Tử Thất Thất vội vàng quay đầu lại, chăm chú nhìn anh ta, chỉ vào người đàn bà kia.
Đó là khuôn mặt rất xinh đẹp, nếu có thể so sánh cô ta với động vật thì rõ ràng đó chính là hồ ly tinh. Hồ ly chỉ cần liếc mắt một cái có thể mê hoặc nhân tâm.
Chính là cô ta sao?
Tiểu Thất Thất không tự chủ đã đem mặt của người phụ nữ này khắc sâu vào trong đầu. Mặc Thâm Dạ nói Mặc Tử Hàn đối với phụ nữ bên cạnh sẽ không vượt quá mười ngày, nhưng lại chỉ độc nhất cô ta vẫn duy trì quan hệ, rốt cuộc hai người họ có mối quan hệ như thế nào? Người yêu sao? Chắng lẽ cô gái này…. Là người con gái anh ta thích?
Trái tim không tự giác co rúm, đau, rất đau
Mày….. không tự giác nhăn lại, vẻ mặt ưu thương!
Mực Thâm Dạ nhìn mặt của cô, vào giờ phút này anh liếc mắt một cái là nhìn thấu Thất Thất có tâm sự.
“Làm sao vậy? Ghen tị” Anh bỗng nhiên hỏi
Tử Thất Thất lập tức hoàn hồn, bối rối thu hồi cảm xúc hiện tại của bản thân, giả vờ trấn định nói: “ Tôi không có”
“Lại khẩu thị tâm phi” Mặc Thâm Dạ tà ác cười
“Tôi không có”. Cô lại phủ nhận
“Ồ? Thật không có sao? Cô dám chắc vừa lúc nãy một chút ghen tị đều không có?
“ Không có, không có không có…. Không có không có…” Tử Thất Thất không ngừng lặp lại, không ngừng phủ nhận, không ngừng tăng thêm âm thanh, lại không ngừng biểu lộ tâm tình chính mình.
Thật không có sao?
Cho dù có lừa gạt được người khác, cũng không thể lừa gạt được chính mình!
“Ok, không có, sẽ không có đi, tôi không hỏi, cô cũng không cần phải kích động như vậy!” Mặc Thâm Dạ vẻ mặt bất đắc dĩ
“ Ai kích động? Tử Thất Thất nhíu mày oán giận, cô đã có chút chột dạ
“ Được được được, cô không kích động, là tôi kích động, tôi kích động thế đã được chưa?” Mặc Thâm Dạ thỏa hiệp. Quả nhiên, cùng con gái cãi nhau vĩnh viễn con trai đều phải thua, bởi vì….con gái không phân biệt phải trái đúng sai
“Hừ!” Tử Thất Thất ngạo mạn hừ thành tiếng, đem tầm mắt dời đi, không nhìn tới màn hình máy tính nữa.
Mặc Thâm Dạ hai mắt nhìn cô gái kia, khóe miệng tà ác không khỏi mở rộng, nhưng chỉ có ngắn ngủi vài giây như vậy lại khôi phục bộ dạng hoa hoa công tử playboy, liền nói sang chuyện khác: “Mới vừa nhìn đều là trước kia lừa đảo, không bằng xem hắn hiện tại đang làm cái gì đi!
“ Hiện tại” Tử Thất Thất nghi hoặc
“ Đúng vậy, Tôi đem màn ảnh vào văn phòng tổng giám đốc….” Mặc Thâm Dạ nói xong liên cất màn hình
Tử Thất Thất hai mắt lại một lần nữa nhìn chằm chằm máy tính, nhưng cuối cùng……. Lại nhìn đến văn phòng tổng giám đốc đầy một đống hỗn độn
“ Đây là có chuyện gì?” Cô kinh ngạc, nghi hoặc hỏi
“ Tôi nào biết,chờ tôi quay ngược lại!”
Mặc Thâm Dạ nói xong. Màn ảnh liền lập tức rút lui, hai người lập tức nhìn thấy được phía trước hình ảnh Mặc Tử hàn bộ dáng phẫn nộ
“ Ha, ha,ha….” Người nào đó cười cực kì tà ác, nhưng lại vui sướng khi người khác gặp họa nói: “ Chuyện tình đã bị Tiểu Hàn Hàn phát hiện cô nên chạy trốn đi, nếu tôi đoán trong lời nói không sai, thì cô…… xong rồi”
“ Anh mới xong rồi ý, là anh mang tôi tới đây”
“ Tôi với cô khác biệt, hắn là em trai của tôi, không dám đem tôi làm gì!”
