trước trán lão mọc ra hai chiếc sừng nhỏ, da mặt lão thoáng chốc đã đổi thành màu đen. Lão cất tiếng cười ghê rợn rồi lao đến hai tên Lăng Tử và Phất Vân Tử, từ tay lão một vô số làn khói màu đen bao vậy hai người kia lại. Hai tên kia cũng không chịu lép vế lập tức hét lớn, đồng loạt tế xuất pháp bảo ra tấn công Thiên Ma Tử nhất thời phía trước nghênh tiên lầu nổ ra một trận chiến long trời lở đất, phù chú bay khắp nơi, pháp bảo va vào nhau tạo ra những tiếng nổ kinh thiên động địa. Thiên Ma Tử đưa hai tay về phía trước, lập tức từ trong hư không hóa ra hai con quái xà nhe nanh giơ vuốt lao về phía đối thủ, bên này thấy thế đến mạnh liệt như vậy cũng vội vã gọi từ hư không ra một chiếc lồng linh lực bảo vệ bản thân. "Đùng" một tiếng hai con quái xà đã làm cho chiếc lồng móp méo. Gần như biến dạng. Núp trên mái điện Dương Thanh thầm nghĩ nên chạy hay là ở đây theo dõi đến cùng, biết đâu bọn chúng lại lưỡng bại câu thương, lúc đó chỉ một động tác nhỏ hắn sẽ có tất cả, còn nếu như bọn chúng vẫn sống sót hắn vẫn có cách rời đi yên ổn, nghĩ như vậy, hắn an tâm nấp trên mái tiếp tục quan sát trận chiến.