Giang ma ma thấy nàng như vậy có chút muốn cười, lại cảm thấy có chút thương xót, cầm đệm giường dày quấn nàng thật kỹ, mới cùng Bích Thanh vắt khô mái tóc dày cho nàng. "Thời tiết ở Giang Châu xưa nay luôn như vậy, cô nương có cảm thấy lạnh không?” Bà hầu hạ Phó Minh Hoa nằm xuống, lại thả rèm, vừa choàng quần áo đứng dậy cầm cây kéo cắt bớt tim đèn đang cháy trên bàn đi một đoạn, trong phòng lập tức liền tối sầm lại. "Ừm." Phó Minh Hoa trở mình, phát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.