Tử Thất Thất nhìn anh ta giương mặt lên khiến người khác thật chán ghét, tức giận xông mạnh lên đầu: “ Cái loại người này, tính tình thật sự là xấu xa, tồi tệ”
“ Xấu xa, tôi có sao?”
“ Khỏi cãi…”
“ Phải không, nhưng tôi lại thấy tính cách của tôi tốt vô cùng, tuyệt đối là đàn ông tốt, hơn nữa đối với phụ nữ luôn luôn đáp ứng mọi nhu cầu, xông pha khói lửa cũng không chối từ!”
“ ồ? Là như thế phải không? Tôi hiện có một yêu cầu liệu anh có thể đáp ứng tôi sao?”
“ Mời nói!”
“ Anh đi chết đi”
Người nào đó ……囧!
“ Lời nói vừa nãy, coi như là tôi chưa từng nói đi….”
“………..”
Biệt thự Mặc gia
Mặc Tử Hàn cấp tốc lái xe quay về biệt thự, nhanh chóng xuống xe, sau đó sải bước đi vào cửa chính, chạm mặt Thổ Nghiêu liền nhanh chóng tới bên cạnh anh ta.
“ Có tin sao?” Mặc Tử rét lạnh lạnh hỏi
“ Vẫn chưa có” Thổ Nghiêu trả lời
“ Tiểu thiếu gia đâu?”
“ Vẫn còn đang đi học, tôi đã sai bốn người trông coi, điện hạ ngài không phải lo lắng”
“Hỏa Diễm đâu? Tỉnh chưa?”
“ Anh ta ở đâu?”
“ Ở trong phòng nghỉ ngơi”
Mặc Tử Hàn hướng lầu hai đi nhanh tới, trực tiếp tông cửa vào phòng.Nằm ở trên giường, Hỏa Diễm nhìn thấy Mặc Tử Hàn đi tới, anh lập tức từ trên giường đi xuống, thắng tắp đừng ở bên giường cúi đầu cung kính: “ điện hạ”
“ Nói, rốt cuộc là tại sao lại như này?” Mặc Tử Hàn đứng trước mặt của anh ta lạnh lùng chất vấn. Hỏa Diễm hơi hơi ngẩng đầu, nhưng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt anh, kể lại: “Ban đầu, phu nhân ngồi ở Hoa Lý Viên, nói muốn ngồi một mình yên lặng một lúc, nhưng bỗng nhiên đại thiếu gia đi tới cùng phu nhân nói mấy câu, nội dung là đại thiếu gia từng gặp mặt phu nhân qua vài lần, nhưng phu nhân lại không nhớ thiếu gia là ai, sau đó đại thiếu gia đem đôi giầy cao gót màu trắng xỏ vào chân phu nhân, phu nhân sau đó mới nhận ra được đại thiếu gia, tôi vẫn nhớ rõ mệnh lệnh điện hạ giao cho, thời điểm đại thiếu gia chạm vào phu nhân tôi liên đứng lên ngăn cản nhưng chẳng những không ngăn cản được mà ngược lại chọc giận đại thiếu gia, cho nên sự việc liền biến thành như vậy, may mắn phu nhân ra tay cứu giúp, bằng không hiện tại tôi đã…..” Anh ta muốn nói lại thôi
Mặc Tử Hàn gắt gao nhíu mày lại, vẻ mặt tràn đầy lửa giận, hai mắt đằng đằng sát khí.
Hai người bọn họ biết nhau?
Từng có gặp mặt qua?
Hắn ta còn dám đụng vào cô ấy?
“ Phu nhân là tự nguyện cùng hắn đi?” Anh đột nhiên lại hỏi, dọc theo lời nói là sự tức giận bộc phát
“Dạ!” Hỏa Diễm xác định sau khi trả lời, lại phải giải thích cặn kẽ nói,: “Thời điểm tôi ngăn cản đại thiếu gia, đại thiếu gia nói với phu nhân rằng có thể giúp cô thực hiện một nguyện vọng, phu nhân liền nói rằng muốn ra ngoài biệt thự một chút cho nên đại thiếu gia đã mang phu nhân đi”
Mặc Tử Hàn hai bàn tay nắm chặt thành hình quả đấm, tức giận đã không cách nào nhẫn nại.
