Thiệu Tình ôm Lận Chước, trong mắt tràn đầy tình ý, miệng buông lời khiêu khích: “Vậy thì Điện hạ phải cắm sâu một chút, nghe nói như vậy mới có thể hoài thai được!”
Từ ngữ của Thiệu Tình cố ý mời gọi, khiến dương vật của Lận Chước vừa mới hành quân xong liền dựng đứng một lần nữa. Lận Chước rút dương vật ướt đẫm ra, những đường gân xanh chi chít quanh côn thịt dính đầy dâm dịch trăng trắng. Lúc dương vật được rút ra, cửa huyệt kia chưa kịp khép lại, tạo thành một cái hang đen xì. Bên trong có thể nhìn thấy màu hồng phấn dâm mỹ của mị thịt bị chà đạp đến tàn nhẫn, nó từ từ co rút lại, tiếp đó lại phun tinh dịch ra. Lận Chước đưa hai ngón tay đẩy vào cửa huyệt đang từ từ khép lại.
“Ăn vào đi, đừng lãng phí!” Hai ngón tay khép lại, thọc vào rút ra tiểu huyệt mập mạp với đủ loại chất nhầy. Thiệu Tình cắn môi dưới, nàng buồn bực liếc mắt nhìn hắn, cái liếc mắt kia mang ý doạ dẫm nhưng lại không hiện lên chút hung ác nào, chỉ mang dáng vẻ nhu mì
Ngon tay thon dài hiện rõ từng khớp ra vào tiểu huyệt, bắt chước động tác giao hợp. Rất nhanh, thân dưới của Thiệu Tình lại truyền đến cảm giác ngứa ngáy tê dại đến mức tay chân nàng mềm nhũn, Lận Chước nâng hông nàng lên cởi bỏ lớp vải dưới thân, mở rộng đôi chân thon dài ra, hai má đùi trong ửng đỏ lên vì phóng túng quá độ, thoạt nhìn vô cùng gợi dục.
“Ta sẽ bắn thêm nhiều vào bụng nàng, sau khi rót đầy tinh dịch, nàng sẽ không thể rời khỏi ta, mỗi ngày đều dạng chân cầu xin ta đâm vào, được không?” Lận Chước nhướng mày lên, đuôi mắt ửng hồng vì dục vọng. Những lời này của hắn nghe qua rất dâm đãng nhưng lại mang theo mong chờ cùng van xin. Nam nhân này dốc hết sức lực, song, lại cực kỳ sợ nàng rời khỏi hắn, sợ nàng để hắn ở lại đây, hứng chịu mọi sự dày vò.
“Vậy thì đâm vào đi, cắm sâu vào một chút, mạnh một chút…” Trước giờ Thiệu Tình không thích đáp lại những lời thô tục này, nhưng hiện giờ trái tim nàng đã chấp nhận hắn, sau khi nói ra, trong lòng nàng lại có chút ngọt ngào.
Lận Chước hít sâu, hắn rút ngón tay ra, sau khi mất đi vật cản, tinh dịch chảy ra ngoài, mùi Long Tiên Hương hoà trộn với mùi xạ hương dâm mĩ quẩn quanh trong không khí.
Lận Chước ôm tiểu mỹ nhân lên, để nàng lên giường, cuốn váy dài lên đến tận eo, sau đó tách hai chân nàng ra. Một bên hắn xoa xoa chiếc mông trắng trẻo, một bên hắn lấy côn thịt đánh mạnh lên chiếc bánh bao, rồi coi xác lên mép thịt trai đang sưng tấy kia.
Cơ thể của Thiệu Tình vô cùng trống trải, nàng bĩu môi không hài lòng, thân thể nàng đã trầm luân trong vui sướng hắn mang lại, giờ đây không được thoả mãn, toàn thân đều kêu gào, nàng muốn hắn xâm nhập vào, dùng sức khuấy đảo bên trong nàng.
“Đừng vội!” Lận Chước cười khẽ, hắn đỡ thân gậy, cắm vào thật mạnh, không khoan nhượng, chạm đến tử cung. Tay hắn đưa đến trước người nàng, nới lỏng vạt áo rồi chui vào trong, hắn luồn lách qua vô số chướng ngại vật tìm thấy bộ ngực mềm mại căng tròn. Một tay hắn siết eo nàng, một tay xoa nắn ngực, dưới hông dùng sức thúc mạnh lên.
“A…” Đôi môi đỏ mọng của Thiệu Tình khẽ rên, mỗi lần hắn đâm vào đều hoá giải được cơn ngứa ngáy trong người nàng, đồng thời mang đến cho nàng khoái cảm mãnh liệt: “Thật thoải mái…ưm…A Chước…thật lợi hại…” Nàng ngửa cổ tận hưởng niềm vui sướng mà hắn mang lại.
Vật thô dài nam tính điên cuồng nghiền ép những nếp nhăn bên trong hoa huyệt, dường như muốn ép thẳng nhưng nếp nhăn kia, hắn thúc mạnh đến mức như muốn nhét hai viên tinh hoàn vào trong cơ thể nàng. Chiếc giường cũng vang lên tiếng kẽo kẹt, tay Thiệu Tình túm chặt gối dựa.
