Ở trước mặt Phó hầu, Bạch thị không có đường phản bác, bà ta chỉ thấy Phó hầu gia vừa nói xong là đứng dậy rời đi. Lần này ông ta đi cũng giống như là mang theo linh hồn của Bạch thị. Bà ta cũng không còn lòng dạ nào quản đám người Phó Minh Hoa nữa, chỉ là vành mắt đỏ hoe, được Ngân Hồng đỡ đi vào nội thất, Thẩm thị cũng khóc sướt mướt đi theo. Ra khỏi cửa viện Bạch thị, Chung thị nhìn Phó Minh Hoa muốn nói lại thôi. Chung thị nhìn ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.