Cô gái chết tiệt kia…. Cô dám nói muốn đi ra ngoài! Cô cứ như vậy muốn rời khỏi nơi này sao? Cô cứ như vậy muốn rời khỏi anh sao? Ngồi một chỗ yên lặng chờ anh trở về chẳng lẽ khó lắm sao
Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!
Chẳng qua mới rời khỏi cô mấy tiếng mà cô đã đối với anh làm ra chuyện này
“ Phái người đi tìm, để cho tất cả mọi người ra ngoài tìm cho tôi, nhất định phải tìm ra được bọn họ”. Anh rống to ra lệnh, lửa giận đã bay lên tận chân trời.
“Dạ!”
“Dạ!”
Hỏa Diễm và Thổ Nghiêu cùng nhau cúi đầu nhận lệnh, rồi lập tức rời khỏi phòng. Mặc Tử Hàn đứng tại chỗ tràn ngập lửa giận, trong lòng lo lắng, tâm thần ngày càng bất an.
Tử Thất Thất đã tính cùng hắn rời đi, nếu không sai biệt lắm mới rời đi khoàng 1 giờ, ở nơi này trong vòng 1 canh giờ bọn họ có thể đi đâu? Sẽ làm gì? Sẽ xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ hai người bọn họ đã nằm ở khách sạn cùng lên giường làm những chuyện mà người ta không thể nhìn thấy.
“ SHIT!” Anh mắng
Đầu óc không nghe theo lời anh luôn nghĩ đến chuyện tồi tệ nhất, hơn nữa giả thiết lại hiện ra chuyện sắc, những hình ảnh không ngừng quanh quẩn ở trong óc anh, làm cho anh càng lúc càng tức giận, càng ngày càng lo lắng, càng ngày càng phẫn nộ, không có thể nào họ đã đi được đến nơi khác, bọn họ vẫn ở trong vùng kiểm soát, xem giờ này khắc này bọn họ đang làm ra chuyện gì cơ chứ
“ Mặc Thâm Dạ, tôi cảnh cáo anh….” Anh hung tợn mở miệng: Đó là người phụ nữ của tôi, nếu anh dám chạm vào cô ấy…. Cho dù người đó là anh, tôi cũng nhất định giết anh!” Hai mắt anh bị một tầng hắc khí bao phủ
Chạng vạng, mặt trời chiều ngả về tây, mặt trời từ từ rơi xuống, cả thế giới cùng con người đều biến thành một màu vàng óng ánh, giống như khắp nơi đều ánh lên màu vàng.
Tử Thất Thất ngôi trên xe BMW cùng Mặc Thâm Dạ, hôm nay anh ta mang cô đi rất nhiều nơi, bọn họ giống như hai đứa trẻ, đi sân chơi, đi hải tộc quán, còn đi vườn thú, thật sự rất vui vẻ. Nhưng là kể từ khi… cô nhìn thấy trên máy tính hình ảnh Mặc Tử Hàn cùng người đàn bà khác lên giường, trong lòng cô dường đã kết thúc, bất kể làm cái gì cũng ảnh hường đến tâm trạng vui vẻ của cô, không thể vui chơi, ảnh hưởng cả đến tư tưởng của cô, luôn khiến trong đầu cô nhớ đến những hình ảnh đó.
Cô gái kia rốt cuộc là hạng người nào?
Là từ rất lâu đã cùng cô ta gắn bó không ngừng cùng cô ta phát sinh quan hệ sao?
Như vậy… Khi cô xuất hiện bọn họ cũng không dừng sao?
Phiền lòng…. Phiền lòng…. Rất là phiền lòng.
Không nghĩ tới chính bản thân mình bất tri bất giác lại để ý đến chuyện của anh ta. Rõ ràng quyết định không thích anh ta, không thích bất kỳ kẻ nào, nhưng là quả nhiên…..Vẫn không có thể thôi suy nghĩ đến chuyện này, tại sao tâm cô lại đau đến thế.
“ Tử Thất Thất….. Tử Thất Thất này” Mặc Thâm Dạ vừa lái xe vừa gọi tên cô
“ À” Tử Thất Thất hốt hoảng hồi tâm trí
“ Mệt mỏi? Có cần tìm một chỗ nghỉ ngơi một lúc?”
“Không được….”cô cự tuyệt, trầm trầm nói: “ Tôi cần phải trở về”