“Ha…” Dau khi thọc vào rút ra trăm hồi, Lận Chước nâng chân Thiệu Tình lên, lật người nàng qua, cả người nàng xoay lại, côn thịt cũng xoắn một vòng bên trong, động tác vừa mạnh mẽ vừa tàn nhân như vậy khiến cơ thể Thiệu Tình căng cứng lên, đổ gục ngay lập tức.
“A…a…đến rồi..ưm…” Cao trào đến làm cả người nàng run lên, chớp mắt, nàng cảm giác như được ném lên đám mây, trước mắt đều mờ mịt, nàng không nhịn được rên rỉ: “Ư…Đừng….đừng….ta chịu không nổi!” Tuy Thiệu Tình đã ra nhưng dường như Lận Chước chỉ mới bắt đầu.
“Sao lại yếu đuối như vậy, Tình Tình chịu được mà!” Lận Chước lấy một cái gối dựa lót dưới mông nàng, nửa người Thiệu Tình nằm trên giường, eo bị hắn nâng lên, từ góc độ của Lận Chước, hắn nhìn rõ mồn một nơi giao hợp của hai người.
Mép thịt phì nhiêu bị côn thịt đâm vào biến thành hình dạng của nó, cánh bướm đáng thương bao quanh thân gậy, hắn dùng sức thọc vào rút ra vài cái, cánh bướm kia cũng vỗ cánh bay theo, mị thịt bên trong cũng bị lôi ra, tiếp đó lại đưa trở vào, mật dịch biến thành bọt trắng bám vào thân gậy, giống như thuỷ triều lên xuống theo động tác của hắn.
Cảnh tượng trước mắt là khí huyết hắn sục sôi, động tác ở hông lặp lại liên tục. Hắn tiếp tục gác hai đùi của Thiệu Tình lên vai, ở tư thế này, côn thịt đâm vào càng sâu hơn, liên tục chạm đế tử cung.
“Tình Tình, ta muốn vào!” Khe nhỏ của tử cung bị quy đầu liên tục đâm vào đã hé mở, càng đâm càng mở.
“A…Vào đi…ưm…” Lần này Thiệu Tình không phản đối, có lẽ nước đã quá nhiều, nàng cũng muốn hắn tiến vào sâu hơn, muốn cùng hắn hoà làm một.
Thấy Thiệu Tình phối hợp, lần này không đau giống như những lần trước, thời khắc hắn cắm vào tử cung nàng, hơi thở nàng ngưng lại, hắn cũng nín thở, cổ tử cung quá nhỏ, côn thịt của hắn bị siết chặt, đưa đẩy rất khó khăn. Mỗi lần di chuyển, đối với hai người mà nói, nó vừa gian khổ vừa khoái lạc. Lận Chước cắn răng đẩy, khe hẹp kia rất khó di chuyển, trán hắn lấm tấm mồ hôi, nhỏ giọt rơi xuống.
“Cái miệng nhỏ ở dưới của nàng, thật sự rất chặt…” Lận Chước cảm thán, sau mấy chục hồi di chuyển, cuối cùng hắn chịu không nổi, tinh quan mở ra, hai người cùng chìm vào cực lanc, tinh dịch đặc sệt nóng hổi phun vào bào cung của nàng.
Sau khi hoan ái cao độ, hai người đều thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa, Thiệu Tinhd cảm giác như mình vừa vớt ra từ trong nước.
Nghỉ ngơi một lúc, Thiệu Tình lười biếng nằm trên giường, Lận Chước đứng dậy, lấy bộ quần áo sạch sẽ trong tủ ra, từ tốn thay quần áo cho Thiệu Tình. Trước khi gặp nàng, hắn chưa từng làm qua chuyện hầu hạ người khác thế này, hiện giờ lại làm rất thành thục.
“Chủ mưu từ lâu!” Thiệu Tình phun ra một câu.
Nhìn quần áo sạch sẽ chuẩn bị từ trước, phần lớn là hắn đã mưu đồ “ăn nàng” ở trên xe ngựa.
Lận Chước không trả lời, chỉ cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng.
“Ta phải đi rồi!” Hắn lưu luyến nhìn Thiệu Tình, giờ này nàng nằm trên giường, mơ màng sắp ngủ.
“Ừm!” Thiệu Tình gật đầu “Ta sẽ rất nhớ chàng!” Ánh mắt nàng mong đợi nhìn hắn, Lận Chước không muốn rời đi vào lúc này, nhưng ở bãi săn còn rất nhiều việc cần hắn xử lý
“Ngoan ngoãn đợi ta, ta sẽ trở về nhanh thôi!” Hắn thấp giọng thì thầm, sau đó rời khỏi xe ngựa. Thiệu Tình nằm trên giường, bên tai nàng còn nghe được tiếng vó ngựa hắn rời đi.
Tuy có chút cô đơn, nhưng nàng tin rằng bọn họ sẽ gặp lại ở kinh thành nhanh thôi.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK