Nước mắt Phó Minh Hà trào ra. Phùng Vạn Ứng cảm thấy có chút rất không thích hợp, mở mắt ra thì nhìn thấy Phó Minh Hà, trông nàng ta có vẻ hoàng sợ thì vội muốn xốc đệm giường đứng dậy: "Nàng đã trở về. Đừng phiền muộn, ta đi ra gian ngoài ngủ. . .". "Không muốn!" Phó Minh Hà lau nước mắt, bước nhanh về phía trước, ngồi ở bên giường, lại vươn tay đè ông ta xuống. Ông ta có chút không biết làm sao. Trước kia Phó Minh Hà vô cùng chán ghét ông ta,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.