Một khắc trước nàng còn tràn đầy tự tin nói sẽ không để cho Ngân Sơ sống tốt, nhưng ngay sau đó nàng buông lỏng tay ra, ngọc trâm trong lòng bàn tay "lạch cạch" một tiếng lăn xuống xe ngựa, nàng ôm hông Yến Truy, rồi cau mày kêu đau. Nếu như có thể, Yến Truy tình nguyện đau đớn thay nàng, cũng không muốn nàng chịu khổ thế này, từ khi mang thai đến bây giờ, nàng chưa có được một ngày sống an ổn. Nhưng hắn không có cách nào có thể thay nàng chịu phần tội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.